Chỉ có linh khí gần Trần Lương 3 trượng mới thụ hắn điều khiển. Không có cách, tu vi 2 bên chênh lệch quá lớn. Vùng linh khí mà Càn Khôn chưởng khống lớn hơn Trần Lương mấy chục lần.
"Với 1 chiêu Song Thủ Hỏa Mãng này, dù là Địa cấp võ giả sơ kỳ cũng chết, đừng nói là một tên nhãi ranh Hoàng cấp"
Càn Khôn kết thúc chuẩn bị, song quyền đánh ra, một con hỏa xà 2 đầu với 2 răng nanh sắc nhọn lao về phía con mồi.
Trần Lương sử dụng Địa Long Thương, hời hợt đánh ra 1 chiêu Cửu Long Thăng Thiên. Hắn thậm chí còn không dùng đến Chiến thần Atula. 1 con hắc long nhất vỹ đụng vào hỏa xà, giống như đom đóm thiêu thân lao vào ngọn đuốc, hoàn toàn không có tác dụng gì.
Thời điểm hắc long bị hỏa xà vừa chạm đã tan biến, Tuyết Phi liền rơi vào tuyệt vọng. Hỏa xà mang theo sóng nhiệt cực mạnh há to mồm nuốt chứng Trần Lương.
Lúc này một chuyện kỳ lạ xảy ra, hỏa xà vừa chạm vào con mồi, cơ thể nó liền giống như bị một hố sâu hút về phía ngực Trần Lương. Sau 1 tích tắc, toàn bộ hỏa xà đã không thấy bóng dáng, mà Trần Lương thì toàn vẹn đứng đó, mảy may không có bất kỳ hao tổn.
Đòn đánh qua đi, hàng trăm ngàn cặp mắt nhìn về phía thân hình nhỏ bé, nhưng đã tạo nên kỳ tích vô tiền khoáng hậu. Tuyết Phi không tin vào mắt mình, ngồi nhìn trân trân về phía Trần Lương.
Càn Khôn lắp bắp hỏi:
"Ngươi, ngươi làm thế nào?"
"Bộ giáp của hắn đã hấp thu tất cả hỏa diễm của ngươi" đại trưởng lão giải thích. Không hổ là Thiên cấp võ giả, trí tuệ và ánh mắt, đều hơn xa Càn Khôn.
"Khả năng này chỉ có thể là Bán Thần Khí trở lên. Tiểu tử, giáp của ngươi tên gì?" đại trưởng lão hỏi Trần Lương.
"Bá Vương Quỷ Diện Giáp" Trần Lương trả lời. Đã không thể giấu, vậy cũng liền không cần giấu.
Bán Thần Khí luôn có các đặc kỹ đi kèm. Đặc kỹ hấp thu 1 Yêu Ảnh của yêu thú loài khuyển để sử dụng của Bán Thần Khí Khuyển Dạ Xoa chỉ là 1 trong 2 đặc kỹ của nó.
Bá Vương Quỷ Diện Giáp có 3 đặc kỹ.
Đặc kỹ 1: Nhiễu loạn tinh thần, gây choáng
Đặc kỹ 2: Chống lại Hỏa thuộc tính
Đặc kỹ 3: Nhận chủ đến chết
Thời điểm đưa ra đề nghị với Khải Hoàng gia tộc, Trần Lương không nghĩ đến sử dụng đặc kỹ thứ 2 của Bá Vương Quỷ Diện Giáp, vì không biết Càn Khôn thuộc tính gì.
Vốn dĩ hắn định dùng Khuyển Dạ Xoa, sử dụng Yêu Ảnh của Ngạo Thiên để lại trong đó để đỡ đòn tấn công. Từ lần gần nhất Ngạo Thiên rời đi, Yêu Ảnh nó để lại trong Khuyển Dạ Xoa tương đương với Địa cấp sơ kỳ, đủ để giảm đi nhiều sức tấn công của Càn Khôn.
Sau đó, Trần Lương dùng Đế Nhất có Đạo Thần Thông Hủy Diệt Nguyên Khí cũng sẽ có tác dụng nhất định
Sau đó vẫn phải nhờ đến Bá Vương Quỷ Diện Giáp, nhưng chỉ nghĩ sử dụng đến khả năng tăng 69 lần nguyên khí hộ thân của nó.
Lớp phòng thủ cuối cùng đương nhiên là nhục thân cường hãn và khả năng hồi phục của chính Trần Lương.
Mặc dù có 4 lớp phòng thủ như vậy, nhưng Trần Lương vẫn cảm thấy lo lắng vô cùng, chỉ có thể mang tâm thế đánh cược một phen.
Nhưng khi nhìn thấy chữ "Hỏa" hiện lên trong Thấu Thị Cầu, Trần Lương mừng như nắng hạn gặp mưa, như chết đuối vớ được cọc.
Phải biết rằng, Bán Thần Khí thường là đồ dùng của Thiên cấp tu vi. Thậm chí một số Thiên cấp võ giả còn không có Bán Thần Khí mà dùng. Từ đó có thể thấy được độ hiếm cũng như giá trị của Bán Thần Khí.
Bá Vương Quỷ Diện Giáp có thể hấp thu hơn một nửa lực tấn công của hỏa võ kỹ từ Thiên cấp võ giả nhất phẩm. Hấp thu xong nó sẽ tán nhiệt đi ngay để có thể tiếp tục hấp thu tiếp.
Đòn tấn công của Địa cấp võ giả hậu kỳ, hiển nhiên không thể vượt qua được một nửa lực lượng của Thiên cấp nhất phẩm, vì vậy Trần Lương an tâm lắm. Hắn tự tin không cần chống cự lại đòn tấn công của Càn Khôn.
Quả nhiên Bá Vương Quỷ Diện Giáp hoàn thành xuất sắc vai trò của nó, cứu nguy Trần Lương một mạng.
Đại trưởng lão nghe câu trả lời của Trần Lương, định hỏi tiếp rồi lại thôi. Hắn rất tò mò muốn biết từ đâu mà 1 Hoàng cấp tu sĩ lại có được 1 Bán Thần Khí, nhưng nghĩ hỏi cũng không có câu trả lời nên thôi.
Cho dù là mượn được thì cũng rất đáng nói. Vì nếu Càn Khôn hỏi mượn đại trưởng lão Bán Thần Khí, hẳn nhiên là đại trưởng lão sẽ từ chối. Đại trưởng lão chỉ có 1 cây kiếm cấp độ Bán Thần Khí, tên là Vô Nhai. Lão coi nó như mạng sống của mình, sao có thể cho người khác mượn.
"Thả người cho bọn hắn mang đi" đại trưởng lão để lại 1 câu rồi cất người rời đi.
Cho dù đối phương thắng nhờ bảo vật thì vẫn là thắng. Quy tắc không hề nói không được dùng áo giáp, bảo vật.
"Đại trưởng lão đã nói vậy, các ngươi còn không nghe?" Bất Diệt Kim Quy lên tiếng. Dường như chiến thắng bất ngờ và có phần quá dễ dàng của Trần Lương khiến gia chủ và các trưởng lão của Khải Hoàng gia tộc còn chưa hết ngỡ ngàng.
"Các ngươi đưa người ra đây" Càn Khôn phân phó thuộc hạ.
Tuyết Phi nghe được câu nói của Càn Khôn mà vui mừng khôn xiết, định chạy theo người của Khải Hoàng gia tộc vào tới Hình Ngục
"Để ta đi cùng bọn hắn" Nàng nói với 2 người Trần Lương.
"Không nên. Ngươi ở lại đây. Đại trưởng lão đã rời đi, cho thấy thiện ý. Nếu mấy kẻ này dám làm bậy, bọn hắn sẽ phải tự chịu hậu quả" Bất Diệt Kim Quy nói to, ý muốn nhắc nhở mấy người khác.
Tuyết Phi hồi hộp ngóng chờ về phương xa, chờ đợi từng giây từng phút được nhìn thấy cha mẹ.
