Nhiệm vụ đầu tiên của bọn hắn là làm quen với khu rừng này. 5 tổ đội được thành lập, bao gồm tất cả những người có cùng chung một đại cảnh giới.
Mỗi tổ đội đều được yêu cầu săn giết yêu thú phù hợp với tu vi của tổ.
15 người Tam Tinh cảnh mục tiêu là yêu thú cấp 4
12 người Vạn Nhiên cảnh mục tiêu là yêu thú cấp 5
29 người Tiên Linh cảnh mục tiêu là yêu thú cấp 6
9 người Giáp Linh cảnh mục tiêu là yêu thú cấp 7
7 người Cự Linh cảnh không có mục tiêu là săn yêu thú, mà là sống sót được trong vùng sâu bên trong 3 tháng rồi trở về. Vùng sâu bên trong có các loài yêu thú cấp cao, cực kỳ nguy hiểm. Phạm vi hoạt động của bọn hắn, cách chỗ dựng trại ít nhất phải 10 dặm.
7 người bọn hắn có thể dùng bất cứ thủ đoạn nào để sống sót. Bỏ chạy, giả chết, trốn trong hang … đều có thể sử dụng, nhưng chỉ khi có 1 người bị thương rất nặng mới được phép trở về trước 3 tháng.
Có một yêu cầu chung là những người trong các tổ đội luôn phải đi chung với nhau, cho dù bỏ chạy cũng phải cùng nhau 1 hướng. Nếu trong đội có người bỏ mạng thì tất cả phần thưởng đều sẽ bị thu lại, đồng thời phạt đánh mỗi người 100 trượng.
4 tổ đội kia, mỗi khi thành công mang về 1 yêu thú mục tiêu, cả đội sẽ được thưởng mỗi người 1 cây Ngô Đồng Thảo, có tác dụng tăng cường tu vi khá tốt. Với tam tinh mà nói, Ngô Đồng Thảo rất quý giá, nhưng với Tiên Linh cảnh thì Ngô Đồng Thảo có vẻ hơi thấp so với nhu cầu của bọn hắn.
Trần Lương đã có dặn trước với riêng 2 nhóm.
Tam tinh võ giả khi lên cấp Vạn Nhiên sẽ được cung cấp 1 Quỷ cấp công pháp. Từ những phần thưởng ngay trước mắt thôi đã cho thấy Trần Lương cực kỳ ưu ái với nhóm võ giả trẻ tuổi nhất này
Tiên Linh võ giả không được phép đột phá lên Giáp Linh nếu chưa hoàn thành xong cấp độ tu luyện thứ 3 ở Tiên Linh, đưa nguyên khí vào toàn bộ tế bào xương. Thậm chí, Trần Lương cũng khuyến khích bọn hắn nên hoàn thành tới cấp độ 4, đưa nguyên khí vào các tế bào cơ.
30 đệ tử cùng Ưng Sát và Chu Minh ở Tiên Linh cảnh đều không hiểu về yêu cầu này của Trần Lương. Cho dù Trần Lương cung cấp đại lượng linh dược thì trong 3 năm bọn hắn cũng khó hấp thu được quá nhiều do hạn chế về công pháp và thiên phú.
Trần Lương không có giải thích điều gì, hắn chỉ cần các đệ tử nghe theo là được.
Các đệ tử rất hào hứng chào hỏi nhau cùng tiến lên đi săn. Bọn hắn tin rằng với số lượng lớn người như này trong mỗi tổ đội thì không có gì phải lo lắng.
Nhưng chỉ 8 ngày sau, Côn Lôn Sâm đã cho tổ đội Tam Tinh thấy rằng nơi đây không có dễ dàng cho bọn hắn thu lấy phần thưởng Ngô Đồng Thảo.
Sau 3 lần thu được Ngô Đồng Thảo, 14 người hăng hái di chuyển tìm kiếm yêu thú cấp 4. Nhưng không may là bọn hắn gặp phải Sán Ly Chu, một loài yêu thú họ nhện.
Thiếu đi sự cảnh giác cần thiết, cả tổ đội đã để Sán Ly Chu tiến đến gần mà không một ai hay biết. Chỉ đến khi yêu thú phóng tơ bắt lấy một thành viên trong tổ, mọi người mới vội vàng phản ứng. Có kẻ chạy tới tấn công Sán Ly Chu, có kẻ lại lựa chọn bỏ chạy, có kẻ đứng yên suy nghĩ phương án hành động.
