Hắn dùng sức gỡ tay tôi ra khỏi tay Tạ Phong Tiêu. Sự ấm áp của Tạ Phong Tiêu biến mất, trở thành cảm giác lạnh lẽo của Tiết Xán.
Nhưng cảm giác lạnh lẽo này lại khiến cả người tôi nóng như lửa đốt, tai ửng đỏ. “Cầm chặt, nếu đã là thứ quan trọng thì đừng làm mất” Tiết Xán không nhìn tôi mà chỉ đặt dây treo điện thoại trong tay minh vào tay tôi. Sau đó, hẳn quay đầu rời khỏi. Lúc này người xung quanh mới lấy lại tinh thần, trở nên chấn động.
“Tình hình gì vậy? An Tố này có quan hệ gì với Tiết Xán thế?” “Tôi nhớ ra rồi, hình như An Tổ này là trợ lý cá nhân của Tiết Xán, đừng nói có loại quan hệ kia nhé? “Vậy Tạ Phong Tiêu là thế nào?”
Tiếng bàn tán không ngừng vang lên, nhưng tôi đều không nghe thấy. Tôi chỉ ngơ ngác nhìn dây treo Minnie trong tay. Hắn biết dây treo này rất quan trọng với tôi ư?
Cho nên hẳn mới cố ý mua nó sao?
Vào lúc này, tôi chỉ cảm thấy những cố gắng và sự đề phòng Tiết Xán chất chứa trong lòng mấy ngày nay thoáng cái đã sụp đổ, quân lính tan rã.
Sau màn dây treo điện thoại này, hội đấu giá lập tức có vẻ tẻ nhạt nhàm chán.
Cuối cùng tất cả đồ quyên tặng đều được đấu giá xong, dây treo điện thoại của tôi hoàn toàn xứng đáng trở thành vật bán đấu giá đắt nhất hôm nay, cộng tất cả vật bán đấu giá lại cũng không đắt bằng nó.
Buổi đấu giá từ thiện lần này tổ chức trong ba ngày, ngày đầu tiên là buổi đấu giá, hai ngày cuối cùng đều sắp xếp để khách mời ngắm lá phong và nghỉ ngơi ở đây.
Tối hôm nay khiến tôi vô cùng mệt mói, vừa về đến phòng, tôi lập tức thay một bộ đồ tảm kiểu Nhật, chuẩn bị ngâm suối nước nóng thư giãn một chút.
Suối nước nóng chia làm bên nam, bên nữ và lộ thiên, còn có thể xuyên qua hàng rào nhìn thấy rừng cây phong đỏ như lửa dưới chân núi.
Tôi đi guốc gỗ đến bể tắm nữ, vừa cởi quần áo ra bước vào suối nước nóng, lúc này cửa đột nhiên bị mở ra.
Tôi quay đầu, lập tức thầm mắng mình xui xẻo.
Không ngờ người đến lại là An Nhân.
Cô ta nhìn thấy tôi cũng ngơ ngác, nhưng chỉ chốc lát đã mang cái mặt lạnh cởi áo tắm, bước vào bể.
Dáng người của An Nhân thướt tha nóng bỏng, còn tôi thì trổ mã không tốt bằng cô ta.
Rõ ràng An Nhân cũng chú ý tới điều này, yểu điệu ngồi trên tảng đá dưới suối nước nóng, liếc tôi một cái rồi cười lạnh: “Chỉ dựa vào dáng người này cũng có thể quyến rũ Tiết Xán và Tạ Phong Tiêu Á? Xem ra bản lĩnh trên giường của An Tố chị không tệ nhỉ?”
Tôi lạnh lùng nhìn An Nhân.
Tôi còn chưa tính số với cô ta chuyện buổi đấu giá mà cô ta còn dám đâm đầu vào họng súng.
“An Nhân, đừng cho răng tôi giống cô” Tôi vô cảm nói.
Chỉ một câu đã khiến An Nhân nghẹn họng.
Sắc mặt cô ta lúc xanh lúc trắng, nghiến răng nghiến lợi nói: “An Tố, chị đừng cho rằng có Tiết Xán và Tạ Phong Tiêu che chở thì tôi không dám làm gì chị!”
“Vậy cô muốn làm gì tôi hả?” Tôi chế giễu: “Lại lấy dây treo điện thoại của tôi, lấy tên của tôi đem đi đấu giá à?”
An Nhân cứng đờ mặt, trong mắt hiện lên sự sợ hãi.
Lúc trước tôi còn chưa chắc là An Nhân cố ý hại mình, bây giờ đã chắc chắn rồi.
Nhưng tôi thật sự rất cạn lời, tôi đã vạch rõ giới hạn với nhà họ An rồi, vì sao cô ta cứ bám lấy tôi không buông thế.
Tôi không quan tâm đến An Nhân nữa, chỉ tập trung hưởng thụ suối nước nóng.
Vì chột dạ nên An Nhân không dám tranh chấp với tôi nữa mà xoay người sang chỗ khác.
Trong hơi nước, tôi nhìn thấy trên gáy cô ta có một vết xanh đen.
Tôi hơi cau mày.
Trò cười ở buổi đấu giá hôm này khiến tôi suýt chút quên mất chuyện hộp trang điểm kia.
Nhưng điều khiến tôi thấy lạ là chẳng phải hộp trang điểm kia đã đổi chủ rồi sao? Vì sau vết xanh đen trên cổ An Nhân vẫn không biến mất?
“An Nhân” Tôi chần chừ một lát, cuối cùng vẫn lên tiếng: “Hộp trang điểm hôm nay cô bán từ đâu ra thế?”
lúc nghe thấy ba chữ hộp trang điểm, bả vai cô ta hơi co lại, nhưng chỉ chốc lát đã chế nhạo: “Chị thích cái hộp trang điểm kia hả? Vậy sao chị không kêu Tiết Xán mua cho mình đi? Đâu sao năm mươi triệu người ta cũng chịu tiêu vì chị mà”
Tôi hơi cau mày, quyết định dứt khoát nói thẳng: “Có phải trong hộp trang điểm kia có thứ không sạch sẽ gì không?”
Ào một tiếng:
An Nhân sợ tới mặt đứng bật dậy từ trong suối nước nóng, dáng người hoàn mỹ lộ hết ra ngoài, nhưng cô ta không thèm để ý chút nào, chỉ tái mặt run rẩy hỏi: “Sao… sao chị lại biết.. ”
Thấy phản ứng của cô ta, tôi càng chắc chắn hộp trang điểm kia có điều kỳ lạ, cho nên cô ta mới cố ý muốn bán đi:
“Cô đừng quan tâm vì sao tôi lại biết” Tôi lạnh lùng nói: “Cô nói thật cho tôi biết có phải vết thương chỗ miệng và răng của cô ở Úc đã được cái hộp trang điểm này hồi phục giúp không?”
Sắc mặt An Nhân càng tái hơn, không ngừng lùi về phía sau suối nước nóng
“Cái… cái này không liên quan đến chị!”
Nói xong, cô ta cuống cuồng chạy khỏi suối nước nóng, cả người ướt rượt khoác áo tâm lên rồi hốt hoảng chạy trốn. Tôi bị phản ứng này của An Nhân dọa sợ đến ngây người. Thay vì nói là sợ hãi, sao phản ứng của
cô ta lại mang cảm giác có tật giật mình nhỉ?
Tôi đang ngồi trong suối nước nóng suy nghĩ về hành động kỳ lạ của An Nhân thi rèm ở một bên đột nhiên bị vén lên. Yuko đi vào.
“Cô An Tố” Cô ta ngồi xổm bên cạnh tôi, vô cùng cung kính nói: “Bể tắm này phải tẩy rửa, phiền cô đổi sang bể tảm khác được không ạ?”
Tôi sửng sốt.
Không phải bình thường đều tẩy rửa bể lúc nửa đêm à, sao lại thành giờ này rồi?
Nhưng tôi vẫn làm theo, đứng dậy mặc áo tắm rồi đi ra khỏi bể tắm nữ với Yuko.
Yuko dẫn tôi đi trên một hành lang dài, cuối cùng đến trước một gian phòng ở sâu trong viện.
“Mời cô vào đây ngâm suối nước nóng ạ” Yuko cúi đầu nói. Tôi nhíu mày.
“Không phải đây là phòng khách sao?” Tôi nghi ngờ: “Tôi có thể tắm suối nước nóng ở đây à?”
Rõ ràng trước mặt tôi là căn phòng sa hoa nhất trong khách sạn suối nước nóng này, loại phòng có bể tảm riêng.
‘Ở đây đúng là phòng khách” Yuko đáp: “Nhưng không có ai ở cả, cho nên cô có thể hưởng thụ bể tắm riêng ở đây”
Tôi ngạc nhiên nhướng mày.
Vì tẩy rửa bể tắm công cộng nên tôi có thể hưởng thụ bể tắm riêng à?
Đây không phải là lời rồi sao.
Tôi lập tức hí hửng đi vào trong.
Căn phòng này rất lớn, còn có cả sân riêng kiểu nhỏ, trong sân là suối nước nóng.
Tôi nhanh chóng cởi áo tắm rồi bước vào suối nước nóng. Thật là thoải mái.
Quả nhiên bể tắm riêng vẫn thích hơn, yên tĩnh còn sạch sẽ. Trong suối nước nóng sương trằng lượn lờ, tôi hài lòng nằm dựa trên đá cuội nhắm mắt lại.
Tôi hưởng thụ đến mức không chú ý cửa phía sau bị kéo ra. Mãi đến khi trên tấm lưng trần truyền đến cảm giác lạnh lẽo thì tôi mới bừng tỉnh lại.
“Ai!?”
Tôi sợ đến mức muốn đứng dậy từ trong suối nước nóng, nhưng đột nhiên một cánh tay mạnh mẽ ôm lấy tôi, ngăn tôi lại.
Hơi thở quen thuộc phả vào mũi khiến tôi lập tức ngừng giãy giụa, chỉ tức giận trợn tròn mắt, mắng: “Tiết Xán, anh bị điên hả?