Mục lục
Hẹn Kiếp Sau Gặp Lại Chàng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit By Như Oanh

Tưởng rằng nữ nhân này chỉ bằng lời nói kích thích tôi thôi sao? Nữ nhân kia cứ như vậy, là đem tà khí dị thường đánh vào cơ thể tôi.

Đó là một cơn đau so với oán khí mảnh vỡ của Ninh Uyển Uyển còn nặng hơn, cứ vậy đâm vào cơ thể tôi, ngũ tạng lục phủ như bị xé nát, không cách nào tránh được nỗi đau đó, tôi chỉ có thể cảm thụ lấy.

Nhìn thấy tôi đau đớn co giật, Lâm Cầm cười đến điên cuồng: “Lâm Cầm ta sẽ không bao giờ chịu thua một con thỏ, bất kể trước đây ngươi là gì, ngươi đã ở bên Ninh Trác bao lâu rồi, bây giờ có Lâm Cầm ta, đây hết thảy đều sẽ trở thành quá khứ, và ta sẽ để Ninh Trác thích ta, yêu ta. “

Sao cô ấy dám như thế, nói khoác mà không biết ngượng?

Sớm biết người phụ nữ này làm sao dám nói ra lời này, tuy rằng tôi không biết cô ta làm gì, nhưng rõ ràng thái độ của Ninh Trác đối với cô ta càng ngày càng tốt, ví dụ như hôm nay, anh ta còn tặng cho Lâm Cầm quà.

“Cảm ơn Ninh Trác công tử.” Lâm Cầm của hôm nay ăn mặc rất chỉnh tề, trước giờ cô ấy chỉ mặc trang phục cổ trang, khi đi ra ngoài có thể thu hút sự chú ý của mọi người 100%, thậm chí còn có người tới chụp ảnh cùng Lâm Cầm và nói Cái này được gọi là COSPLAY, nó là một thứ rất thời thượng bây giờ.

Có lẽ là bởi vì cô ta trước khi còn sống là một con người, Lâm Cầm rất nhanh chóng thích ứng với cuộc sống con người, hòa nhập với những người này, cũng không có biểu hiện ra sự hung ác như với tôi.

Cô gái mưu mô này thực sự rất kinh khủng.

Cũng chính vì vậy mà Ninh Trác nghĩ cô ấy có thể trợ giúp mình đi lại giữa thế giới loài người nên càng quý trọng cô ấy hơn, hôm nay còn mua quà cho cô ấy. Ninh Trác chưa từng mua quà cho tôi, đồ ăn thì không tính..

Lúc đó nhìn thấy một mặt dây chuyền đá quý khá đẹp, anh ấy còn tự mình đeo cho Lâm Cầm.

“Cô không cần gọi tôi là Ninh công tử khách sáo như vậy, cứ gọi tôi là Ninh Trác.”

“Ninh Trác.” Hai chữ này không biết xấu hổ phun ra từ miệng Lâm Cầm, tôi suýt nữa hộc máu.

Không phải, tôi thật sự nôn ra máu, lúc trước Lâm Cầm bạo hành tôi, đương nhiên cô ấy ngược đãi tôi rất khéo léo, bên ngoài nhìn không ra chút thương tổn, nhưng là bên trong chỉ cần hơi động một cái chính là đau đến tê tâm liệt phế.

Bây giờ tôi thậm chí không còn sức để bước đến bên cạnh Ninh Trác, chỉ có thể nhẹ nhàng trốn trong lồng … nhìn bọn họ thể hiện tình cảm.

Kể từ khi có thêm Lâm Cầm, Ninh Trác luôn bỏ tôi và cô ấy ở một nơi cùng tôi sống, tự anh đi tìm tung tích của mảnh vỡ, Lâm Cầm dường như phát hiện ra chuyện ý nghĩa hơn là ngược đãi tôi.

Cô ấy thường đứng trước gương, ngồi ở nhiều tư thế khác nhau.

Ngang qua có thể nhìn thấy rõ ràng, nàng cố ý bắt chước ai đó, Lâm Cầm này thật đúng là kỳ quái, rất nhiều chuyện nhưng tôi không nói được, cũng không tiện nhắc nhở Ninh Trác.

Cô ấy đang âm mưu gì đó để hại Ninh Trác?

Nghĩ đến đây, tôi lo lắng xoay người trong lồng, quả nhiên thu hút được sự chú ý của Lâm Cầm, cô ấy thật sự thả tôi ra, sau đó đi tới trước mặt tôi, cố ý bày một tư thế: “ Ngươi ở bên cạnh Ninh Trác lâu ngày không phải quen biết nữ nhân kia sao? Ngươi nói xem ta hiện tại giống nữ nhân kia không chứ? “

Lúc đó tôi không hiểu cô ấy nói vậy là có ý gì, tôi chỉ từ chối sự tiếp cận của cô ấy, hôm nay Lâm Cầm dùng nước hoa của con người, mùi không hắc mà lại rất dễ chịu, tôi nhất định không tin một người nữ cương thi từ có mùi ôi thiu sẽ thành có mùi vị như vậy.

Nhận thấy ánh mắt không tốt của tôi, Lâm Cầm càng thêm tự đắc. “Ta biết tầm quan trọng của người phụ nữ đó trong lòng Ninh Trác, yên tâm, ta sẽ thay thế cô ta từng chút một, cuối cùng trở thành người phụ nữ duy nhất Ninh Trác yêu, con thỏ ngươi ở đó. Xem xem ta làm cách nào để lấy được trái tim Ninh Trác.”

Đúng lúc này, Ninh Trác quay lại, anh ta sững sờ khi thấy tôi và Lâm Cầm đang làm những hành động tương tự và rất thân mật, sau đó anh ta mỉm cười: “Tôi tưởng hai người có chuyện gì đó. Bây giờ xem ra là rất tốt, rất hòa hợp với nhau. Không tệ. “

Sau đó, anh ta ngửi thấy mùi nước hoa trên người Lâm Cầm, tôi thấy rõ ràng là Ninh Trác lại ngửi rất tập trung, sau đó ánh mắt hơi ngưng trọng, cả người đứng ở nơi đó thật lâu không nhúc nhích.

“Nước hoa hôm nay cô dùng không tệ.” Về sau mới nói ra lời này, là cùng trước đó ngữ điệu khác biệt, tôi cảm giác có chút tình cảm lại sinh ra.

Tôi từ trên bàn nhảy trực tiếp vào vòng tay của Ninh Trác.

Ninh Trác cúi đầu nhìn tôi, lần đầu tiên được ôm tôi vào lòng mấy ngày nay, tâm trạng có vẻ rất tốt, sau khi vuốt ve cho tôi, anh nói với tôi: “Khả Khả, Dạo này em có vẻ gầy rồi. Em ăn không ngon à? Em giận ta nhốt em vào lồng à? Được rồi, em đừng giận, hôm nay ta sẽ dẫn em đi ăn đồ ngon. “

“Nhưng tôi đã nấu xong bữa ăn rồi?” Tôi để ý thấy hai tay Lâm Cầm đang nắm chặt, ánh mắt hằn học nhìn tôi, như thể sắp ném tôi vào nồi làm món thỏ hầm.

Ninh Trác có chút khó khăn nói: “Tôi nghĩ Khả Khả có vẻ không thích món cô nấu. Không phải cô nấu không ngon mà là không hợp khẩu vị của Khả Khả. Tốt hơn, tôi đưa em ấy đi ăn. Đưa đi chơi cùng mọi người. “

Đây là lần đầu tiên chúng tôi ra ngoài trong một vài ngày.

Không biết tại sao bình thường tôi rất kén chọn mấy loại thịt đó, nhưng hôm nay cảm thấy chúng cũng rất thơm, chắc là do thái độ của Ninh Trác đối với tôi thay đổi rồi? Không biết tại sao, bây giờ anh ấy có thể dễ dàng khống chế suy nghĩ và cảm xúc của tôi như vậy?

Tuy nhiên, Lâm Cầm vẫn lợi dụng sự bất cẩn không chú ý của Ninh Trác để động tay chân với tôi, bằng cách cho rất nhiều giấm, muối, tiêu vào những gì tôi ăn.

Cũng may tôi ăn mỗi thứ chỉ một chút, Ninh Trác sẽ đổi món mới cho tôi, đã bao lâu rồi tôi không ăn no như vậy, tôi như được sống lại.

Sau khi ăn uống no đủ, tôi ngủ rất ngon trong vòng tay của Ninh Trác, may là Ninh Trác không thả tôi ra.

Nhưng rất nhanh tôi vừa tỉnh lại liền bị một người khác giật ra khỏi vòng tay của Ninh Trác, người này vẫn là người quen, anh ta không khách khí đem tôi lấy tới lật qua lật lại nhìn toàn bộ, về sau còn có vẻ kỳ quái, hỏi Ninh Trác: ” Một Con thỏ sao? Có phải Khả Khả không? “

Đúng vậy, người này chính là Tả Hữu đã lâu không gặp, tên này vẫn còn như vậy, tôi không chút nào tỏ ra thương xót, vươn bàn chân cào xé Tả Hữu. Kết quả, Tả Hữu không ném tôi xuống đất, mà hôn tôi đến chảy cả nước miếng.

“Con thỏ anh cho tôi mượn chơi hai ngày, tôi sẽ nói cho anh một tin tức tốt.”

Ninh Trác thản không khách khí đem tôi cướp về, không cho Tả Hữu nhiều cơ hội để khoe khoang, nói thẳng: “Anh đã tìm được tung tích của một mảnh vỡ khác?”

Tả Hữu lộ ra vẻ mặt khá nhàm chán suy sụp nói: “Anh lại đoán mò, nhưng tôi vất vả thăm dò, anh không thể để cho tôi khoe khoang chút sao, nữ nhân kia là ai?”

Tả Hữu thản nhiên nhắc tới Lâm Cầm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK