Mục lục
Hẹn Kiếp Sau Gặp Lại Chàng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bên kia, tôi cũng không biết Tiết Xán đang tới tìm mình, mà là tập trung đối phó với những thây ma này.

Sau khi mở cửa cabin, tôi cảm thấy mặt mình có mùi hôi thối nồng nặc.

Tôi không khỏi hơi nhíu mày.

Xem ra những người này đúng là bị trúng độc tử thi, cho nên sẽ phát ra mùi này giống như đang bị thối rữa.

Khi tôi vừa mở cửa máy bay, những người trong khoang hét lên một tiếng khủng khiếp và cố gắng nấp phía sau.

Cùng lúc đó, bọn thây ma bên ngoài nhận ra cửa đang mở, liền chạy tới cùng gào thét! Trong nháy mắt, hai gã thây ma đã tới cửa, chúng nhe răng lao vào tôi.

Và khi tôi nhanh chóng xoay người đá cả 2 văng ra.

Cùng lúc đó, tôi nhân cơ hội này hét về phía những người đang chạy bên ngoài: “Lại đây!”

Vài người nhìn thấy tôi liền chạy tới như tìm được phao cứu sinh, nhưng tốc độ của họ vẫn không nhanh bằng lũ thây ma kia, vài con thây ma phía sau cũng sắp đuổi kịp bọn họ.

Sắc mặt tôi trở nên lạnh lùng, tầm mắt rơi vào một sợi dây thừng ở trong cabin bên cạnh, không nói một lời, lập tức cầm lấy sợi dây ném ra ngoài!

Sợi dây của tôi nhanh chóng và chính xác bị ném ra xa và rơi xuống một vài thây ma!

Tôi giật mạnh

Chà!

Những thây ma lập tức bị tôi hất văng xuống đất, tranh thủ nỗ lực này của tôi, những người sống kia cũng đã chạy tới cửa cabin.

Tôi đá vài con thây ma bên cạnh muốn vào bên trong, và nhanh chóng mở cửa cabin ở mức tối đa, kéo một vài người sống vào.

Có một con thây ma bên cạnh muốn xông vào, tôi nhanh chóng dùng tay trái hất tung ra, và sau đó đóng sầm cửa lại!

Mọi chuyện xảy ra giữa nhanh như chớp. Chỉ trong hai ba phút, tôi đã đưa những người sống này vào thành công trong khoang hành khách. Lũ thây ma bên ngoài vẫn lao vào cửa máy bay, nhưng đã quá muộn. Không thể đập vỡ cửa cabin đang đóng chặt. Bọn chúng bên ngoài tiếp tục đập phá một cách điên cuồng kèm theo những tiếng gầm xé lòng.

Khi cánh cửa đóng lại, những người trong cabin thở phào nhẹ nhõm và cuối cùng không còn quá bối rối như trước nữa. Một vài người trong số họ nhìn tôi và vẻ mặt của họ trở nên vô cùng ngưỡng mộ.

“Trời ạ, Tiểu thư Hạ Gia, cô học kung fu rồi à? Sao có thể có kỹ năng tốt như vậy, còn mạnh hơn cả các nhân vật trong phim truyền hình!”

Tôi hoàn toàn không có tâm trạng để ý đến nhóm người trong cabin lúc này, chỉ nhìn Hạ Lẫm, rồi liếc mắt một cái, hai người chúng tôi nhanh chóng kiểm tra vài người còn sống trước mặt tôi, liên tục xác nhận họ không có vết thương nào. Sau khi bị nhiễm bệnh, tôi nói với họ: “Nói cho chúng tôi biết, chuyện gì đã xảy ra ở sân bay?”

Đến bây giờ tôi vẫn rất hoang mang, làm sao lại có thể đột nhiên xảy ra một chuyện như vậy trong một sân bay hàng đầu như thế này?

Vài người tái mặt, nhưng vì tôi đã cứu họ, nên sau khi trấn tĩnh lại, họ nuốt nước bọt, thở hổn hển nói: “Chúng tôi không biết chuyện gì đã xảy ra. Chúng tôi đang chờ máy bay trong sân bay, đột nhiên có một người làm náo loạn, sau đó chúng tôi thấy một người đàn ông chạy ra điên cuồng. Chúng tôi nghĩ rằng người đàn ông đó chỉ bị động kinh hoặc một căn bệnh nào đó, nhưng chúng tôi không ngờ rằng anh ta bắt đầu cắn người như điên khi anh ta đứng dậy đột ngột từ mặt đất. “

“Bên chỗ chúng tôi cũng vậy.” Một người vừa dứt lời, bên kia lập tức lên tiếng, “Bọn họ ở nhà ga thứ nhất, còn chúng tôi ở nhà ga thứ hai. Chúng tôi cũng bị hệt như vậy, đột nhiên có một ít người bước vào, và cắn như điên vào những người có mặt tại đấy ”.

“Vâng, chúng tôi cũng vậy.”

“Tôi cũng thế.”

Tôi biết rằng có ba nhà ga trong sân bay này, và những người sống sót trước mặt tôi đến từ ba nhà ga khác nhau. Theo mô tả của họ, có một số xác chết ở mỗi nhà ga. Và bắt đầu cắn người liên tục, bởi vì mọi người đều không chuẩn bị đầu, vì vậy xác chết này đã lan rộng ra khắp sân bay với tốc độ cực nhanh.

Tôi khẽ cau mày.

Như vậy, không phải một người bị nhiễm bệnh mà là giờ đây toàn bộ sân bay bị nhiễm bệnh. Có một số người bị nhiễm bệnh trong một lần hít thở và họ đã đi đến nhiều nơi khác nhau. Điều này cũng giải thích tại sao xác chết này có thể lây lan nhanh như vậy. Chỉ trong vòng vài giờ, toàn bộ sân bay đã thất thủ.

“Những người đó vào sân bay từ đâu?” Tôi không nhịn được hỏi.

” Từ phía đông.”

“Chỗ chúng tôi từ phía tây.”

” Chỗ chúng tôi từ trên lầu đi xuống.”

Theo mô tả của những người này, tôi liền nhờ tiếp viên đến xem bản đồ sân bay, tôi chỉ vẽ sơ đồ và nhanh chóng phát hiện đợt đầu tiên của nhưng cái xác ma sống này có vẻ như đến từ hướng cực nam của sân bay.

Tôi không nhịn được chỉ vào nơi này phía nam sân bay, hỏi tiếp viên bên cạnh: “Cô có biết nơi này là nơi nào trong sân bay không?”

Tất cả tiếp viên đều lắc đầu nghi ngờ, chỉ có người phía sau, có vẻ lớn tuổi hơn một chút, đột nhiên nói: “Tôi biết nơi đó là bệnh viện đã bỏ hoang.”

“Bệnh viện?” Tôi hơi nhướng mày.

Tôi đến thành phố S đã lâu như vậy, tôi còn không biết ở sân bay này có bệnh viện này sao?

“Đó là một bệnh viện hoang.” Tiếp viên hàng không khó khăn nhớ lại, “Nơi đó rất ít người lui tới. Bây giờ hình như cất giữ một số thứ rồi dùng làm nhà kho, nhưng tôi có nghe mấy vị cao niên nói rằng hình như nói nơi rất quỷ dị. “

“Ác ma ư?” Tôi nhanh chóng phát hiện vấn đề, “ Vậy nó có nhwngc gì lạ?

“Tôi không nhớ chính xác.” Tiếp viên hàng không nói xin lỗi.

Trong khi chúng tôi nói chuyện, tất cả mọi người trong cabin lắng nghe với hơi thở dồn dập. Sau cùng, đây là tất cả về sự sống và cái chết.

“Ồ.” Đúng lúc này, trong căn nhà gỗ phía sau, có một cô gái còn rất trẻ dường như vừa nghĩ tới điều gì đột nhiên kêu lên, “Tiểu thư Hạ Gia, chuyện về bệnh viện này, hình như tôi có nghe qua.”

Tôi không khỏi ngạc nhiên khi liếc nhìn cô gái có vẻ còn rất trẻ, không hiểu sao cô ấy lại biết đến sự tồn tại của bệnh viện này.

“Chuyện là như thế này.” Cô gái nhỏ chen ra khỏi đám đông, lập tức lấy máy tính xách tay từ cặp đi học của mình và giải thích, “Tôi là một fan hâm mộ của các sự kiện siêu nhiên, và tôi luôn theo dõi một trang về các hiện tượng siêu nhiên rất nổi tiếng. Nó được phát sóng trực tiếp trên truyền hình được thực hiện bởi người dân địa phương của chúng tôi ở thành phố S. Họ sẽ đến những địa điểm bị ma ám khác nhau ở thành phố S hàng tuần để phiêu lưu và phát sóng trực tiếp cùng một lúc. Tôi nhớ tuần trước người dẫn chương trình đã nói rằng tuần này anh ta sẽ đến địa điểm thăm dò hình như là bệnh viện ở sân bay này. Mà tôi vừa nhớ ra, họ nói thời điểm phát sóng trực tiếp chính là lúc này, vậy bọn họ hiện tại hẳn là đang ở sân bay? “

Cô gái nhỏ đang nói chuyện với chính mình, bật máy tính và đăng nhập vào một trang web phát sóng trực tiếp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK