"Tốt lắm. Vậy chúng ta bắt đầu luôn. Ta sẽ đốt Xuyến Chi Thảo để đảm bảo Đại Địa Ngưu Ma Vương của ta tiến vào trong an toàn cứu các ngươi ra"
Trần Lương lấy ra Xuyến Chi Thảo, đốt rễ ném vào trong trận pháp. Chưa sẵn sàng, cả đám người vội nhảy lùi lại.
"Không được, vậy khác gì để mặc ngươi chém giết" Một lão giả lên tiếng
"Ta không có ngu đi giết người sắp trở thành thuộc hạ của mình trong 200 năm đâu. Giờ ta sẽ chỉ điểm từng người tới gần Xuyến Chi Thảo hít khói. Ai không làm các ngươi chung tay giết hắn" Trần Lương nhàn nhạt nói
"Bắt đầu từ ngươi, Mộc thuộc tính, tinh thần lực cấp 6, Huyền cấp thất huyệt" Trần Lương chỉ vào Như Lão nói. Hắn muốn nói lên thông tin từng người để chứng minh cấp 9 tinh thần lực của mình.
Từ đầu đến giờ, Trần Lương nói ra rất nhiều những tài sản của hắn, mục đích không phải để khoe khoang, mà là để tăng thêm lực hấp dẫn cho những lão quái vật sống mấy ngàn năm này. Bọn hắn đều là những kẻ cứng đầu, cứng rắn đe dọa chỉ mang lại phản tác dụng. Phải có đe dọa đi kèm dụ hoặc, cứng rắn thêm vào mềm mỏng mới có thể khiến bọn hắn nghe lời.
Như Lão ngần ngừ chưa đi lên. 21 cặp mắt dõi theo từng cử chỉ của lão, xem người mạnh nhất ở đây quyết định như nào.
Chần chừ một lúc lâu, cuối cùng lão cũng cắn răng tiến về phía Xuyến Chi Thảo, ngồi xuống hít vào làn khói mờ ảo.
Đã có người mở đầu, Trần Lương tiếp tục chỉ vào những người khác dễ dàng thực hiện hơn nhiều.
Thoáng chốc, 22 người đã ngồi vây xung quanh Xuyến Chi Thảo. Chờ cho Xuyến Chi Thảo cháy hết, Trần Lương để Đại Địa Ngưu Ma Vương tiến vào trong trận pháp.
Ngay cả yêu thú được mệnh danh là Không gian chi tử như Đại Địa Ngưu Ma Vương cũng không thể phá trận từ bên ngoài.
Vừa vào trong, Tiếu Ngạo Cửu Thiên quay người, húc đầu về phía Trần Lương. Chạm phải trận pháp, Tiếu Ngạo bị giữ yên, không thể tiến thêm nửa bước.
Nó lùi lại 50 bước, lấy đà phi thật mạnh về phía cửa ra. Màn chắn bị sừng của Đại Địa Ngưu Ma Vương húc phải, liền rung động kịch liệt. Một hiện tượng chưa từng có cho dù 22 người kia cùng nhau tấn công trận pháp.
Tạo ra hiệu quả tốt nhưng Tiếu Ngạo cũng bị ngã mạnh ra sau. Nó đành thay đổi phương pháp, liên tục đứng gần húc về phía trận pháp. Được một thời gian, Tiếu Ngạo dừng lại nghỉ rồi lại tiếp tục đâm trận pháp.
"Nếu Tiếu Ngạo đột phá cấp 9 có lẽ không mất thời gian như này. Nhưng dù sao vẫn có hiệu quả, mong là đừng quá 1 năm"
Quay qua Võ Giác, Trần Lương nói "Tình hình này chỉ sợ cần nhiều thời gian phá trận. Chúng ta tranh thủ luyện hóa Băng Hỏa Bất Diệt Hoa và Nghênh Xuân Thảo"
"Được" Võ Giác đồng ý
Trần Lương cùng Võ Giác ngồi bên ngoài luyện hóa linh dược. Bên trong trận pháp, đám người hít Xuyến Chi Thảo cũng không có việc gì làm, ngồi nhìn Đại Địa Ngưu Ma Vương nhàm chán đâm trận pháp. Trong đầu bọn hắn mỗi người 1 suy nghĩ phức tạp. Nhưng đa phần đều suy nghĩ xem 200 năm tới số phận sẽ như nào.
Sau 1 tháng, Trần Lương sốt ruột đứng lên nói:
"Các ngươi có linh đan diệu dược gì làm tăng tu vi yêu thú thì đưa hết cho Đại Địa Ngưu Ma Vương ăn. Ta sẽ trả chi phí đúng giá thị trường"
"Tiểu tử ngươi có được mấy tiền mà đòi mua? Cứ ra lệnh cho bọn ta giao nộp có phải nhanh hơn không" Một kẻ mũi nhọn cười khinh Trần Lương
"Đủ mua cả nhà ngươi" Trần Lương bày ra trước mặt bọn hắn 500 tinh thạch cấp 3, nói tiếp "Ta sẽ không lấy của các ngươi bất kỳ thứ gì. Cái ta cần là các ngươi làm tốt những gì được yêu cầu. Làm tốt ta trọng thưởng, làm kém ắt phạt nặng"
Nhìn đống tinh thạch cấp 3 lăn long lóc trên sàn, đám người không khỏi đứng dậy, tiến sát đến trận pháp để nhìn
"Ngươi sao lại giàu vậy?!"
