Ngủ một giấc, sáng thứ hai đầu tuần lại đi học như bình thường.
Buổi trưa, vào giờ nghỉ trưa, lúc Giang Ngộ Tuyết đang cùng Tần Chiêu và Kiều Tiểu Mạnh đi đến căn tin để ăn trưa thì bỗng bị gọi giật lại.
" Giang Ngộ Tuyết! Bùi lão sư gọi cậu lên phòng giáo viên một chuyến! " Lê Vũ Thư ôm một chồng sách bài tập đi ngang qua, nhìn thấy Giang Ngộ Tuyết liền nói.
" Được. " Giang Ngộ Tuyết gật đầu, rồi quay sang Tần Chiêu, " Chiêu à, mình đi một lát nhé, cậu và Kiều Tiểu Mạnh cứ đi ăn trưa trước đi, không cần đợi mình đâu. "
" Ừm. " Tần Chiêu gật gật đầu.
" Đi nhé! " Giang Ngộ Tuyết nói rồi liền quay đầu rời đi.
Lên đến văn phòng, Giang Ngộ Tuyết mới phát hiện ra rằng, Bùi lão sư này không phải là Bùi lão sư dạy Hóa học lớp hắn mà hắn quen biết.
" Xin chào, Bùi lão sư. Thầy gọi em có việc gì vậy ạ? " Giang Ngộ Tuyết nói.
Bùi Ngạn mỉm cười hiền từ, " Xin chào, bạn học Giang. Có thể là em không quen biết tôi, nhưng mà tôi biết em. Năm ngoái, ở cuộc thi tranh biện tiếng anh SSCAE* ở bên Mỹ, em là ở trong đội của trường trung học CISB*, đúng không? Mái tóc trắng này nổi bật thật đấy, tôi nghĩ là tôi sẽ không nhận nhầm đâu. "
(*: Tui viết bừa đấy, trên thực tế không có trường hay cuộc thi nào như vậy đâu. >