“Nói nhảm với bọn hắn làm gì, tất cả một đòn cho cả 2 thành tro bụi rồi tính tiếp”
Một hắc nhân khác chửi
“Ngươi ngu bẩm sinh hay có luyện tập? trên người tên Trần Lương kia không chỉ có bảo vật, còn có bí mật kinh thiên, giá trị liên thành. Phải bắt sống hắn”
Tất cả mọi người vây quanh Trần Lương lúc này đều khoác một bộ y phục đen từ đầu xuống chân
Nhìn đám người vây kín xung quanh, số lượng lên tới 49 hắc nhân, Trần Lương không khỏi có chút khẩn trương.
“Đã chạy không thoát, vậy đành đưa bảo vật cho các ngươi, còn ai lấy được thì phải xem thực lực rồi” Trần Lương lấy ra Đào Tiên Quả tung tung trong tay.
Vừa nhìn thấy Đào Tiên Quả, không ít người nháy mắt mấy hồi. Chỉ cần thu được Đào Tiên Quả về tay cũng là cực lời cho chuyến đi này rồi.
“Nào, ai muốn lấy Đào Tiên Quả để ta đưa cho?” Trần Lương đạm nhiên nói
Rất nhiều người nuốt nước bọt nhưng chưa có ai dám lên tiếng. Ở đây có quá đông người, ai cầm vào bảo vật đều là nóng bỏng tay, chỉ sợ không có mạng mà giữ. Trần Lương cùng bảo vật đã không thể chạy thoát, cái cần suy nghĩ lúc này là làm sao có thể cầm bảo vật mà thoát khỏi những người khác.
“Mọi người bình tĩnh. Tên này bảo vật vô số, ta đề nghị lấy bày hết ra rồi phân chia cũng không muộn” Một hắc y nhân lên tiếng
“Ý kiến này không tệ” Mấy người khác gật đầu
“Vậy Bán Thần Khí này thì sao?” Trần Lương một tay cầm Đào Tiên Quả, một tay cầm Thái Du Trường Hà nghênh nghêng trước mặt đám hắc y nhân, không để cho bọn chúng đạt thanh hiệp nghị.
“Lão phu Địa cấp cảnh giới, muốn tranh Bán Thần Khí, không biết ở đây có người nào là Thiên cấp?” Người tóc đỏ lên tiếng
Mấy hơi thở không có ai trả lời, một hắc y nhân thân thể cao lớn tiến lên nói:
“Không có Thiên cấp, vậy lão phu Địa cấp đành mạo muội tranh với đạo huynh”
“Thêm ta nữa” Lại 1 người khác lên tiếng
Không còn có ai, vậy là có 3 Địa cấp võ giả nơi đây. Trần Lương dự đoán ít nhất là có 1 người của Khải Hoàng gia tộc.
Còn may Ngân Cơ Thành lúc này chưa có cường giả Thiên cấp, nếu không, vì Bán Thần Khí, vì Đào Tiên Quả ắt sẽ ra mặt. Thực ra Trần Lương đã sử dụng tinh thần lực cấp 9 của mình kiểm tra từng ngóc ngách trong bán kính 50 dặm để đảm bảo là không có cường giả Thiên cấp hắn mới dám bước ra ngoài. Muốn ẩn giấu trước cấp độ tinh thần lực của hắn, quả thực là không có mấy người làm được.
Một số người đứng gần nhau tỏa ra tinh thần lực ngăn cản âm thanh để trao đổi nội bộ.
Nhân cơ hội này, Trần Lương đột ngột tỏa ra Hắc Giới, tích tắc lan ra khắp nơi. Các cường giả ở đây phản ứng không chậm, ngay khi thấy hắc khi lan đến liền cấp tốc lùi lại. Tốc độ bọn hắn tuy chậm hơn Hắc Giới, nhưng cũng chỉ chốc lát bị Hắc Giới bao phủ. Khi Hắc Giới tỏa ra phạm vi tối đa thì bọn hắn cũng ngay lập tức lùi thoát ra ngoài.
Tu vi tăng lên, Hắc Giới của Trần Lương đã mở rộng ra được 108 trượng. Phạm vi bao vây 2 người Trần Lương được mở rộng, khe hở do 49 hắc y nhân tạo ra cũng lớn lên nhiều.
“Tất cả cẩn thận hắn bỏ trốn”
Tiếng nói vừa cất lên, một thân ảnh sấm sét cầm theo một tiểu tử đã lao ra khỏi Hắc Giới, dùng tốc độ lôi đình xuyên qua khe hở của đám hắc y nhân. Trương Phá Vân đã sử dụng Đạo Thần Thông Thân Hóa Lôi Đình để tăng tốc độ phi hành lên gấp 3 lần.
Một đám hắc y nhân đuổi theo. Chỉ vài hơi thở, có người nhận ra tốc độ của mình quá chậm, liền lấy ra một vật trông như một chiếc lông chim. Vừa sử dụng, tốc độ của hắn liền tăng lên gấp đôi.
Sau nửa canh giờ, chỉ còn lại mười mấy người còn có khả năng truy đuổi, bao gồm trong đó 3 vị Địa cấp võ giả.
Trương Phá Vân nếu muốn thoát khỏi truy đuổi thực ra không khó. Hắn có 1 tấm Không gian phù, sử dụng liền có thể rời đi một vị trí cách đó mấy ngàn dặm. Đây chính là bảo vật giúp hắn giữ được tính mạng sau khi bị kẻ thù phong ấn tu vi. Hắn chỉ còn lại 1 tấm nên tất nhiên chưa đến lúc cận kề sinh tử, không thể lấy ra sử dụng.
Tốc độ của Trương Phá Vân vốn dĩ đã rất nhanh, sử dụng Thân Hóa Lôi Đình, tốc độ càng là vượt trội so với Huyền cấp võ giả, chỉ có 3 địa võ giả là luôn giữ được khoảng cách phía sau hắn. Còn lại chục người nữa là bị bỏ lại xa tít tắp, chỉ đang cố chèo chống nhận biết được mục tiêu thì vẫn đuổi theo.
Sau 1 canh giờ, chỉ còn lại 3 Địa cấp võ giả đuổi theo sát phía sau. Một người sốt ruột nói:
“Ngươi chạy không thoát, đứng lại thương lượng, 3 người bọn ta thả ngươi 1 con đường sống. Ngươi chạy như này sớm muộn cũng bị bắt, lúc đó nhiều người, ngươi sẽ chỉ có đường chết”
“Đúng vậy, bọn ta đã thương lượng qua, sẽ để ngươi còn sống rời đi” Người bên cạnh bổ sung.
Hiện giờ bảo vật chỉ cần phân chia giữa 3 người bọn hắn, nên bọn hắn muốn nhanh chóng thu thập Trần Lương. 3 người dễ bàn chuyện, 10 người là rắc rối vô cùng.
Trần Lương không có đáp lời bọn hắn, hiển nhiên không có ý đồ thương lượng gì.
Phi hành thêm một lúc, một tên chợt nhận ra
“Không ổn, các ngươi biết phía trước có gì không?”
“A, là Ác Nhân Cốc. Không lẽ bọn hắn định vào Ác Nhân Cốc”
“Chắc chắn là thế, vào đó thì chúng ta mất dấu hắn ngay”
3 người bọn hắn càng sốt ruột hơn truy đuổi. Đáng tiếc, dù sử dụng bảo vật tăng tốc cũng không ăn thua, Trương Phá Vân cũng có, thậm chí đồ vật còn có hiệu suất cao hơn của bọn hắn. Dù sao lão cũng từng là Thiên cấp cường giả, đồ vật đều là đồ tốt, không phải Địa cấp võ giả có thể so sánh.
Nhìn thấy cửa vào Ác Nhân Cốc, Trần Lương cười lớn, hét to
“Hoan nghênh các ngươi tiến vào Ác Nhân Cốc haha”
Không có bất kỳ sự giảm tốc nào, Trương Phá Vân nhém Trần Lương bay xuyên qua cửa vào Ác Nhân Cốc, còn lão tiếp tục bay đi. Ác Nhân Cốc, vào dễ, ra khó, ngay cả với Địa cấp võ giả. Trương Phá Vân không muốn lãng phí thời gian trong đó, nên lựa chọn tiếp tục phi hành.
3 tên Địa cấp nhìn thấy 1 màn này liền nhanh chóng suy nghĩ lựa chọn hướng đi của riêng mình. Bọn hắn không thuộc cùng thế lực, vì vậy cũng không có thảo luận với nhau.
Cuối cùng, một tên đánh cược đuổi theo Trần Lương, tiến vào Ác Nhân Cốc, hai tên lựa chọn đuổi theo Trương Phá Vân nhằm tra hỏi thông tin.
2 kẻ đuổi theo Trương Phá Vân sớm gặp hối hận. Rời bỏ Trần Lương, lão toàn lực tăng tốc khiến 2 kẻ đuổi theo nhanh chóng mất dấu. Lúc trước, lão nếu muốn cắt dấu 3 tên kia không khó, chỉ là muốn bọn hắn làm nhân chứng nhìn Trần Lương vào Ác Nhân Cốc nên mới chưa trổ hết tài nghệ mà thôi.
Ác Nhân Cốc là một vùng biển rộng lớn, chiếm đến một phần năm Lý Đế Vực. Trong Ác Nhân Cốc có rất nhiều đảo, trong đó có 7 hòn đảo rất lớn, được gọi là Thất Dạ Đảo. Có chữ “Dạ” trong tên là bởi Tại Ác Nhân Cốc và Thất Dạ Đảo thường có sương mù che đi ánh nắng mặt trời.
Sương mù ở nơi đây thường chỉ làm giảm tầm nhìn, còn tinh thần lực không bị bất kỳ ảnh hưởng gì. Chỉ có một vài khu vực đặc biệt, đặc biệt là khu vành đai bao quanh Ác Nhân Cốc, sương mù rất đậm đặc khiến tầm nhìn bị giảm đi vô số lần, đồng thời tinh thần lực cũng bị áp chế rất nhiều.
Khu vực vành đai bao quanh Ác Nhân Cốc vô cùng nguy hiểm. Chỉ tính riêng sương mù đã có thể khiến sinh vật lạc lối trong đó cả đời. Nhưng thường võ giả đi lạc vào đó sẽ chết bởi một số loài yêu thú sinh sống trong sương mù và biển.
Những nơi không có sương mù thì lại gặp các loại nguy hiểm tự nhiên khác là vết nứt không gian, cuồng phong chứa các loại phong nhân cực kỳ sắc bén và cuối cùng là lôi điện dày đặc.
Xuống biển có thể tránh thoát 4 nguy hiểm trên thì lại gặp yêu thú. Yêu thú dưới biển Ác Nhân Cốc rất nguy hiểm với vô số thủ đoạn săn mồi. Có những loại yêu thú tương đối yếu một cá thể, nhưng lại đi theo đàn cả vạn con thì mức độ nguy hiểm là rất khó lường. Ngoài ra dưới biển cũng hay có lốc xoáy và núi lửa phun trào.
Vì vậy, xâm nhập Ác Nhân Cốc từ ngoài vào thông qua khu vực vành đai là vô cùng nguy hiểm, cửu tử nhất sinh và không dành cho võ giả dưới Địa cấp. Ngay cả Địa cấp cũng không có mấy người dám khám phá hay vượt qua vùng vành đai này.
Cách an toàn và dễ dàng để tiến vào Ác Nhân Cốc là thông qua Điểm Không Gian Truyền Tống, được tự nhiên hình thành mà không phải do bàn tay nhân loại.
Điểm Không Gian Truyền Tống tiến vào Ác Nhân Cốc có 3 điểm. Thông qua 3 điểm này sẽ xuất hiện ngẫu nhiên tại một trong Thất Dạ Đảo. Có điều điểm truyền tống trên Thất Dạ Đảo là cố định. Nói cách khác, Trần Lương sẽ được truyền tống ngẫu nhiên tới một trong bảy vị trí cố định của Ác Nhân Cốc.
Ác Nhân Cốc là địa điểm nổi tiếng để những người bị kẻ thù truy sát chạy trốn tới. Bởi vì dù ngươi có biết kẻ thù ẩn nấp tại Ác Nhân Cốc cũng không muốn vào đây tìm hắn.
Thứ nhất là bởi chỉ có một phần bảy xác suất được truyền tống đúng đảo của kẻ thù. Cho dù biết đảo của kẻ thù cũng đành bất lực, vì di chuyển giữa các đảo độ khó tương đương với đi qua khu vực vành đai.
Thứ hai là Thất Dạ Đảo nguy hiểm và rộng lớn. Vào trong cũng không biết phải tìm nơi đâu, khéo chưa tìm được thì đã chết trước kẻ thù.
Thứ ba vẫn là vì Thất Dạ Đảo nguy hiểm, nên nếu kẻ thù ở trong đó rồi thì khả năng tử vong cũng không thấp, bản thân tội gì phải mạo hiểm vào đó giết kẻ thù.
Thứ tư là trừ khi ngươi đày đủ bản lĩnh, còn không sẽ bị giam đến khi Ác Nhân Cốc Mở Cửa.
Thông qua Điểm Không Gian Truyền Tống, ngươi rất dễ dàng tiến vào Ác Nhân Cốc, nhưng rời đi thì lại không có dễ ăn như vậy. Muốn rời đi Ác Nhân Cốc cũng có 2 con đường, một là xuyên qua khu vực vành đai, hai là đi tới Điểm Không Gian Truyền Tống.
Mỗi một Thất Dạ Đảo đều có 1 điểm Điểm Không Gian Truyền Tống, thông tới 1 trong 3 điểm đi vào.
Vấn đề ở chỗ nếu không phải thời gian Mở Cửa thì xung quanh Điểm Không Gian Truyền Tống cực kỳ nguy hiểm, không khác gì khu vực vành đai. Chỉ đến thời điểm Mở Cửa, thường sẽ kéo dài 1 năm, khu vực xung quanh Điểm Không Gian Truyền Tống mới trở nên hiền hòa để ngươi có thể rời khỏi Ác Nhân Cốc.
Thời gian giữa 2 lần Mở Cửa là 49 năm.
Có thể bị truy đuổi đến nỗi phải vào Ác Nhân Cốc thì đều không phải hạng người thiện lương gì, cũng không phải kẻ yếu ớt, ngu muội. Những kẻ bước vào Ác Nhân Cốc hầu hết đều là có chiến lực nhất định, tâm ngoan thủ lạt, giết người không ghê tay. Trần Lương là ví dụ.
Tại Ác Nhân Cốc, không có bất kỳ quy tắc gì. Thắng làm vua, thua làm giặc. Thắng thì sống, bại thì vong
Tại Ác Nhân Cốc, không phải cứ chiến lực cao là sống. Ngươi giúp đỡ một nữ nhân yếu đuối, bị hiếp đáp có thể sẽ là thời khắc cuối cùng trong cuộc đời vì bị nữ nhân đó đâm sau lưng. Ngươi thưởng thức cốc rượu từ kẻ mà ngươi vừa cứu mạng có thẻ là lúc ngươi nhắm mắt xuôi tay do bị trúng độc vì hắn muốn cướp bảo vật từ ân nhân của hắn.
Nhìn từ trên xuống, vùng biển đảo bị sương mù bao phủ có hình dạng cái cốc.
Đó chính là lí do vùng biển này được đặt tên là Ác Nhân Cốc.