"Trời ơi 500 tinh thạch cấp 3. Ta còn chưa từng nhìn thấy nhiều tinh thạch cấp 3 như vậy"
Lúc này bọn hắn mới thật sự nhìn Trần Lương bằng một con mắt khác. Đúng là tiền tài có thể thu phục nhân tâm.
"Ta có đây một viên Lân Hóa Đan. Chủ dược là Lân Liên Hoa có tác dụng tăng tu vi yêu thú rất tốt" Một vị tỉ tỉ trung niên lên tiếng
Trần Lương đánh giá một hồi, nói "Lân Hóa Đan này 70 tinh thạch cấp 2"
"Đồng ý" Vị tỉ tỉ đưa cho Đại Địa Ngưu Ma Vương Lân Hóa Đan, Trần Lương đưa vào trong 70 tinh thạch cấp 2.
Nhìn thấy Trần Lương giao dịch công bằng, đám người còn lại bắt đầu dục dịch lấy ra đồ vật trao đổi. Dù sao bọn hắn cũng cần Đại Địa Ngưu Ma Vương tiến hóa để giải thoát cho chính mình.
"Ta có 1 cây Tị Thủy Thảo"
"Ta có 1 Trường Không Quả"
Bảo dược có bao nhiêu, Tiếu Ngạo nhận bấy nhiêu, ăn không hết thì cất trong bụng, lúc sau ăn.
Bọn hắn tiếp tục chờ.
Trong thời gian này có mấy người đến. Nhìn thấy 2 người cùng Tam Nhãn Lang ngồi ngoài, qua cánh cửa là 1 đám người ngồi trong không chịu nói gì cũng một con thú có hình dạng giống trâu, có điều màu da lại là xanh da trời. Trên da điểm lấy những họa tiết xoắn ốc màu trắng. Mỗi xoắn ốc đều không giống nhau, nhìn lâu có cảm giác không gian xung quanh như bị biến đổi. Đôi sừng đặc biệt nổi bật với màu vàng kim và cũng được tô điểm các họa tiết xoắn ốc.
Ai hỏi thì Trần Lương cái gì cũng đều nói không biết.
Có người nghi ngại, ngồi ngoài quan sát. Có người tò mò bước qua cửa vào trong xong cũng bị nhốt. Những kẻ bị nhốt mới được người bên trong giải thích tình huống.
1 tháng tiếp trôi qua, Tiếu Ngạo Cửu Thiên nhờ tẩm bổ bằng rất nhiều bảo dược đã tiến hóa lên cấp 9, hiệu quả phá trận mạnh hơn rất nhiều lần.
Thần thông xuyên không của nó đã có thể thi triển nhưng chưa đủ để vượt qua trận pháp. Nó cần khả năng nắm giữ không gian mạnh hơn, thậm chí phải lên cấp 10, 11 mới có thể vượt qua được sự giam giữ của một trong Thập Nhị Tinh Vương Trận.
Phá trận cũng không cần Tiếu Ngạo phải lao người vào húc như trước. Đôi sừng của nó đã có thể tách ra khỏi cơ thể, bay lượn tự do tấn công trận pháp.
Sau 1 tuần, đôi sừng đã đục thủng 2 lỗ trên trận pháp nhưng trận pháp không bị phá hỏng. Đại Địa Ngưu Ma Vương cần đục một lỗ hổng đủ lớn để bản thân nó có thể đi qua. Cơ thể Tiếu Ngạo to hơn nhiều so với nhân loại nên nó sẽ bị ra cuối cùng.
Thêm 2 tuần, thêm 2 lỗ thủng được tạo ra gộp thành 1 lỗ thủng lớn to bằng đầu người.
"Các ngươi từng người tiến tới để ta thu thánh hồn"
Trần Lương tiếp tục chỉ định người tiến lên theo tu vi giống như trước. Như Lão đã có tinh thần chuẩn bị từ trước, ngay lập tức tiến lên, đưa đầu qua trận pháp, chạm trán với Trần Lương.
Để thu thánh hồn của người khác, người thu cần có được 2 điều kiện. Thứ nhất là sự đồng thuận hoàn toàn từ phía người cho. Thứ hai là tinh thần lực của người thu bằng hoặc cao hơn người cho.
Nhanh chóng thu được năm phần trăm thánh hồn của Như Lão, Trần Lương tiếp tục thu thánh hồn của 21 người khác.
Xong nhìn về 3 kẻ mới bị giam, Trần Lương hỏi:
"Các ngươi quyết định thế nào?"
"Chúng ta không cần ngươi giải thoát" Một kẻ đại diện nói, trong ánh mắt toát lên vẻ gian manh rất dễ nhận ra.
Trần Lương mỉm cười không nói gì. Mọi người đều minh bạch sau khi Trần Lương cứu thoát 22 người trong đây thì 3 kẻ kia cũng hoàn toàn tự chui ra được, không cần phải nhận lời yêu cầu của Trần Lương.
22 người kia thì khác, không thể làm theo cách của 3 kẻ này. Thứ nhất là cơ thể bọn hắn vẫn bị Xuyến Chi Thảo biến trở thành phàm nhân. Lúc này lật mặt rất có thể bị Đại Địa Ngưu Ma Vương đâm chết. Thứ hai là bọn hắn đã phát tâm thệ, trở mặt lúc này là cực kỳ không khôn ngoan.
100 ngày hiệu lực của Xuyến Chi Thảo đã hết, 22 người trở lại khí lực sung mãn, lại nhìn trận pháp lỗ thủng đã gần đủ, ai ai cũng vui mừng phấn khởi.
Trần Lương tiến tới nói:
"Các vị, ta có yêu cầu đầu tiên đây"
"Ta biết ngươi muốn gì" Như Lão nói, nhìn về 3 kẻ kia "Cho các ngươi cơ hội cuối cùng trở thành thuộc hạ của thiếu gia"
"Không không, cơ hội chỉ có 1, ta không cần lũ ngu đần này. Bọn hắn chỉ có Huyền cấp nhất huyệt cùng Hoàng cấp, mình ngươi giải quyết luôn đi"
3 tên này lớn đầu còn ngu. Thế gian làm gì có bữa cơm miễn phí. Muốn lợi dụng Trần Lương để trốn thoát, thật sự là ngu không ai bằng, giữ lại chỉ tốn cơm nuôi.
"Đại nhân tha mạng, bọn ta xin thề trung thành"
Lời nói của 3 kẻ vừa dứt, mạng sống của bọn hắn cũng tan thành mây khói.
Mấy ngày sau, lỗ thủng đã đủ lớn để rời đi. Bọn hắn cũng không cần đợi Tiếu Ngạo đục to thêm lỗ thủng. Vì Trần Lương nghĩ ra cách thu Tiếu Ngạo vào Không Thú đưa ra ngoài. Nếu nghĩ ra sớm cũng có thể áp dụng cách này sớm đưa đám người bị nhốt ra.
"Được rồi, đã đến lúc rời khỏi Ác Nhân Cốc. Các ngươi ai biết vị trí cửa ra không?"
"Ta biết. Ta đã ở Ác Nhân Cốc trăm năm. Nếu không phải đi theo ngươi, ta cũng vẫn sẽ tiếp tục ở lại nơi này." Một vị Huyền cấp ngũ huyệt lên tiếng.
"Xin mời dẫn đường"
Một đoàn 24 người rời đi. Lực lượng này đủ để đứng đầu nơi đây, vì vậy một đường thẳng tiến di chuyển. Trừ khi gặp các loại thiên tai mới cần tạm tránh. Mọi dự đoán thiên tai đều là Trần Lương đưa ra trước giúp mọi người bình an di chuyển. 2 người lúc này đều đã tin tưởng Trần Lương có tinh thần lực cấp 9 nên không có gì ngạc nhiên, hoàn toàn nghe lệnh hắn.
Nhìn thấy cửa ra nằm trên cao, xung quanh là những vết nứt không quan lúc ẩn lúc hiện hỗn loạn, Trần Lương nói với mọi người:
"Các vị tạm vào không thú của ta. Ta cưỡi Đại Địa Ngưu Ma Vương sẽ an toàn hơn rất nhiều"
Đám người nhanh chóng thu vào Không Thú của Trần Lương, cùng đi ra ngoài. Tiếu Ngạo Cửu Thiên lúc này đã rất nhạy cảm với không gian. Những vết nứt xuất hiện bất ngờ với đám người này chứ hoàn toàn không khó khăn gì với nó.
Nhanh chóng ra đến ngoài, Trần Lương thả tất cả ra. Ai ai cũng đều vui mừng tận hưởng bầu không khí trong lành này
"Không còn bị sương mù che phủ, tầm nhìn thoáng đãng hẳn, cảm giác thật vi diệu"
"Mấy chục năm trong Ác Nhân Cốc, cuối cùng cũng không cần ngày ngày lo thiên tai ập tới"
"Ta còn là cả trăm năm đây, không nghĩ còn có ngày ra khỏi Ác Nhân Cốc"
Võ Giác đi tới gần Trần Lương nói:
"Ta có thể đi cùng ngươi không?"
"Ngươi muốn gì?"
"Ta không có nơi nào để đi. Ngươi giàu vậy, ta muốn bám chân ngươi hưởng lộc rơi lộc vãi" Võ Giác cười cười nói
"Ha ha được. Vậy để ngươi làm trưởng lão Khai Thiên Môn" Tất nhiên là Trần Lương đồng ý. Võ Giác nhờ Băng Hỏa Bất Diệt Hoa đã lên tới Huyền cấp tam huyệt, chiến lực là không phải bàn. Hai bên lại từng cùng hợp tác, tín nhiệm tự nhiên là cao hơn so với đám 22 người bị ép buộc kia.