Mục lục
Ta Là Ác Nhân, Ai Là Thiện Nhân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hiện giờ, Ngạo Thiên đã cao lớn ngang đầu Trần Lương. 2 năm tại Mai Hoang Trấn, Trần Lương đã để Ngạo Thiên sinh sống trong 1 khu rừng to bên cạnh trấn. Bởi không thể để Ngạo Thiên chỉ biết sống và ăn trong Không Thú được, sẽ làm sói mòn sự nhạy bén, hoang tính và sự thiện chiến của nó.

1 người cưỡi 1 thú một đường thẳng tắp đi về hướng bắc, tới Tinh Tượng Thành, một tòa thành có truyền tống trận đưa bọn người Trần Lương tới Côn Bằng Vực để tham gia Trọng Môn.

Một đường đi tới, gặp thành qua thành, gặp núi qua núi, gặp sông qua sông, gặp linh dược thì hái, gặp yêu thú thì săn, mà gặp yêu thú cấp 8 thì trốn. Lấy trời làm chăn, lấy đất làm chiếu, Trần Lương cùng Ngạo Thiên cực kỳ thoải mái với cuộc sống tự do tự tại này.

Nguy hiểm duy nhất mà bọn hắn phải đối mặt cho đến lúc này là chiến đấu với yêu thú cấp 7 cao cấp.

Ngạo Thiên lúc này nếu dốc toàn lực kết hợp với thần thông của nó sẽ có thể chiến thắng được những yêu thú cấp 7 nhỏ yếu. Vì vậy trong quá trình lịch lãm, bất cứ khi nào gặp yêu thú cấp 7 có lực chiến đấu cao thì Ngạo Thiên đều chủ động xông lên tấn công, còn Trần Lương sẽ hỗ trợ kiềm chế con mồi.

Thường kết quả là Ngạo Thiên bị đập cho gần chết rồi Trần Lương nhảy vào xiên chết con mồi.

Trước mặt bọn hắn đã đi tới Tinh Tượng Thành, một đại thành trong Long Tượng Vực này. Bởi nó là một trong những cửa ngõ giao thương giữa Long Tượng Vực và Côn Bằng Vực.

Trần Lương thu Ngạo Thiên vào Không Thú rồi đi nộp phí vào thành như bao người khác. Hắn biết rằng bản thân đang là tội phạm truy nã của 3 tông phái lớn, đặc biệt là Quỷ Địa Phái đã đưa chân dung của hắn ra toàn bộ Cửu Giới cùng giải thưởng truy nã lên tới 5 vạn tinh thạch cấp 1 cho việc bắt sống Trần Lương. Vì vậy, mỗi khi vào thành hắn đều thu Ngạo Thiên lại.

Nhưng mới qua cửa thành trăm bước, Trần Lương đã cảm thấy có người bám theo, mà không chỉ một người, thậm chí trước mặt cũng có nhiều cặp mắt liếc ngang liếc dọc qua người hắn cùng Ngạo Thiên.

Thông tin mô tả về Trần Lương trong một tờ truy nã là Tiên Linh cảnh võ giả, có 1 sủng thú là Tam Nhãn Lang con. Thông tin trên đó bỏ qua một chi tiết quan trọng Trần Lương là Trận Pháp Sư cấp 7. Đây cũng chính là lí do Quỷ Địa Phái muốn bắt sống Trần Lương. Tri thức của trận pháp sư cấp 7 cùng bí mật để một người trẻ tuổi như Trần Lương trở thành trận pháp sư cấp 7 đều cực kỳ quan trọng.

Quỷ Địa Phái cực kỳ tức giận khi bị mất rất nhiều tinh thạch cùng võ giả. Chỉ riêng trận pháp của Trần Lương thi triển để giết võ giả của Quỷ Địa Phái lúc đó cũng đã tiêu hao tương đương 10 vạn tinh thạch cấp 1 trong hầm mỏ. Nhưng quan trọng hơn là mạng sống của 2 trưởng lão, 4 phó trưởng lão cũng hàng trăm đệ tử khác của bản phái.

Trọng Môn sắp mở ra. Thế hệ trẻ không ai không muốn một lần vào Trọng Môn rèn luyện nhục thể cùng tìm kiếm cơ duyên. Những thiên tài trong thế hệ trẻ đều mong muốn bước vào Trọng Môn trước khi bước qua tuổi 30, bởi lúc này chính là thời gian phù hợp nhất để rèn luyện thân thể, thậm chí có thể nói là cải tạo nhục thân, thoát thai hoàn cốt.

Quỷ Địa Phái dễ dàng suy đoán ra hướng đi của Trần Lương vì vậy đã làm chuẩn bị sẵn tại Tinh Tượng Thành. Bọn hắn cũng không quá coi trọng chiến lực của Trần Lương, cho rằng chỉ cần Trần Lương không có trận pháp thì chiến lực cực kỳ yếu kém, chủ yếu dựa vào Tam Nhãn Lang con.

Theo mô tả của những đệ tử trốn thoát, Tam Nhãn Lang con có kích thước chỉ bằng một phần ba Tam Nhãn Lang trưởng thành, vì vậy Quỷ Địa Phái đã phái ra 1 Cự Linh, 5 Giáp Linh cùng 10 Tiên Linh đệ tử vây bắt Trần Lương.

Quỷ Địa Phái cho rằng đội hình như này đã là quá thừa rồi. Bọn hắn cũng chưa tung ra lệnh truy nã trong thành này để đỡ phải mất đi 5 vạn tinh thạch cấp 1.

Một lão giả thân hình gầy gò bước ra chặn đường Trần Lương. Lão chỉ có tinh thần lực cấp 3 nên Trần Lương dễ dàng nhận ra tu vi Cự Linh cảnh của lão.

“Tiểu tử khoanh tay chịu trói đi theo ta, tránh đau đớn không cần thiết” Vừa nói, lão già vừa triển lộ thần thông là một Tinh linh hóa hình Mãng Xà liên tục thè lưỡi như muốn nuốt sống con mồi nhân loại nhỏ bé trước mặt.

Theo sự gia tăng tu vi, Tinh linh hóa hình sẽ càng ngày càng ngưng thực, linh hoạt, thậm chí có linh tính. Nhìn vào biểu hiện của tinh linh có thể đoán ra được phần nào cấp độ tu vi của đối thủ.

Theo sau lời đe dọa của lão là một nhóm người chặn đường sau lưng Trần Lương, tránh để hắn chạy thoát.

Tại hầu hết các thành đều là có một Chủ thành chịu trách nhiệm quản lý trật tự nơi đó, nghiêm cấm các hoạt động giao tranh, đánh nhau. Bởi nếu không có sự yên ổn, không được quân đội bảo vệ thì sao có thể kinh doanh, làm việc được. Nơi nào có chiến tranh liên miên thì kinh tế sẽ chỉ có đi xuống, trộm cắp đầy đường.

Nhưng luật là dành cho kẻ yếu. Kiếp trước gia tộc của Trần Lương bị diệt bởi bọn hắn chính là chủ thành cai quản địa phận xung quanh đó, còn kẻ thù của bọn hắn thì lại quá mạnh nên không có thế lực nào có thể ngăn cản.

Tinh Tượng Thành cũng không ngoại lệ, có luật cấm đánh nhau và được duy trì trật tự bởi Mãng Hoang Phái, một trong thất phái lớn nhất tại Cửu Giới.

Có điều không phải chỗ nào cũng có quân lính  để ngăn chặn bạo lực, và cũng không phải lúc nào quân đội cũng đứng ra bảo vệ trật tự.

Trần Lương bị chặn đường, nhưng hai bên chưa phát sinh xung đột, quân đội cũng không thể xen vào. Và lại xung quanh đây cũng không thấy quân lính đi tuần tra, Quỷ Địa Phái chỉ cần xử lý nhanh gọn là không có vấn đề gì.

“Vãn bối xin nghe theo sự sắp xếp của tiền bối” Trần Lương nhẹ nhàng đi bộ về phía trước, hai tay giơ lên cao.

Lão giả cười tự đắc, thu lại Tinh linh hóa hình của lão.

Trần Lương chỉ chờ có thế, xuất kỳ bất ý, lấy ra Khổng Chi Sáo lao nhanh về phía trước, lách qua lão già tiến tới Truyền tống môn, là nơi có Không gian truyền tống.

Sử dụng Khổng Chi Sáo, tốc độ của Trần Lương tương đương với Hoàng cấp cảnh giới, những môn nhân của Quỷ Địa Phái không thể đuổi kịp.

Chẳng mấy chốc, Trần Lương đã bước vào nơi cần đến. Truyền tống môn ở các nơi đều nghiêm cấm đánh nhau, nghiêm cấm sử dụng thần thông, tránh cho ảnh hưởng đến Không gian truyền tống thì không ai gánh nổi.

Để xây lên được Không gian truyền tống, đặc biệt là đại Không gian truyền tống di chuyển khoảng cách xa giữa 2 vực, cần mời Thiên Võ Sư có Không gian thuộc tính lại am hiểu trận pháp cộng thêm đại lượng tài nguyên mới có thể xây dựng được. Vì vậy chi phí di chuyển rất cao, là một quả noãn vàng kiếm tiền, không thể để có bất cứ sai sót.

Bước chân vào truyền tống môn, ai cũng phải đứng xếp hàng chờ đến lượt. Bất cứ người nào có hành vi gây rối, đều bị đánh đuổi ra, nặng thì bị cấm vĩnh viễn bước vào truyền tống môn, thậm chí bị giết cũng không ai nói được gì.

Thực ra đối đầu với mấy tên đầu trâu mặt ngựa này, Trần Lương không có gì khó khăn. Nhưng hắn chưa muốn triển lộ thực lực. Bởi càng thể hiện ra thực lực, Quỷ Địa Phái càng phái ra cao thủ, mạnh đến mức mọi thủ đoạn của hắn sẽ không đối phó nổi. Vì vậy, phải giấu nghề, giấu át chủ bài để bản thân phát triển nhanh đến mức kẻ thù không thể ngờ thì mới có thể vượt qua được những thủ đoạn bọn chúng đưa ra.

“Chết tiệt, để hắn vào tới Truyền tống môn” Tên đệ tử Cự Linh cảnh tức giận mắng. Hắn đuổi đến nơi, nhìn Trần Lương đã xếp hàng cách hắn chỉ 2 người.

Truyền tống môn của Tinh Tượng Thành lúc này rất đông người xếp một hàng dài chờ đến lượt. Sự kiện Trọng Môn mở ra là một đại hội quy tụ võ giả trẻ tuổi từ tất cả các vực trên toàn Cửu Giới. Những ngày này, Không gian truyền tống luôn hoạt động cả ngày lẫn đêm đưa võ giả từ các vực tới Côn Bằng Vực.

Tên đệ tử Cự Linh là người dẫn đầu đoàn đệ tử bắt Trần Lương. Hắn tới gần giám quan nơi đây chắp tay nói:

“Tại hạ là đệ tử Quỷ Địa Phái, đang truy bắt trọng phạm truy nã của bản phái, rất mong được giám quan đại nhân giúp đỡ. Hắn đã giết hơn 100 người của bán phái đồng thời trộm đi hơn 3 vạn tinh thạch cấp 1. Bản phái chỉ cần bắt sống tên này, còn 3 vạn tinh thạch cấp 1 tùy đại nhân xử lý”

Trần Lương cảm thấy bất an khi nhìn tên đệ tử Cự Linh nói chuyện với giám quan Truyền tống môn.

“Không được, đánh nhau tại Truyền tống môn là hoàn toàn nghiêm cấm. 3 vạn tinh thạch cấp 1 cũng là con số không nhỏ, nhưng ta gánh không được nếu có vấn đề gì xảy ra” Giám quan lắc đầu từ chối lời đề nghị

“Đại nhân, tiểu tử đó chỉ là 1 Tiên Linh võ giả, ta là Cự Linh cảnh. Ta chỉ cần 1 khắc là đủ khắc chế hắn, đảm bảo không gây ra bất kỳ động tĩnh gì”

“Vậy hắn làm sao tiêu diệt hơn 100 đệ tử của Quỷ Địa Phái?”

“Hắn ta là trận pháp sư, đã lừa gạt đệ tử Vạn Nhiên cảnh bên ta vào trận pháp” Tên đệ tử Cự Linh giấu đi thông tin liên quan đến trận pháp cấp 7, nếu không mọi chuyện sẽ trở nên phức tạp.

“Được, nhớ phải gọn nhẹ, đừng gây ầm ỹ” Giám quan cũng rất thèm muốn 3 vạn tinh thạch cấp 1 kia. Số lượng này tương đương với 3 năm bổng lộc của hắn, không phải là số lượng nhỏ a.

“Đa tạ đại nhân”

Tên đệ tử Cự Linh mỉm cười đi tới gần Trần Lương. Hắn dự tính sẽ ở gần rồi bất ngờ ra tay khắc chế tiểu tử này không kịp phản ứng.

Nhìn phản ứng của giám quan, Trần Lương đã đoán được nội dung và kết quả cuộc trao đổi kia. Hắn đưa Ngạo Thiên ra ngoài để sẵn sàng ứng phó với mọi tình huống. Nếu phải giao chiến dẫn đến bị cấm bước vào truyền tống trận thì cũng đành tìm nơi khác để đến Côn Bằng Vực vậy.

Trần Lương lấy ra Ngạo Thiên đã gây ra sự chú ý không nhỏ tới xung quanh. Vừa nhìn qua mọi người đã nhận ra ngay bộ lông ánh tím đặc trưng của Tam Nhãn Lang, cường giả trong yêu thú cấp 10.

“Tam Nhãn Lang, sao nó lại ở đây, là vật nuôi của ai”

“Ngươi nhìn xem, một con Tam Nhãn Lang con kìa, nếu có thể bắt về làm sủng thú thì không khác gì có trong tay một hộ vệ là cao thủ Huyền cấp cảnh”

“Tiểu tử kia là ai mà lại có được một con Tam Nhãn Lang làm sủng thú”

Trần Lương đã thành công thu hút sự chú ý của mọi người, cũng khiến lão giả kia phải dừng bước chân. Hắn quên mất Trần Lương còn có 1 con Tam Nhãn Lang bên cạnh. Nếu tấn công bây giờ chỉ sợ gây ra ồn ào không nhỏ

Vừa nhìn thấy Tam Nhãn Lang, giám quan đã bay ngay xuống bên cạnh Trần Lương, tránh cho tên đệ tử Quỷ Địa Phái làm ra hành động ngu xuẩn. Lão nói

“Sao ngươi lại thả yêu thú ra đây, muốn gây rối sao”

“Bẩm đại nhân, đây là sủng thú của vãn bối, đã ký hiệp ước Linh Thân, đảm bảo nghe theo lời vãn bối không gây sự. Vãn bối muốn được cùng truyền tống với nó nên đưa nó ra” Trần Lương đáp lời. Hắn cũng nhấn mạnh rằng mình đã ký hiệp ước Linh Thân với Tam Nhãn Lang, giảm bớt đi lòng tham của một số kẻ.

“Có thêm yêu thú đứng cùng truyền tống trận sẽ tăng gấp đôi linh thạch, ngươi có thể nên xem xét lại”

“Đa tạ giám quan quan tâm, tại hạ tự có cân nhắc”

“Được rồi, tất cả mọi người xếp hàng trật tự bước vào truyền tống trận, kẻ nào gây rối lập tức bị đánh đuổi ra ngoài” Giám quan liếc mắt cảnh báo tên đệ tử Quỷ Địa Phái chớ có làm càn, chỗ này đã phát sinh yếu tố ngoài dự kiến, không thể gây sự.

Trần Lương thầm thở phào, có thể tránh xung đột vẫn là tốt nhất. Có nhiều thứ, nếu không đến lúc bắt  buộc thì quả thực hắn không muốn sử dụng.

Đến nước này, tất cả đệ tử Quỷ Địa Phái đành phải xếp hàng tiến tới Côn Bằng Vực, bọn hắn ngoài nhiệm vụ đánh bắt Trần Lương thì chuyến đi này cũng là để tham gia vào Trọng Môn. Một tên lấy ra Truyền Tin Thạch báo cho đồng môn tại Côn Bằng Vực để vây bắt Trần Lương.

Sau nửa ngày chờ đợi, Trần Lương cùng Ngạo Thiên đã có thể bước chân vào truyền tống trận.

“Một vị trí là 1000 tinh thạch cấp 1” người phụ trách thu tiền thông báo. Đây là một con số không nhỏ với đa phần võ giả dưới hoàng cấp cảnh giới. Vì vậy cũng hạn chế rất nhiều người muốn đến tham dự Trọng Môn mà không có điều kiện để di chuyển.

Thêm nữa, tuy lợi ích từ Trọng Môn là không phải bàn cãi, nhưng hiệu quả đạt được khi tham gia Trọng Môn lại tùy thuộc vào từng người. Với đa phần võ giả thì tác dụng tham gia Trọng Môn tương đương với nửa năm rèn luyện thân thể, thực sự không đáng giá để tiêu tốn thời gian, công sức, tiền bạc.

Các võ giả phổ thông chỉ quan tâm vào nguyên khí để nâng cao tu vi. Với họ, rèn luyện thân thể quá mất thời gian, vất vả, khó nhọc lại chả có tác dụng bao nhiêu so với tu luyện nguyên khí. Cho nên khi ở Tiên Linh cảnh, những người này chỉ cần để các tế bào da và lục phủ ngũ tạng hấp thu nguyên khí từ tinh linh là đủ.

Vì vậy những người lặn lội từ xa tới Côn Bằng Vực cũng không nhiều, nhưng đều là những người có chí lớn.

Trần Lương lấy ra 2000 tinh thạch cấp 1 đưa cho người phụ trách rồi bước vào chờ đợi kích hoạt trận pháp truyền tống.

