Sở dĩ những quỷ vật này xuất hiện, căn bản không phải nguyên nhân là Quỷ Nguyệt, mà bởi vì ông ta dùng máu của mình, làm thức dậy những quỷ vật.
Nhưng vì sao ông ta phải đánh thức những quỷ vật này? Là cố tình sao?
Phải biết, ông ta mặc dù có bản lĩnh thức tỉnh lại những quỷ vật, nhưng những quỷ vật này đều là không có linh trí, căn bản sẽ không nghe theo sự phân phó của ông ta, ông ta cũng không có Huyền Thuật, nên không phải là đối thủ của những quỷ vật này, điều duy nhất có thể làm chỉ là trốn ở trong căn nhà này, chờ những quỷ vật rời đi.
Vậy rốt cuộc mục đích của ông ta là gì?
Chẳng lẽ là...
Tôi đột nhiên hiểu được.
Là để giam cầm tôi.
“Cái Kết Giới hạn chế linh lực kia, có phải là hiện tại cần có huyết chú để duy trì?”, tôi nhanh chóng hỏi Hạ Lẫm trong điện thoại.
“Đúng vậy.” Hạ Lẫm mở miệng, “Có thể là mới được kích hoạt không lâu, không chỉ có như thế, năm năm trước, cùng thời điểm Hạ Ly mất tích, cũng đã được kích hoạt.”
Tôi cuối cùng cũng hiểu được toàn bộ sự việc.
Hơn mười năm trước, Hạ Hàng trở lại trong thôn này, căn bản không phải như ông ta nói, trông thấy thôn dân chết thảm, mà là chính ông ta tự tay, dùng huyết chú, hại chết tất cả thôn dân.
Về nguyên nhân, nếu như tôi đoán không lầm, hẳn là vì cái chết của con gái ông ta.
Con gái ông ta chết, nói trắng ra là do những người trong thôn này làm hại chết, thân làm cha như Hạ Hàng, mang trong lòng thù hận cũng là chuyện bình thường.
Bởi vậy ông ta mới giết tất cả mọi người, thậm chí phá hư hồn phách, để bọn họ toàn bộ đều thành những cái xác không hồn, lưu ở trong làng này.
Mà Hạ Hàng, cũng tự mình lưu lại đây.
Ngày bình thường hẳn là những quỷ hồn này sẽ không ra, chỉ có khi Hạ Hàng dùng huyết chú mới xuất hiện, nhưng Hạ Hàng vẫn là muốn cẩn thận, tự mình lập ra tầng bảo vệ cho ngôi nhà này ngăn chặn những quỷ hồn.
Ông ta ở đây an tĩnh nhiều năm, hẳn đến năm năm trước, gặp được Hạ Ly.
Ông ta phát hiện Hạ Ly dáng dấp rất giống con gái mình, thế là đã cố ý dùng huyết chú, kích hoạt cái Kết Giới hạn chế linh lực kia. Cùng lúc đó, với huyết chú này cũng làm thức tỉnh những quỷ hồn trong thôn kia gây náo loạn.
Quỷ hồn vây quanh bốn phía, Hạ Ly bị hạn chế linh lực, không có khả năng phản kháng, Hạ Hàng liền đem cô ấy trở về, làm bộ dạng như ân nhân cứu mạng, thật giống với tình huống của tôi.
Nhưng quá hiển nhiên, ông ta căn bản không có ý định thả Hạ Ly, tôi đoán, ông ta một mực duy trì Kết Giới, cũng không để những quỷ hôn kia biến mất, nên Hạ Ly không có cách nào rời đi.
Lâu dần, Hạ Ly cũng cảm thấy có gì không đúng, cho nên mới phát ra tín hiệu cầu cứu, nhưng nơi này, thật sự làm sao có người trông thấy.
Cuối cùng, Hạ Ly tự mình phản kháng, có thể là chạy trốn được, nhưng dù sao tôi đoán, cô ấy cũng đã chết, nếu không phải chết trong tay Hạ Hàng thì cũng là chết ở bên ngoài bởi tầng tầng lớp lớp quỷ hồn kia.
Lại nói tiếp, qua nhiều năm như vậy, Hạ Hàng lại tình cờ gặp phải tôi, hết thảy mọi chuyện liền tái diễn lại.
Tôi càng nghĩ, càng cảm thấy vô cùng sợ hãi.
Tôi hiện tại mới ý thức được, tôi cùng Tiết Chỉ thật là đang cùng một chỗ với một tên điên.
Một tên điên chính hiệu.
Trong điện thoại Hạ Lẫm, hiển nhiên là biết tình hình tôi nguy hiểm, khẩn trương tìm cách cứu, thậm chí còn cùng Tiết Xán và Ninh Trác hai đối thủ một mất một còn, đều nguyện ý trợ giúp.
Chỉ là, Ninh Trác nguyện ý cứu tôi tôi thấy bình thường, còn Tiết Xán, kỳ thực anh đâu còn quan tâm đến sống chết của tôi.
Tôi tự thấy có chút bội phục mình, trong tình cảnh này mà vẫn còn có tâm tình để ý Tiết Xán đối với mình như thế nào.
“An Tố!” Không nghe thấy tôi nói lời nào, Hạ Lẫm trong điện thoại khẩn trương, “Chị mau nói cho em biết chính xác là chị ở chỗ nào? Cái làng này rất lớn, có rất nhiều nhà, bọn em căn bản không tìm ra được chỗ của chị!”
“Là một ngôi nhà có kết giới!” Tôi lập tức mở miệng, ngôi nhà này có thể phòng ngừa quỷ thì chắc chắn là có kết giới bên ngoài, tôi cố gắng nghĩ thêm một số manh mối, “Phía đối diện là một ngôi nhà màu đỏ, bên trái là một ngôi nhà có nóc màu đen, em tìm thấy chưa....?”
Tôi lập tức sửng sốt, nhìn vào điện thoại mớt phát hiện ra điện thoại hết pin!
Đáng chết!
Tôi thực là không biết điện thoại đã hết pin lúc nào, không biết Hạ Lẫm đã nghe được những gì về ngôi nhà.
Liệu bọn họ có thể tìm thấy chỗ của tôi và Tiết Chỉ không?
May mắn là cho đến bây giờ, Hạ Hàng đối với tôi đều không có nghi ngờ, cho nên tôi cứ giả vờ như không biết gì, cố gắng thêm một thời gian, đợi Tiết Xán bọn họ đến cứu?
Trong lòng tôi là đang suy nghĩ như vậy, nhưng không muốn, vậy mà tất cả may mắn lập tức liền bị phá hủy!
Chỉ nghe thấy oang một tiếng!
Cửa phòng đột nhiên bị đánh sập, bụi đất tung bay.
Sau màn bụi mù, tôi nhìn thấy sắc mặt xanh xám của Hạ Hàng, không biết đã đứng tại bên ngoài bao lâu, trên mặt lộ rõ thần sắc đáng sợ khiến người khác phải run rẩy.
Sắc mặt của tôi lập tức trở nên trắng bệch!
“Hạ.., Hạ Hàng đại thúc?” Tôi cuối cùng vẫn còn một tia lý trí, dùng tốc độ nhanh nhất tỉnh táo lại, đứng người lên, tỏ vẻ vô ý, đưa Tiết Chỉ bảo hộ ở phía sau lưng, “Đại thúc sao vậy?”
Hạ Hàng lại không trả lời tôi, từng bước một tiến đến gần, sắc mặt âm trầm đáng sợ.
Trong lòng tôi càng ngày càng sợ hãi.
Hạ Hàng đứng ngoài cửa từ lúc nào? Không lẽ vừa rồi ông ta nghe được tôi nói chuyện với Hạ Lẫm? Ông ta đã nghe được những gì?
Nếu như nghe thấy hết, ông ta sẽ làm gì với tôi? Giết tôi sao? Cũng giống như trước kia đã giết Hạ Ly?
Nếu như chỉ có một mình tôi, có lẽ tôi cũng không quá sợ hãi đến vậy, nhưng bên cạnh tôi còn có Tiết Chỉ, tôi thực sự lo lắng.
Tôi tuyệt đối không thể để Tiết Chỉ xảy ra vấn đề gì!
Hạ Hàng đi thẳng đến trước mặt tôi, tôi rốt cuộc không kìm nén được, hét lên sợ hãi: “Ông dừng lại! Ông muốn làm gì!”
Trông thấy tôi lên tiếng đánh vỡ sự tĩnh lặng, Hạ Hàng cũng không còn ngụy trang, hung dữ nhìn tôi, cứ thế lại càng tiến gần.
Tôi bảo vệ Tiết Chỉ, không ngừng lùi lại, nhìn thấy ống ta nghiến răng nghiến lợi nói: “Tiểu nha đầu! Cô vậy mà dám giấu ta gọi điện thoại? Rồi sao? Cô hẳn là biết hết sự tình mười năm trước rồi? Cả sự tình năm năm trước của tiểu nha đầu kia?”
Tôi chỉ cảm thấy mình như bị giội một gáo nước lạnh vào đầu, từ đỉnh đầu đến chân đều lạnh buốt tận xương tủy.
Xong.
Ông ta đã nghe thấy những gì tôi nói trong điện thoại.
Ông ta biết tôi biết hết thảy chân tướng sự việc.