Tôi biết nữ ngôi sao đó, tên cô ta là Lâm Tiểu Đồng, cực kỳ hot, không những thế còn nổi tiếng với gương mặt thiên thần và vóc dáng ác quý. Cô ta có thể nói là người tình trong mơ của rất nhiều chàng trai trẻ.
Không ngờ cả cô ta cũng bị thằng cha Tiết Phong này tán đổ rồi.
Tuy nhiên, màn kịch diễn ra giữa cô ta và Tiết Phong lúc này, rõ ràng không phải là thứ phim thần tượng yêu đương gì, mà lại là một màn tình yêu đau khổ.
“Tiết Phong!” Lâm Tiểu Đồng đau lòng hét lên một tiếng:
“Anh nói cho em biết! Anh rốt cuộc có yêu em không!”
Mẹ ơi, cô gái à, lời thoại của cô có thể mới mẻ độc đáo hơn chút được không.
Tôi đang thầm cười nhạo trong lòng, đã thấy Tiết Phong bất đắc đĩ ôm lấy Lâm Tiểu Đồng, khẽ nói: “Chúng ta đừng làm loạn ở đây nữa, đi vào trước đã.. ”
“Em không vào!” Lâm Tiểu Đồng nhập vai hất Tiết Phong ra:
“Em phải nói ở chỗ này! Em muốn anh nói yêu em trước mắt tất cả những phóng viên có mặt ở đây!”
Lâm Tiểu Đồng vẫn làm loạn, Tiết Phong cuối cùng cũng không nhịn nổi nữa.
“Em muốn ầm ĩ thì mình em làm loạn đi” Tiết Phong thôi cười và nói một cách lạnh lùng: “Tôi có việc phải đi trước”
Nói tới đây, anh ta thật sự quay đầu định bước đi.
Đôi mắt Lâm Tiểu Đồng tràn ngập vẻ bàng hoàng.
“Tiết Phong!” Giây tiếp theo, cô ta nhào tới, ôm chặt lấy Tiết Phong từ phía sau, nước mắt lã chã: “Không phái em cố tình muốn làm ồn đâu… Chỉ là chúng ta đã qua lại mấy tháng nay rồi, nhưng em thật sự không cảm nhận được sự nhiệt tình của anh! Em không có cảm giác anh yêu em!”
Sắc mặt Tiết Phong vẫn lạnh lùng như trước, nói một cách thản nhiên: “Cảm nhận của em đúng rồi” Cả người Lâm Tiểu Đồng đông cứng lại, cô ta ngạc nhiên
ngẩng đầu lên: “Anh… anh có ý gì vậy?” “Chính là ý ngoài mặt chữ đó” Tiết Phong đẩy vòng tay cô ta đang ôm lấy mình ra, quay về phía đám phóng viên đang trợn mắt há hốc mồm: “Mọi người, tôi và cô Lâm đây bát đầu gặp gỡ từ ba tháng trước, hôm nay kết thúc tại đây” Dứt lời, anh ta đi thẳng vào trong công ty.
“Tiết Phong!” Lâm Tiểu Đồng cuối cùng cũng bừng tỉnh, đau khổ tột cùng mà thét lên: “Anh là đồ đàn ông không biết yêu đương! Tôi nguyên rủa anh cả đời này cũng không thể kết hôn!” Tiết Phong ngừng chân, anh ta hơi quay mặt lại, trên mặt hiện lên một nụ cười trào phúng.
“Nguyền rủa? Không cần đâu, vốn dĩ cả đời này tôi cũng không có ý định kết hôn” Sau khi ném lại câu này, anh ta cũng không quay đầu lại mà đi thẳng.
“Tiết Phong!” Lâm Tiểu Đồng hét lên định đuổi theo, nhưng đã lập tức bị đám phóng viên bu tới như ong vỡ tổ.
“Cô Lâm! Xin hỏi cô và cậu Tiết quen biết nhau như thế nào?”