10 hơi thở sau, trước mắt hắn đã là một khung cảnh khác, một căn phòng không có đồ đạc gì, chỉ có 1 nữ nhân đứng đó mỉm cười với hắn

“Mời khách quan tiến ra ngoài truyền tống trận. Chào mừng khách quan tới Vạn Lý Thành của Côn Bằng Vực”

Trần Lương bước ra ngoài, đường phố rất sầm uất. Đặc biệt phía xa xã còn có một đám người nhìn hắn với ánh mắt chờ mong như người thân đón người con xa xứ trở về cố hương.

Trần Lương không chần chờ, liền rời đi, đích đến của hắn là Trọng Môn thành, tòa thành gần Trọng Môn nhất, chuyên dùng làm nơi nghỉ chân cho các võ giả tham gia Trọng Môn.

Đám người theo dõi Trần Lương chỉ chờ đợi Trần Lương ra khỏi thành sẽ liền hành động, hoặc chờ màn đêm buông xuống. Bởi Vạn Lý Thành có quân lính bảo an rất chặt chẽ, dù là thất phái cũng không thể làm việc quá tùy tiện. Huống hồ tại đây còn có chi nhánh của các môn phái khác trong thất phái, không phải là chỉ có mỗi Quỷ Địa Phái.

Ra khỏi Vạn Lý Thành, Trần Lương lấy ra Vũ Phi Thuyền để rút ngắn thời gian di chuyển, đồng thời để cắt đuôi một số kẻ đang đi sau hắn 10 trượng.

Vũ Phi Thuyền không phải là đồ vật ai cũng có thể có, chi phí để sở hữu một Vũ Phi Thuyền dao động từ 1 vạn đến 10  vạn tinh thạch cấp 1 tùy vào độ lớn và tốc độ của thuyền, chưa kể đến chi phí dùng để nuôi nó mỗi lần di chuyển.

Vừa thấy  Trần Lương lấy ra thuyền, đám người bám theo đã vội vã đuổi lên

“Chết tiệt, sao tên này lại có vũ phi thuyền”

Đáng tiếc đã chậm, Trần Lương bay vút đi để lại phía sau là các khuôn mặt tức giận

“Mau thông báo cho trưởng lão tên Trần Lương đã dùng Vũ Phi Thuyền trốn thoát”

Quỷ Địa Phái không ngờ cho 2 nhóm đệ tử chặn ở 2 thành mà vẫn để Trần Lương chạy trốn thuận lợi như thế nên cũng không có bố trí nhóm chặn giữa đường. Vả lại còn một cửa cuối cùng mới là cửa khó khăn nhất.

Tại Trọng Môn Thành có rất nhiều đệ tử cùng trưởng lão của Quỷ Địa Phái, Trần Lương có mọc cánh cũng khó thoát. Nếu Trần Lương chốn chui chốn nhủi thì còn khó bắt, đằng này hắn lại muốn chui đầu vào rọ thì muốn thả cũng khó. Người xưa có câu “Không tìm đường chết sẽ không phải chết”, ý là thế đó.

Lần này di chuyển, Trần Lương cũng không đưa Ngạo Thiên ra đi thong dong như trước, mà một đường dùng Vũ Phi Thuyền đi thẳng đến Trọng Môn thành.

Có điều còn cách Trọng Môn thành 2 dặm, Trần Lương cất đi Vũ Phi Thuyền rồi tìm một nơi kín đáo dựng trại ở đợi đến ngày Trọng Môn mở. Tính toán thời gian thì còn cần 7 ngày nữa Trọng Môn mới mở ra.

Bên ngoài chờ đợi, Trần Lương tiếp tục cắn nuốt linh dược để cung cấp nguồn nguyên khí dồi dào cho các tế bào xương. Lúc này, nếu muốn Trần Lương đã có thể ngắt Tụ Linh Tán ra khỏi Tinh linh, bắt đầu quá trình ngưng tụ nhân sinh, trở thành 1 Giáp Linh võ giả tu luyện lên Cự Linh cảnh.

Có điều, mục tiêu của hắn, là trở thành mạnh nhất trong mỗi cảnh giới, căn cơ vững chắc nhất trong mỗi bước đi để có thể đi càng xa. Vì vậy, tại Tiên Linh cảnh, mục tiêu của hắn, không chỉ dừng lại ở đưa nguyên khí vào các tế bào xương, mà còn là các tế bào ở tất cả cơ quan và trong từng mạch máu. Hay nói cách khác là toàn bộ cơ thể, không sót một tế bào nào đều sẽ được hấp thu nguyên khí.

7 ngày nhanh chóng trôi qua, một rừng người đang đứng, đang bay xung quanh một khoảng trống lớn bên ngoài Trọng Môn Thành, đó chính là nơi sẽ xuất hiện Trọng Môn.