Rất nhanh bọn hắn biết cần phải làm gì. Tất cả đòn tấn công vào Sán Ly Chu đều không có tác dụng. Một kẻ đang chạy hét lên:
“Đây là Sán Ly Chu, yêu thú cấp 6, chạy ngay”
Cả đội lập tức bỏ chạy. Còn may cho bọn hắn, Sán Ly Chu bắt được 1 con mồi thấy tu vi hơi thấp quá nên không muốn bắt những kẻ còn lại.
Nhân loại có tu vi càng cao, càng bổ dưỡng cho yêu thú.
Vậy là sau 8 ngày, tổ đội không những không thu được gì, lại còn mất đi 1 thành viên. Bọn hắn đã có 1 ngày ngồi sám hối và bàn bạc lại chiến lược. Lúc này không còn là mỗi người tự làm theo ý mình, gặp yêu thú ai thích thì đánh, không thích thì đứng ngoài xem rồi về thu phần thưởng.
14 người còn lại cùng nhau trao đổi ý kiến, chia thành các nhóm nhỏ hơn để dễ bề hành động, hợp tác và giám sát xung quanh.
Sau 1 ngày sám hối, tổ đội tam tinh còn phải ở lại thêm 1 ngày vì Trần Lương muốn cả 3 nhóm còn lại nhìn thấy tấm gương cho việc hành động bất cẩn, thiếu tính toán, thiếu tinh thần đồng đội, chủ quan khinh địch.
Thực ra 3 tổ đội kia có nhiều kinh nghiệm hơn, lão luyện hơn nên không có sơ suất như Tam Tinh đội. Có điều nhìn thấy tấm gương kia cũng khiến bọn hắn cẩn thận hơn, trao đổi bàn bạc nhiều hơn.
Sau 2 tháng, Trần Lương sửa lại tổ đội. Trong mỗi tổ sẽ chia nhỏ ra thành các nhóm 7 người. Những ai không thuộc nhóm nào sẽ rời khỏi các tổ để lập thành 1 nhóm riêng.
Riêng Ưng Sát và Chu Minh được yêu cầu lựa chọn riêng cho mình 6 người để tạo thành 2 nhóm. 12 người này sẽ là cận vệ của riêng bọn hắn.
Trần Lương muốn sau này Ưng Sát sẽ là chủ tướng, là mũi nhọn tấn công, cần phải có lực lượng bản thân mạnh, lại vừa có phương án gia tăng chiến lực khi gặp đối thủ quá mạnh. Còn Chu Minh sẽ là quân sư cho toàn bộ môn phái. Tuy không trực tiếp xông lên chém giết nhưng rất cần phải được bảo vệ.
2 tháng vừa rồi, không phải chỉ để đệ tử làm quen với Côn Lôn Sâm, mà mục đích quan trọng hơn là cho các đệ tử có cơ hội tiếp xúc với nhau, giúp đỡ nhau, hiểu biết nhau để từ đó có thể tìm cho mình một nhóm 7 người phù hợp.
Tạo ra được 1 nhóm 7 người phù hợp rất quan trọng, vì Trần Lương sẽ truyền cho bọn hắn một trận pháp hợp kích, có thể lấy sức mạnh của 6 người truyền cho 1 người, giúp hắn vượt đại cảnh giới chiến đấu.
Trận pháp này được Hải Thượng Trung tìm thấy trong một ngôi mộ cổ, tên trận pháp là Thất Tinh Bắc Đẩu
Hoàng cấp võ giả có thể hạ gục cùng một lúc một nhóm 10 người Cự Linh cảnh vây công mình. Tương tự thì Cự Linh cũng có thể hạ gục cùng lúc 10 Giáp Linh cảnh.
Đó là bởi vì mỗi khi tăng lên một đại cảnh giới, chiến lực của võ giả tăng lên cả chục lần. Mà rõ ràng một điều, không phải cứ tăng từ 1 thành 2 hoặc từ 2 thành 4 là chiến lực nhóm sẽ tăng gấp đôi. Tùy vào khả năng phối hợp mà chiến lực của nhóm sẽ tăng nhiều ít, nhưng sẽ kém hơn so với 1 người tự tăng lên gấp đôi chiến lực.
Trận pháp của Trần Lương sẽ khắc phục được điều đó. Phương pháp thực hiện tương đối rườm rà và mất thời gian.
Nhóm 7 người sẽ chọn ra 1 người làm chủ, gọi là Mắt trận. 6 người còn lại thu hồi toàn bộ nguyên khí, trích máu từ ngón tay, sử dụng cùng một tốc độ vẽ ra cùng một ký hiệu ấn chứa liên kết vô hình với nhau.
Sau khi vẽ xong, bọn hắn phải di chuyển tới vị trí người khác và vẽ lại ký hiệu đó.
Quá trình này thường mất tới 4, 5 hơi thở. Trong lúc đó, bọn hắn phài hoàn toàn tập trung vào vẽ ký hiệu và không có bất kỳ cảnh giác hay phòng thủ nào. Nếu có kẻ thủ ác ra tay ám toán bọn hắn thì chắc chắn chết.
Người làm Mắt trận lúc này có vai trò thủ hộ 6 người kia vì vậy thường người có chiến lực cao nhất sẽ làm mắt trận. Nhưng nếu hắn di chuyển thì trận pháp sẽ phải làm lại từ đầu.
Vì vậy trận pháp đòi hỏi cả 7 người phải tin tưởng lẫn nhau. 6 người phải là ăn ý phối hợp để có cùng tốc độ hoàn thành ký hiệu, nếu có 1 người nhanh hơn nửa tích tắc thôi cũng sẽ phải làm lại từ đầu.
6 người này phải đặt niềm tin vào Mắt trận có thể bảo vệ mình, nếu chỉ phân tâm lo sợ cũng khiến trận pháp bị hỏng.
Một yêu cầu khác cho trận pháp là cả 7 người phải cùng chung một đại cảnh giới.
Lúc này, nhóm 7 người sẽ là một tổ đội riêng biệt, hoạt động độc lập săn giết yêu thú mang về cho Trần Lương nhận thưởng. Bọn hắn vẫn cần hợp tác với nhau nhiều hơn trước khi Trần Lương truyền Thất Tinh Bắc Đẩu cho bọn hắn
Thấm thoát đã trôi qua 2 tháng rưỡi kể từ khi bước chân tới Côn Lôn Sâm. Hoạt động nhóm đã phối hợp ăn ý hơn. Trần Lương đang đi dạo khá sâu, vừa là để nghiên cứu Côn Lôn Sâm, vừa là đề phòng có nhóm bị nguy hiểm thì ra tay cứu giúp.
Dù sao mỗi người ở đây đều là tinh túy của môn phái, hắn không thể hoàn toàn bỏ mặc đệ tử sống chết.
Vừa thu lấy Tinh Diệu quả, Trần Lương cảm ứng được phía trước 1 dặm là nhóm 7 người Cự Linh. Bọn hắn đang cấp tốc bỏ chạy, phía sau có 3 con yêu thú đang đuổi theo. Tình hình có vẻ không ổn, Trần Lương hướng phía trước cấp tốc lao đến.
Chẳng mấy chốc, hắn đã nhìn thấy tình cảnh 5 người thục mạng bỏ chạy, còn có 2 người khác trọng thương nằm trên lưng bọn hắn. Phía sau chính là 3 con Hoàng Liên Sư liên tục đánh ra Yêu Ảnh vừa để phá hủy đòn tấn công chặn đường của 3 nhân loại, vừa để tấn công bọn hắn.
Hoàng Liên Sư là yêu thú cấp 9, chỉ 1 con đã không dễ đối phó. Gặp phải 3 con, 7 người bọn hắn vừa nhìn đã bỏ chạy, đáng tiếc bị phát hiện truy sát cả chục dặm không thôi.
Trần Lương hiện ra Chiến thần Atula, đánh ra 63 hắc long phân ra ngăn chặn 3 Hoàng Liên Sư, tranh thủ thời gian cho đệ tử bỏ chạy.
Cả 3 Hoàng Liên Sư đánh ra Yêu Ảnh, vừa đủ để phá hủy toàn bộ hắc long. Bọn chúng gầm lên tức giận khi có kẻ xen vào, lại còn có thể chống đỡ dễ dàng đợt tấn công.
Cả nhóm cùng nhau bỏ chạy. Trần Lương lựa chọn chốt hậu, vì cho dù có trúng đòn tấn công của Yêu Ảnh cũng không quá gây thương tích cho hắn, một lát sau liền phục hồi.
Một màn trước mắt khiến 7 người đều nhìn nhau ngầm ý. Gia chủ lại có thể xả thân ngăn chặn yêu thú, nhận lấy thương tích giúp đệ tử sống sót, thực sự là không mấy người làm được.
Không phải quay đầu chống đỡ yêu ảnh, tốc độ nhóm người tăng lên đáng kể. Thậm chí, Trần Lương còn mượn nhờ lực lượng của vụ nổ giữa Cửu Long Thăng Thiên và Yêu Ảnh giúp hắn bám sát tốc độ bỏ chạy của 7 Cự Linh.
Một lát sau, bọn hắn gặp được 1 nhóm 7 võ giả Giáp Linh cảnh. Thế là một đoàn 15 người cùng nhau bỏ chạy trước 3 con yêu thú.
Tiếp theo cũng không có gặp thêm nhóm nào, vì tất cả đều tản ra khắp Côn Lôn Sâm lịch luyện, săn giết yêu thú.
“Phía trước 100 trượng dừng lại” Trần Lương ra lệnh cho 14 người.
Không ai hỏi câu nào, đến đúng địa điểm liền dừng lại chờ môn chủ dẫn theo 3 yêu thú chạy đến. Tuy tin tưởng môn chủ nhưng tinh thần bọn hắn căng thẳng đến cực độ, không biết tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì. Tất cả đều sẵn sàng nghênh chiến.
Sau một vụ nổ, Trần Lương bay đến cạnh bọn hắn cười cười
“Các ngươi nghỉ ngơi thôi, sắp có thịt ngon để ăn”
Sau câu nói là một chấn động khắp mặt đất, kèm theo hàng loạt gai nhọn và dây leo từ dưới đất xông phá hướng tới Hoàng Liên Sư.
Hóa ra địa điểm nhóm người đang đứng chính là khu cắm trại tiếp theo của đợt huấn luyện lần này. Trần Lương đã bày sẵn ra trận pháp tấn công cấp 6, bao phủ một khu vực rộng một dặm.
Trong rừng thì những trận pháp mộc thuộc tính sẽ rất có lợi. Những dây leo cùng gai nhọn kia đều rất chắc chắn. Trần Lương đã điều khiển dây leo bao quanh tứ phía và cả phía trên đầu Hoàng Liên Sư đề phòng chúng bỏ chạy.
Gai nhọn có lực công kích rất mạnh. Hàng trăm gai nhọn liên tục đâm vào toàn thân 3 con yêu thú xấu số. Hoàng Liên Sư cũng không tầm thường, Yêu Ảnh, thần thông và tứ chi bọn chúng liên tục phá hủy đi các gai nhọn. Nhưng phá hủy bao nhiêu lại có bấy nhiêu gai nhọn phá đất xông về phía chúng.
Giằng co nửa canh giờ, cuối cùng trận pháp của Trần Lương cũng đã xiên chết 3 con yêu thú.
“Được rồi, kết thúc đợt huấn luyện đầu tiên sớm một chút vậy” Trần Lương bắn tín hiệu triệu tập các đệ tử.
Lục tục có người kéo đến. Ban đầu là ngạc nhiên thấy 3 xác của Hoàng Liên Sư bị làm thịt, sau đó là vui vẻ tham gia cùng nấu nướng yêu thú.
Yêu thú cấp 9 không cần nói, ai cũng biết là vật đại bổ. Rất nhiều người trong đám đệ tử đều chưa từng được nhìn thấy yêu thú cấp 9, chứ chưa nói đến là được thưởng thức hương vị cùng tác dụng của nó.
Quý giá nhất của yêu thú chính là nội đan, được Trần Lương thu lấy tích trữ. Những phần khác, những gì có thể ăn được, liền chế biến làm thực phẩm, những gì không ăn được sẽ lấy làm phần thưởng cho quá trình huấn luyện giai đoạn 1 vừa qua.
Gần 3 tháng trôi qua, chỉ có duy nhất 1 đệ tử xấu số thiệt mạng, còn lại đều không có thụ thương nghiêm trọng, chỉ cần ăn đan dược và nghỉ ngơi vài ngày là khỏi. Dù sao khu vực hoạt động chủ yếu của bọn hắn cũng mới chỉ là phần ngoài. Tiếp theo sẽ là những thử thách khó khăn hơn.
Các đệ tử vui mừng thu lấy những phần thưởng từ Trần Lương. Bọn hắn đều có những thu hoạch tốt hơn rất nhiều so với tự thân vận động.
Trần Lương thì lại không quan tâm về những linh dược, yêu thú kia. Cái hắn nhìn thấy là các đệ tử đã hiểu nhau hơn, có sự gắn kết về tình cảm đồng môn, có sự giúp đỡ, bảo hộ nhau trong chiến đấu, không bỏ rơi đồng đội.
Trần Lương mỉm cười nhìn những con cừu non đang hạnh phúc ăn thịt yêu thú cấp 9. Trong đầu hắn là những tiếng la hét, đau đớn của đám đệ tử trong đợt huấn luyện thứ hai này. Sẽ rất nhanh thôi, bọn hắn sẽ không còn tâm trí mà nghĩ về những phần thưởng. Huấn luyện, giờ mới bắt đầu