Chuẩn bị trở thành bữa ăn giàu dinh dưỡng cho bầy khỉ, chàng bạch mã hoàng tử của tôi bổng xuất hiện, đó là Ninh Trác
Khi cơ thể mỏng manh sắp tiếp xúc gần với nồi nước sôi, Ninh Trác lao vào và giải cứu tôi khỏi bàn tay của con khỉ già chết tiệt.
“Đây là con thỏ của tôi.” Anh ta phớt lờ con khỉ già, nhưng lịch sự nói chuyện với Hồ ly đại nương, và sau đó ôm tôi vào lòng như một lẽ tất nhiên.
Hồ Ly đại nương gật đầu và nói: "Đây là thỏ do ngươi nuôi sao? Nếu sau này nó có bệnh tật gì, hãy gửi nó đến chỗ ta. Những con thú ở đây luôn tìm đến ta khi chúng bị bệnh”.
“Cảm ơn bà, chúng tôi không quấy rầy bà nữa”.Vốn dĩ chuyện này đã qua ở đây, nhưng ai biết lúc này con khỉ già lại công kích, không còn ở trong nhà Hồ Ly đại nương ngay khi ra bên ngoài hắn lại trở về bộ dạng thô lỗ, đứng chặn trước mặt Ninh Trác
“Còn chuyện gì nữa”, thanh âm của Ninh Trác lạnh lùng hơn nhiều khi anh nói chuyện với Hồ Ly đại nương. Edit by Le Hong lan
Loading...
“Con khỉ chỉ vào Ninh Trác và chửi rủa: "Khả Khả vì mày mà mày mới chết. Mày còn hỏi tao làm gì. Mày có biết tao đã ở bên Khả Khả ba trăm năm và đã xem nàng như áp trại phu nhân của mình không”
Chờ đã, tôi lập tức bùng nổ trong vòng tay của Ninh Trác, con khỉ già nói những điều này là có ý gì? Edit by Le Hong lan
Hắn ta thích tôi? Chúng tôi không phải là đối thủ của nhau sao? Tôi luôn phải luôn đề cao cảnh giác để không bị nó cướp mất vị trí Sơn đại vương của mình, ngoài ra không còn chuyện gì khác, hoặc cùng lắm tôi chỉ xem hắn như hảo quynh đệ mà thôi.
Đây vẫn là quan hệ thân mật bị gượng ép, nhưng hôm nay lại đột nhiên nghe hắn nói một câu như vậy.
Thật vô lý
Ninh Trác rõ ràng là choáng váng khi nghe con khỉ nói điều này, và nói một điều mà ngay cả tôi cũng không ngờ từ miệng anh nói ra: "Người mà Khả Khả thích là tôi."
Đó là một nhận xét rất tự tin và kiên quyết.
Khi nghe được câu này, cả cơ thể tô đều đã đông cứng trong vòng tay của anh, nên tôi cũng không biết mình được Ninh Trác mang trở về nhà bằng cách nào h hay con khỉ già lúc ấy trông ra làm sao. Edit by Le Hong lan
Sau khi trở về nhà, Ninh Trác đặt tôi lên bàn, sau đó nhấn nhẹ vào mũi tôi nói: "Không phải ta đã nói rằng em không được phép bỏ trốn và cũng không được phép chạy lung tung hay sao, nếu không phải vì ta vẫn còn nhớ đến mùi của em, nên tìm được vị trí em đang ở, còn không em đã bị biến thành một nồi thỏ hầm rồi”
Tất nhiên anh ấy không mong đợi tôi trả lời và nói tiếp: "Thật sự rất lạ, làm sao ta có thể nói những điều như vậy với em? Nhân tiện, em có biết Tô Khả Khả là ai không? Nguyên mẫu của cô ấy cũng là một con thỏ."
Hóa ra Ninh Trác đã phát hiện ra sự mãn nhãn của tôi từ lâu, nhưng bởi vì nhận thấy linh lực của tôi rất yếu, cũng không có chút tà khí, nên anh ấy vẫn cho phép tôi đứng nhìn trộm bên ngoài
"Cô ấy nói rằng cô ấy thích ta? Và chúng ta thậm chí còn chưa chính thức nhìn thấy nhau. Khi nói điều này Ninh Trác ngồi xổm trước mặt tôi và nhìn thẳng vào mắt tôi
Lúc này tôi cũng mở đôi mắt tròn xoe, quên chớp nhìn anh quá trình nhìn chằm giữa mắt nhỏ và mắt to kéo dài khoảng nữa phút, Ninh Trác thở dài nói: “Trong người em thật sự không có chút ma lực nào, nếu không ta đã nghĩ rằng em chính là cô ấy, đáng tiếc em thật sự không phải, tất cả đều đã bỏ ta, cũng giống như nàng ấy”. Edit by Le Hong lan
Đó cũng là lúc tôi biết về cuộc đời của Ninh Trác
Tôi được biết ngoài Ninh Trác còn có câu chuyện của Ninh Uyển Uyển và người phụ nữ tên An Tố mà Ninh Trác yêu nhất, trong số đó có câu chuyện của một người khác tên là Tiết Xán.
Ninh Trác đã sống được 900 năm. Không, không thể coi là còn sống. Nói chính xác, Ninh Trác đã chết cách đây 900 năm. Không chỉ một mình anh ta, mà cả Ninh gia đều bị giết bởi Tiết Gia, người đại diện cho gia tộc họ Tiết là Tiết Xán
Từ đó về sau, Ninh gia suy tàn hẳn, cho đến tận ngày nay, chín trăm năm sau.
Xuất hiện một người phụ nữ có bát tự thuần âm, mệnh cách cứng cỏi, theo như Ninh Trác nói, 900 năm mới chỉ có duy nhất một người, và cũng chỉ duy nhất người phụ nữ này mới có thể kết hôn và sinh con với hồn ma, sau khi biết rằng có người phụ nữ như vậy tồn tại trên Thế Giới quỷ hồn của Ninh gia đã dốc sức để thức tỉnh linh hồn của Ninh Trác sau 900 năm.
Anh vẫn là Tổ phụ cao cả của gia tộc họ Ninh, nhưng ý nghĩa sự tồn tại của anh đã trở nên rất thuần khiết, đó là sinh ra người thừa kế của Ninh gia, người thừa kế còn sống, với người phụ nữ tên An Tố bằng bất cứ giá nào, vì vậy sau 900 năm Ninh gia đã cố gắng hồi sinh anh như một con người.
Ninh Trác không có lý do gì để từ chối một việc như vậy, bởi vì anh đang mang theo cả quá khứ và tương lai của Ninh gia, nên anh đã dùng nhiều cách khác nhau để tiếp cận người phụ nữ tên An Tố. Edit by Le Hong lan
Ninh Trác yêu An Tố, đó là loại tình yêu thấu xương, loại tình yêu này đã lắng đọng suốt 900 năm, 900 năm, tôi biết khái niệm thời gian này đủ để biến ba con thỏ thành Tô Khả Khả.
Thảo nào Ninh Trác luôn buồn như vậy, nỗi buồn lớn nhất trên đời là anh yêu cô ấy nhưng cô ấy lại yêu người khác.
Để lấy được An Tố cho Ninh Trác, Ninh gia đã làm rất nhiều chuyện độc ác, lúc này tôi cũng biết ngay từ đầu Ninh Uyển Uyển là một người phụ nữ điên cuồng, người cô ấy yêu là Tiết Xán, còn Tiết Xán từ đầu đến cuối chỉ có An Tố. Hai anh em họ đã yêu người mà mình không nên yêu.
Cái kết cuối cùng là Ninh Uyển Uyển hồn bay phách tán, còn Ninh Trác thì cô đơn suốt đời.
Theo quan điểm của anh, yêu một người là làm cho cô ấy hạnh phúc, vì vậy, dù Ninh gia có dùng phép thuật để biến An Tố và Tiết Xán thành số mệnh tương khắc. Nhưng Ninh Trác đã nhìn thấy An Tố vô cùng đau khổ khi phải chia xa Tiết Xán Edit by Le Hong lan
Kể từ ngày đó, người đàn ông vào sinh ra tử vì Ninh gia cuối cùng cũng nghe theo lòng mình, anh và Tiết Xán hoán đổi số mệnh, để khiến An Tố cảm thấy có lỗi và khó sự, ngay từ giây phút tỉnh lại anh đã giả vờ bản thân đã mất một phần ký ức, hoàn toàn thóa ra khỏi cuộc sống của người phụ nữ này.
Đó là lý do tại sao Ninh Trác, người hiện đang ở một mình trên núi, luôn có ánh mắt bi ai.
Sau khi biết được toàn bộ sự tình, tôi tự nhủ trong lòng: "Tô Khả Khả ngươi thật là may mắn, một người đàn ông tốt như vậy ngươi cũng có thể tìm được. Vì người đàn ông này đã từng tốt với An Tố như thế, chắc chắn anh ta cũng sẽ không phụ lòng mình”
Tôi biết rằng tôi không thể thay thế cho An Tố, nhưng tôi nguyện toàn tâm toàn ý ở lại bên anh cả cuộc đời, không thể nào tin được tôi lại có thể tìm được người đàn ông hoàn hảo như vậy, người phục nữ tên An Tố kia quả là không may mắn
Kể từ bây giờ, tôi sẽ luôn ở bên cạnh người đàn ông si tình Ninh Trác, và trở thành người phụ nữ duy nhất của anh.
Ninh Trác đối xử với tôi rất tốt. Những ngày đó là khoảng thời gian hạnh phúc nhất trong cuộc đời tôi trong 300 năm qua. Tôi rất hạnh phúc. Tôi cảm thấy rằng sẽ không thành vấn đề nếu cứ như thế này mãi mãi. Miễn là tôi ở bên anh ấy, miễn là cả hai chúng tôi đều hạnh phúc.