Số lượng người tụ tập lên đến chục vạn, chật như nêm đứng cạnh nhau.

Trần Lương từ xa nhìn lại, chỗ dựng cờ ký hiệu của Quỷ Địa Phái có đến mấy ngàn người đứng đó, thật là một đội hình lớn, hầu hết đều trông rất trẻ.

Ở một chỗ khác, Trần Lương nhìn thấy một lá cờ quen thuộc hình một cánh cửa lớn trạm khắc các ký hiệu tinh xảo, chính là cờ hiệu của Thiên Khung Phái. Nơi đó cũng có đến mấy trăm thân ảnh, trong đó một vài khuôn mặt vô cùng quen thuộc với Trần Lương nhưng lại mang đến sự căm thu cho hắn, đặc biệt là Cầm Mao Thử.

Các môn phái lớn sử dụng truyền tống trận để qua vực sẽ có giá rẻ hơn nhiều so với 1000 tinh thạch cấp 1 Trần Lương phải bỏ ra, đặc biệt là những thế lực sở hữu truyền tống trận. Nhưng chí ít cũng cần đến 500 tinh thạch cấp 1, đều là các đệ tử tự mình bỏ ra. Vì vậy không phải tất cả đệ tử trẻ trong môn phái có cơ hội được tham dự chuyến đi này.

Thời điểm đã đến, Trọng Môn từ trong vô hình đột ngột xuất hiện. Các võ giả lần lượt tiến vào trong môn, có người vội vã, có người bình thản. Dù sao trong vòng 1 tuần đầu thường sẽ có hơn nửa số người chịu không nổi áp lực trong bí địa phải trở ra

Trần Lương cũng liền xuất phát. Thời gian mở ra chỉ có 1 tháng, hắn muốn tận dụng từng khắc rèn luyện bản thân. Đây là lúc hắn lấy ra một món đồ trong bảo tàng của Hải Thượng Trung, một Kim Thiết Nhân.

Sau lưng Kim Thiết Nhân là một lỗ tròn dùng để đặt Thiết Cầu Năng, có tác dụng cung cấp năng lượng cho nó

Thiết Nhân là một loại bảo khí được Luyện khí sư rèn đúc thành dùng trong chiến đấu. Thiết nhân được phân loại dựa trên năng lực chiến đấu của nó. Khả năng chiến đấu tương đương với từ Vạn Nhiên trở xuống gọi là Đồng Thiết Nhân, tương đương từ Tiên Linh cảnh giới tới Cự Linh cảnh giới gọi là Ngân Thiết Nhân, tương đương từ Hoàng cấp trở lên gọi là Kim Thiết Nhân.

Loại Thiết Nhân càng cao thì yêu cầu về Thiết Cầu Năng càng lớn. Trong tay Trần Lương cũng chỉ có 5 viên Thiết Cầu Năng cho Kim Thiết Nhân này, mỗi viên chỉ cung cấp năng lượng đủ để hoạt động trong 1 ngày.

Hải Thượng Trung không muốn mình vừa sinh ra đã chết yểu nên chuẩn bị sẵn một Kim Thiết Nhân đề phòng.

Trần Lương còn cách rất xa Trọng Môn đã nghe thấy tiếng hô từ phía khu vực của Quỷ Địa Phái:

“Kia có phải là Trần Lương?”

“Chính là hắn, kẻ được các trưởng lão treo giải thưởng 5 vạn tinh thạch cấp 1 nếu bắt sống”

Âm thanh dần lan truyền, chỉ một lát đã có rất nhiều cặp mắt hướng về phía Trần Lương. Một kẻ đứng gần Trần Lương nhất tiến lên ngăn cản. Hắn không phải người của Quỷ Địa Phái, Thiên Khung Phái, Kinh Viên Môn, hay Cung San Tiên Môn. Tên này chỉ là một võ giả tự do nhìn thấy thông tin truy nã của Trần Lương muốn bắt người lĩnh thưởng.

Đáng tiếc, hắn chỉ là một Tiên Linh cỏn con, còn chưa kịp vận dụng thần thông đã bị Kim Thiết Nhân áp sát 1 đấm xuyên tim. Thật đúng là Người chết vì tiền, chim chết vì mồi. Tên võ giả này còn chưa rõ tình hình đã vội vã muốn giành tiền thưởng.

“Cản đường, chết” Trần Lương nói lớn, cảnh cáo những người khác. Kim Thiết Nhân đã được Trần Lương nhỏ máu nhận chủ, vì vậy chỉ cần trong đầu hắn hiện lên mệnh lệnh là Kim Thiết Nhân sẽ thực hiện ngay, không cần phải nói.