“Cô Lâm, xin hỏi cô bị cậu Tiết đá sao?” Những câu hỏi của đám phóng viên ùn ùn phóng tới, khiến cho Lâm Tiểu Đồng mặt mày tái nhợt.
Cô ta bám riết lấy đàn ông trước chốn đông người như vậy, còn bị anh ta ruông bỏ.
Cô ta nhất định sẽ trở thành trò cười.
“Đi thôi” Chẳng biết từ bao giờ Tiết Xán đã bước tới phía sau tôi, hắn rõ ràng không hề hứng thú với màn kịch ồn ào này, chỉ thản nhiên buông một câu rồi dắt theo tôi đi vào công ty.
Chúng tôi gặp Tiết Phong trong thang máy, ba người cùng sử dụng thang máy chuyên dùng của chủ tịch.
“Tiết Phong, đồ tàn nhẫn” Tôi nheo mắt nhướn mày: “Một cô gái đoan trang như vậy cũng bị anh đá thật gọn gàng, anh không đau lòng à?” Tiết Phong cười một cách vô tư: “Tôi không thích những cô nàng phiền phức” Tôi ngạc nhiên.
Quả thật, mặc dù điều kiện lựa chọn bạn gái hàng đầu của Tiết Phong là xinh đẹp nghe lời, nhưng anh ta thật sự vẫn rất sợ phiền phức.
Ví dụ như, anh ta chưa bao giờ hẹn hò với người trong công ty, cũng không hẹn hò với những cô nàng nghiêm túc.
Không chỉ có vậy, những mối tình của anh ta từ trước tới nay đều không vượt quá ba tháng.
Quá nhiên là hình mẫu tiêu chuẩn cho câu, bước qua vạn bụi hoa, không dính một phiến lá.
Tôi nhớ lại câu cuối cùng Tiết Phong nói trước khi anh ta rời đi…
Vốn dĩ cả đời này tôi cũng không có ý định kết hôn.
Tại sao Tiết Phong lại có suy nghĩ cực đoan như vậy? “Chủ tịch Tiết Lúc này, Tiết Phong áy náy nói với Tiết Xán: “Thật ngại quá lại gây thêm phiền phức cho công ty rồi”’ “Không có gì đáng ngại.’ Vẻ mặt Tiết Xán lạnh nhạt: “Cậu nhớ: làm tốt công việc cúa mình là được rồi”
“Nói đến công việc…” Tiết Phong lưỡng lự lên tiếng: “Tôi muốn xin nghỉ chiều tối hôm nay”
Tôi sững sờ.
uy vẻ ngoài Tiết Phong cà lơ phất phơ như thế, nhưng trên phương diện công việc anh ta rất đáng tin. Từ khi tôi vào thực tập tới giờ, ngày nào anh ta cũng tăng ca, cũng chưa từng thấy xin nghỉ phép.
Tiết Xán liếc nhìn Tiết Phong một cái nhưng cũng không hỏi nhiều: “Được” “Cảm ơn chủ tịch Tiết!” Buổi trưa, tôi xuống tầng dưới mua đồ ăn vặt, vừa vặn thấy Tiết Phong đang lái xe chuẩn bị rời đi ở phía bên kia đường.
Tôi hơi ngạc nhiên khi thấy thứ anh ta cầm trong tay.
Là một bó hoa cẩm chướng.
Tôi trái lại không thấy bất ngờ khi Tiết Phong cầm theo hoa, chỉ thấy lạ khi đó lại là một bó cẩm chướng.
Mua hoa nhất định là đem tặng, nhưng bình thường Tiết Phong đều tặng các cô gái hoa hồng, hoa hồng màu lam gì đó, sao giờ lại tặng hoa cẩm chướng? Trong lòng tôi hoài nghi, không khỏi nhìn theo mấy lần, nhìn tới khi Tiết Phong lên xe.
Nhưng khi anh ta mở cửa xe thì cả người tôi đột nhiên cứng đờ.
ôi thấy một người con gái mặc váy trắng trên ghế phụ của Tiết Phong.
Đương nhiên, tôi không hề thấy lạ với việc trên xe Tiết Phong có phụ nữ.
Nhưng điều kỳ lạ là, sau khi Tiết Phong mở cửa xe lại tiện tay để bó hoa cẩm chướng lên ghế phụ.
Bó hoa này xuyên qua bóng người của cô gái kia.
Tôi ngừng thở.
Cô gái kia không phải là người.
Nhưng điều khiến tôi càng sợ hãi hơn nữa là rõ ràng Tiết Phong có mắt âm dương, nhưng tại sao dường như anh ta không nhìn thấy cô gái ấy? Tôi bứt rứt trong lòng, định băng qua đường gọi Tiết Phong, nhưng trên đường cái xe cộ không ngớt, tôi không vượt qua được, chỉ có thể trơ mắt nhìn anh ta lái xe rời đi.
Tôi lập tức nhấc điện thoại di động gọi cho Tiết Phong.
Nhưng dĩ nhiên anh ta đã tắt máy.
Lúc này tôi càng lo lắng hơn Và tôi bèn gọi cho Tiết Xán.
“Tiết Xán!” Điện thoại vừa được kết nối, tôi liền bắn như pháo liên thanh: “Tôi thấy có nữ quỷ trong xe cúa Tiết Phong! Nhưng hình như Tiết Phong không nhìn thấy cô ta!” Sau khi Tiết Xán ở đầu dây bên kia trầm ngâm một lát, hẳn hỏi tôi: “Em đang ở đâu?” “Ở ngay dưới công ty” Tiết Xán nhanh chóng đi xuống, bảo tài xế lấy xe Bentley ra.
Chúng tôi chạy theo hướng Tiết Phong rời đi.
Tiết Xán bấm đốt ngón tay tính toán hướng đi của Tiết Phong, chúng tôi mau chóng đuổi kịp xe của anh ta.
Suốt dọc đường đi, tôi cực kỳ lo lắng hỏi Tiết Xán: “Tiết Xán, Tiết Phong có thể nào đã xảy ra chuyện gì rồi không?” Tiết Xán liếc mắt nhìn tôi một cái, không hiểu sao biểu cảm của hẳn hơi không vui, nhưng hắn vẫn trả lời: “Không đâu” Tôi ngạc nhiên khi thấy Tiết Xán trả lời chắc chắn như vậy: “Vì sao?” “Bởi vì nữ quỷ đó đã đi theo Tiết Phong từ lâu rồi.” Tiết Xán thản nhiên đáp: “Nếu cô ta muốn hại cậu ấy thì đã ra tay từ lâu: Cái gì? Nữ quỷ đó đã đi theo Tiết Phong từ lâu rồi? “Anh vẫn luôn biết tới sự tồn tại của nữ quỷ đó?” Tôi sợ hãi nói: “Tại sao tôi chưa thấy bao giờ?” “Tôi đương nhiên biết” Vẻ mặt Tiết Xán hiện lên chút ghét bỏ: “Nữ quỷ đó không phải ngày nào cũng đi theo Tiết Phong, chỉ là sẽ xuất hiện định kỳ. Với trí thông minh và trình độ của em, đương nhiên sẽ không để ý tới” Tôi ù ù cạc cạc bị Tiết Xán dìm một lượt.
Tôi cúi đầu suy nghĩ.
Rốt cuộc nữ quỷ này là ai? Tại sao cô ta lại đi theo Tiết Phong? Tại sao Tiết Phong lại không nhìn thấy cô ta? Tôi đang mải suy nghĩ, trên trán bỗng nhiên tê rần.
“ối” Tôi ôm trán ngẩng đầu lên, thấy Tiết Xán đang cúi đầu nhìn tôi với đôi mắt đen thấp thoáng cơn giận đang bùng cháy.