Trần Lương tiến đến bên cạnh, đặt tay lên vai Tuyết Phi, nói:
"Bình tĩnh một chút"
Tuyết Phi khóc nức nở, quay ra ôm chầm lấy hắn
"Đa tạ, đa tạ ngươi rất nhiều"
"Không có gì. Giúp được ngươi là ta vui rồi"
Không có bất kỳ dấu hiệu, Tuyết Phi đặt môi tiếp môi lên Trần Lương. Cho dù mặt nàng có biến dị, nhưng đôi môi mềm mại ấy vẫn tuyệt đối là mỹ vị nhân gian.
Anh hùng khó qua ải mỹ nhân. Trần Lương càng là được Tuyết Phi cứu mạng, sao có thể không đáp lại Tuyết Phi cho được.
Không chỉ là ân cứu mạng, bọn hắn đã sớm là bằng hữu, cùng nhau phiêu lưu, cùng nhau trải qua vô vàn gian khổ.
Nhớ lại lần đầu gặp mặt tại Trọng Môn, trong rất nhiều nam nhân, nổi tiếng có, danh môn chính phái có, hào hoa phong nhã có, ân cần với nàng có, truy cầu nàng nhiều năm có, nhưng Tuyết Phi lại chỉ dành sự quan tâm cho kẻ không quan tâm tới nàng:
“Tiểu đệ nếu không đi được, sư tỷ đây có thể giúp”
Lần thứ hai gặp lại là trong Hoàng Lam Môn. Lúc này 2 người mới chính thức kề vai nhau mà đi, giúp nhau thu nhật bảo vật. Nói về ơn nghĩa, Tuyết Phi cứu Trần Lương trước. Nhờ nàng mà hắn thoát khỏi truy đuổi của 2 trưởng lão Quỷ Địa Phái.
Lần thứ ba gặp lại, hắn giúp gia tộc của nàng đoạt thứ hạng cao nhất trong Ngũ Tộc Hội. Khi hắn gặp nạn, chỉ có duy nhất nàng quan tâm hắn sống chết.
Lúc này hai người đã sớm nảy nở tình ý. Một người là mỹ nhân vạn người mê, một người là nam nhân anh hùng phong thái, tài năng xuất chúng.
Lần thứ tư gặp lại là Trần Lương đến giải vây Tuyết Phi khỏi hôn nhân với Mộng Thần Phong Sơn Tùng Anh
Lần thứ năm là nàng với mới cứu hắn.
Và giờ đây, hắn giúp giải cứu cha mẹ nàng.
Nói ra thì toàn là Tuyết Phi cứu mạng Trần Lương. Ơn nghĩa này thật khó nói hết.
Hai người cứ thế ôm hôn nhau trước hàng ngàn cặp mắt. Chỉ đến khi có tiếng nhắc nhở, bọn hắn mới dừng lại
"Tuyết Phi, người đến rồi" Bất Diệt Kim Quy nói
Tuyết Phi nhìn về phương xa, thấy 2 trưởng lão ôm theo 1 nam 1 nữ bay về bên cạnh Càn Khôn.
"Các ngươi mang người đến đây" Bất Diệt Kim Quy nói
2 vị trưởng lão nhìn Càn Khôn gật đầu mới mang người tới trước mặt nàng.
Bất Diệt Kim Quy biến hóa thành nhân loại, là một nữ nhân đứng tuổi. Nàng không có dung nhan kiểu tuyệt đại mỹ nhân, nhưng khuôn mặt toát lên sự thông thái, ánh mắt toát lên vẻ trí tuệ không gì sánh được.
Hình thái nhân loại của nàng mới tu luyện được đến Địa cấp sơ kỳ võ giả, vì vậy chiến đấu vẫn lựa chọn hình thái yêu thú. Hình thái nhân loại, nàng có tinh thần lực cấp 9, thích hợp để kiểm tra tình trạng của cha mẹ Tuyết Phi. Cả 2 đều đang bất tỉnh nhân sự.
"Cả 2 đều đã suy kiệt đến không thể tỉnh dậy. Mặc dù cả 2 đều là Địa cấp tu vi nhưng ta e là nếu không được chữa trị, bọn hắn khó có thể tự phục hồi." Bất Diệt Kim Quy nói, sau khi đã kiểm tra toàn bộ cơ thể 2 người.
"Tiền bối có cách nào chữa trị không?"
"Cách thì có, nhưng..."
Bất Diệt Kim Quy còn chưa nói hết, Tuyết Phi đã vội quỳ xuống, nói:
"Mong tiền bối cứu giúp, Tuyết Phi xin nguyện làm nô tỳ phục vụ tiền bối cả đời"
"Ngươi tu vi quá thấp" Bất Diệt Kim Quy lắc đầu, nói "Thời gian thuộc tính, ngươi tương lai là rất có tiềm năng. Nhưng ta không có nhu cầu nô tỳ hay thuộc hạ. Bảo vật ta có là Giới Thủy, không thể cho bọn hắn.
Cách chữa trị cho 2 người này, không thể dùng đan dược. Cơ thể bọn hắn hiện tại không luyện hóa được đan dược. Có thể dùng đến châm cứu hay các loại bảo dược ngấm qua da vào nhục thâ. Cách tốt nhất là dùng loại có dược tính nhẹ, dần dần phục hồi. Loại dược tính mạnh có thể gây phản tác dụng, ảnh hưởng đến tính mạng bọn hắn.
Các ngươi tự tìm cách đi"
Trần Lương tiếc nuối, hắn đã dùng hết Giới Thủy cho bản thân và Ngạo Thiên, giờ chỉ có thể tìm cách khác.
"Được rồi, chúng ta trở về rồi tìm cách" Trần Lương nói
Tuyết Phi vừa khóc, vừa ôm cơ thể mẹ lên Bất Diệt Kim Quy. Trần Lương hỗ trợ di chuyển cơ thể cha nàng.
Bất Diệt Kim Quy rất nhanh đưa 4 nhân loại về đúng vị trí đã đón Trần Lương, gần Vương Thành.
"Tiểu tử, yêu cầu của ngươi ta đã hoàn thành, từ nay không còn nợ nần gì nhau" Bất Diệt Kim Quy nói với Trần Lương.
"Tiền bối, vừa rồi ta cũng góp công rất lớn giúp tiền bối hoàn thành yêu cầu, có phải không?" Trần Lương nói
"Ý ngươi muốn gì?"
"Ta muốn nhờ tiền bối 1 việc rất nhỏ thôi, chỉ mất thời gian vài hơi thở liền xong"
"Nói rõ ra đi. Nếu tiện tay thì ta giúp, còn không thì ta có quyền từ chối đấy"
"Tiền bối yên tâm, rất đơn giản thôi. Phía trước là 1 tòa thành có hộ trận cấp 8 sơ đẳng, không có Thiên cấp võ giả tọa trấn, cao nhất cũng chỉ là Địa cấp trung kỳ. Vãn bối muốn nhờ tiền bối trước khi rời đi thì phá hủy Phủ Thành Chủ ở đó"
"Giết tất cả người?" Bất Diệt Kim Quy hỏi
"Đúng vậy" Trần Lương đáp
"Thôi được, yêu cầu này đơn giản, ta sẽ làm"
"Đa tạ tiền bối. Mong lại được hợp tác với tiền bối trong lần tới"
"Vậy ngươi đừng có chết sớm. Ngươi có tiềm năng, nhưng gây họa vô số, không biết chết lúc nào"
"Haha, tiền bối đừng nói xui vậy chứ. Cung tiễn tiền bối"
Bất Diệt Kim Quy hóa thân thành nhân loại, tiến vào trong Vương Thành. Nàng tiến tới gần Phủ Thành Chủ, hay còn được gọi với cái tên Tử Cấm Thành. Bất Diệt Kim Quy hóa thân trở lại hình dạng chân thân, xoay tròn một hồi.
Một cơn cuồng phong lớn chưa từng có tại Vương Thành phá hủy hoàn toàn Tử Cấm Thành. Cả một diện tích lớn tới mấy chục dặm vuông không còn một ai sống sót.
Đại tướng quân thứ 13 của Giang Đông Quốc, Ngự Tiền Đại Thần tử vong. Toàn bộ Ngự Tiền Thị Vệ bỏ mạng. Vương thân quốc thích trong Tử Cấm Thành đều hôi phi yên diệt.
Tin tức khủng bố ngay lập tức lan khắp Giang Đông Quốc. Lòng người bàng hoàng. Các thế lực đều cho người tới Vương Thành điều tra thông tin.