“Làm càn” Một lão giả trong đội ngũ Kinh Viên Môn bay về phía Trần Lương. Lão thi triển ra thồng thông, một Tinh linh hóa hình là một hỏa thần hiện lên.

“Chỉ là một tiểu tử vắt mũi chưa sạch lại dám làm loạn chỗ này, để ta thay mặt trưởng bối dạy bảo ngươi” vừa nói, lão vừa tung một hỏa quyền cực mạnh về phía thiết nhân. Lão muốn tiêu diệt thiết nhân để bắt sống Trần Lương.

Kim Thiết Nhân bay về phía hỏa quyền, xung quanh thân thể nó chợt nổi lên sấm sét. Kim Thiết Nhân bay xuyên qua hỏa quyền, dễ dàng phá vỡ hỏa quyền rồi va chạm với lão giả kia. Một quyền đánh bay lão giả văng về phía sau, kèm theo cánh tay phải bị phế bỏ hoàn toàn.

Thời gian như đóng băng trong 1 khắc, không có bất kỳ một âm thanh vang lên. Nhưng sau đó là một tràng âm thanh từ khắp nơi

“Kim Thiết Nhân”

“Đây là một con Kim Thiết Nhân”

“Sao tên này lại có được bảo bối này”

“Hắn có biết mình bị truy nã không vậy, sao lại còn dám đến đây”

“Nghe nói tổng giải thưởng để bắt sống hắn lên đến 7 vạn tinh thạch cấp 1”

“Thiên địa ơi, trận pháp sư thiên tài, võ đạo sư thiên tài lại có bảo bối đầy người. Có còn thiên lý nữa không” Một đệ tử Thiên Khung Phái biết thông tin về Trần Lương ngửa mặt lên trời than

“Ngu xuẩn, thiên đường có lối không đi, địa ngục vô lối lại lao vào. Ngươi đã có mặt ở đây cũng làm ta bớt phải nghĩ nhiều” Cầm Mao Thử nói thầm.



Mỗi một Thiết nhân đều có giá rất cao do yêu cầu để chế tạo ra nó không hề thấp, vì vậy cũng chỉ có những công tử nhà giàu mới thu mua một thiết nhân làm hộ vệ, đồng thời khoe khoang tài phú.

Để sở hữu một con Ngân Thiết Nhân, đòi hỏi phải bỏ ra từ 2 đến 8 vạn tinh thạch cấp 1, lại cần phải đặt hàng trước mới có. Còn Kim Thiết Nhân, không những phải có tiền, còn phải là một thế lực lớn mới có thể được một Thiên Khí Sư rèn chế cho.

Trong những người tham gia Trọng Môn lần này, cũng không thiếu người có thiết nhân để hỗ trợ chiến đấu cùng bảo vệ. Nhưng tất cả chỉ có vài con Ngân Thiết Nhân là cùng, tuyệt đối không có người nắm giữ được Kim Thiết Nhân.

Trần Lương dừng bước. Trước mặt hắn là 1 hàng rào người đông như kiến, không thể dễ dàng vượt qua.

Chờ cho âm thanh lắng xuống. Một trưởng lão Quỷ Địa Phái lớn tiếng nói:

“Hôm nay dù ai cũng không thể cứu được ngươi, huống hồ chỉ là một con Kim Thiết Nhân. Mối thù hơn 100 mạng người của Quỷ Địa Phái sẽ để ngươi thanh toán sòng phẳng ngay hôm nay”

“Không cần Quỷ Địa Phái ra tay, chúng ta Kinh Viên Môn sẽ tự tay cho hắn sống không bằng chết” Một trưởng lão của Kinh Viên Môn bước ra nói

“Ta muốn tự tay bắt hắn đền tội, Kinh Viên Môn các ngươi không cần nhúng tay vào. Đừng để ta nói lần nữa”

Quỷ Địa Phái dù sao cũng là một trong thất phái mạnh nhất Cửu Giới, Kinh Viên Môn còn xa mới có thể sánh bằng. Vì vậy trưởng lão Kinh Viên Môn cũng đành im lặng lùi lại, cho dù hắn rất muốn bắt lấy Trần Lương thu về tiên dược.

Nếu không phải Kinh Viên Môn bọn hắn cần gấp Thất Sắc Tam Sinh Hoa thì sao có thể mang khỏi tông môn đi trồng tại Tam Thập Tam Môn. Đáng tiếc, hối hận cũng không làm được gì, chỉ có thể tìm cách thu tiên dược từ tay Trần Lương.

“Được rồi, các ngươi không cần cãi nhau. Trừ khi ở đây có Thiên Sư, còn không thì các ngươi, ai muốn bắt ta nên chuẩn bị tâm lý chịu chết”

“Chỉ bằng 1 con Kim Thiết Nhân của ngươi? Có lá bài nào khác thì lôi ra hết đi” trưởng lão Quỷ Địa Phái nói.

“Chỉ cần 1 con Kim Thiết Nhân là đủ, nó có thể giết chết Huyền cấp võ giả, còn nếu các ngươi quần công hoặc có cao thủ địa cấp thì ta sẽ cho nó tự bạo. Dưới Thiên Sư, không một ai có thể sống trong vòng 3 dặm” Trần Lương nói to.

“Tất nhiên ta cũng sẽ chết, nhưng có Hoàng cấp, Huyền cấp, Địa cấp cùng vô số võ giả khác chôn cùng thì cũng không có gì đáng tiếc” Trần Lương tiếp tục chốt câu cuối.

Hắn vừa nói xong, toàn bộ người đều trầm ngâm suy nghĩ. Thực lực cụ thể của con Kim Thiết Nhân này thì chưa rõ, nhưng một con Kim Thiết Nhân tự bạo không phải là chuyện đùa.

“Kinh Viên Môn các ngươi muốn tự tay bắt hắn đúng không, ta nhường các ngươi lên trước” trưởng lão Quỷ Địa Phái quay sang Kinh Viên Môn nói

“Thay vì nói lời  thừa, hãy nghĩ cách giải quyết thì hơn” trưởng lão Kinh Viên Môn đáp trả.

Vạn người cùng nghĩ nhưng đều thúc thủ vô sách. Muốn có Thiên Sư ư, đừng đùa, đấy đều là những vị thần long thấy đầu không thấy đuôi, sao có thể đi làm một chuyện nhỏ như dẫn đội trẻ đi rèn luyện thế này.

“Ngươi định mang Kim Thiết Nhân vào Trọng Môn sao?” Một người hỏi.

Nếu Trần Lương có thể mang Kim Thiết Nhân vào há chẳng phải hắn có thể giết bất kỳ ai trong đấy sao. Tuy Trọng Môn không giới hạn tu vi, không giới hạn độ tuổi, nhưng những người lần đầu vào Trọng Môn đều chỉ có tu vi dưới Hoàng cấp, còn lại đều đã từng vào Trọng Môn một lần, không thể vào lần 2.

“Kiến thức hạn hẹp” Trần Lương còn chưa nói, lão giả bên cạnh tên kia đã liền dạy bảo hắn “Trong Trọng Môn, mọi kim loại đều không thể sử dụng. Chỉ cần ngươi lấy đồ vật bằng kim loại từ Không Vật ra sẽ liền bị dính chặt xuống mặt đất. Vì vậy, dù tên này có mang Kim Thiết Nhân vào Trọng Môn cũng sẽ chỉ có thể để trong Không Vật”

“Đa tạ tiền bối chỉ điểm” Tên vãn bối kia chắp tay nói.

“Được rồi, thời gian quý giá, nếu ai muốn hi sinh làm vật thế thân cho người khác thì cứ tùy tiện xông lên” Trần Lương cất bước tiến lên.

Âm thanh của Trần Lương vang vọng khắp đám người. Ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi cũng không có ai nguyện ý hi sinh thân mình dâng quả ngọt cho người khác.

Trần Lương rất muốn đi về phía Thiên Khung Phái giết chết Cầm Mao Thử nhưng lúc này thật không phù hợp. Nếu tên kia vào trong Trọng Môn sẽ là lúc tính sổ.

Cầm Mao Thử nhìn thẳng vào mắt Trần Lương, lẩm bẩm “Vào trong đó sẽ là nơi chôn thây của ngươi”.

Trần Lương từng bước tiến tới đâu, đoàn người tách ra tới đó. Hắn cũng hiển hóa ra Tinh linh hóa hình đề phòng mọi yếu tố bất trắc.

Những ánh mắt nhìn vào Trần Lương, đa phần là tò mò xem trò vui. Có phần khác mang đầy thù hận muốn bắt sống hay muốn giết chết Trần Lương. Có phần lại là thưởng thức tiểu tử gan lớn bằng trời này.

Bước đến trước cửa Trọng Môn, Trần Lương quay đầu lại nói

“Hẹn gặp các ngươi trong bí địa, rất chào mừng những kẻ nào muốn cái đầu ta”

Xong hắn thu lại Kim Thiết Nhân bước qua Trọng Môn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK