Mục lục
Toàn Chức Pháp Sư Dị Bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

...............

Vẻ mặt Cao Kiên có chút khó xử, dù sao ở đây cũng là lần đầu tiên lão nghe đến hai chữ ‘Tà Thần’ này. Vì vậy lão tự nhiên không hiểu được thâm ý của vị nam tử đại nhân, không biết làm sao nên đối đáp .

Huỳnh Nguyên cười cười, ngược lại rất hiểu ngôn ngữ hình thể, hòa nhã nói: “Cao Kiên, Chân Long ở trong sách, Tổ Long cũng có ở trong sách, nhưng Tà Thần lại là ở ngoài trang sách. Đọc vạn trang sách, nhưng không đi được vạn dặm đường, cuối cùng cũng chỉ là ở trong cái giếng của người đi đường viết lại. Ngươi đọc sách chẳng lẽ lại không hiểu đạo lý này sao?”

Ai cũng biết đến thế gian có Chân Long, nhưng mấy ai biến đến, thế gian còn có một tòa Nguyệt Thực, trên Nguyệt Thực lại là một tòa Tổ Miếu soi sáng lòng người. Người chấp chưởng cái thứ đó, gọi là Tà Thần.

Thiên địa thiện ác bát hồn chưởng quản, nhân gian thẩm phán Tà Thần, sách vở muốn nhắc đến tên hắn, còn phải hỏi xem hắn có nguyện ý hay không.

Cao Kiên hơi chạnh lòng, lông mày ngắn dài, cung kính hỏi: “Đa tạ đại nhân chỉ giảng. Ta muốn hỏi xác nhận lại, ngài muốn nói... muốn nói là Chân Long đã thất bại, có phải hay không? Là Lãnh Hà Yêu Chủ đã...”

Nam tử ngồi nghiêm chỉnh, phóng xuất tám chữ: “Tà Thần phục ma, Chân Long là ma”.

Lão đầu nghe lời nói này không khỏi hít vào một hơi thật sâu, trong lúc nhất thời không biết nên phản ứng thế nào mới tốt.

Bàn Côn Thiên Sứ Long, Thần Long tổ huyết bị đánh bại?

Người kia, cái gọi là ‘Tà Thần’ danh phận, rốt cuộc là thần thánh phương nào, mạnh như vậy...

Chỉ thấy vị Tả Hữu Sứ kia trịnh trọng nói với vẻ rất tâm đắc: “Thiên Địa bát hồn cung phụng, nhục thể ác ma cường đại, Vĩnh Dạ Ma Kiếm bảo tiêu, một người như vậy, tuyệt đối không phải thứ mà một đầu xuẩn Long có thể chống nổi. Ngươi nói xem, đem mạng sống của đám vô dụng Chu Điên để đổi lấy tin tức này, liệu có đáng giá hay không?”.

Lão đầu Cao Kiên trong lòng sửng sốt đến cực điểm.

Mất một lát do dự suy nghĩ.

Lão mới ấp a ấp úng, thận trọng hỏi: “Đại... đại nhân, Lãnh Hà Yêu Chủ thất bại... chúng ta phải làm sao? Chẳng lẽ bao nhiêu kế hoạch trước đó muốn tóm đầu Yêu Chủ này liền cứ thế đều bị bỏ đi?”

Nam tử Huỳnh Nguyên lắc đầu, bình thản trả lời: “À, vậy thì không cần. Đầu Chân Long kia không thể khôi lỗi được, ngay cả Trương giáo chủ Trương đại nhân đều không thuần phục được, trận pháp của ta bất quá là nguyền rủa tâm ma vào trong trí não nó, để cho nó hóa điên. Ban đầu ta định đưa về Nhật Minh Giáo nhốt lại để sau này làm quân bài thả ra chiến trường, nó muốn giết ai thì giết. Nhưng kì thật từ trận chiến này đến xem, ta cảm thấy nó chết ở đây cũng được rồi, bỏ một con xuẩn long để câu lấy thông tin Tà Thần”.



Kỳ thật Địa Khung Bát Quái trận giam giữ được Bàn Côn Thiên Sứ Long cũng phi thường có hạn. Thẳng đến thời gian dài để nó tìm được cách phá giải, vậy thì không khác gì đem bom không kiểm soát được về nhà.

Cao Kiên nghe mà mừng thầm, chí ít có thể thở dài một hơi nhẹ nhõm. Sự việc vẫn còn nằm trong liệu toán của vị Nhật Minh Tả Hữu Sứ này thì tốt rồi.

“Đại nhân, vậy bây giờ chúng ta xử lý hắn ra sao? Có nhân lúc này hắn vừa trải qua một trận chiến phức tạp xong, tiện thể xử lý?” Cao Kiên thăm dò.

Nam tử Huỳnh Nguyên thì lần nữa khoát tay áo, có chút buồn bực nói: “Hắn còn giấu bài. Tất cả hồn cách của hắn chỉ mới xuất hiện có năm, thiếu ba cái. Không biết rõ đối phương thì đừng nên động thủ, vội vã động thủ, sẽ lại giống như Chu Điên, ngậm trái đắng thêm một lần”.

Nói xong câu đó, Huỳnh Nguyên buồn chán đứng lên, ngáp một hơi sâu rồi xoay người bỏ đi.

Đi mấy bước thì hắn dừng lại, căn dặn thêm một ý nữa: “Các ngươi biết việc còn lại thủ tục nên xử lý thế nào phải không? Không cần ta tiếp tục nhúng tay đi?”

Cao Kiên ngồi ở lại thầm mắng khốn nạn một câu, cái gì cũng thần thần bí bí nửa úp nửa mở thì ta biết xử lý cái gì?

Lão dù sao cũng là Hộ Giáp Pháp Vương, đầu óc nhất định dùng được. Nhưng năm lần bảy lượt cùng vị này Nhật Minh Tả Hữu Sứ trò chuyện phiếm, thực sự là mười ý hiểu ba, đến khi dùng thì chỉ còn một.

Bóng lưng nam tử Huỳnh Nguyên đã khuất xa rồi, một đường bước chân nhẹ nhàng không động tĩnh, đi tới bên ngoài tòa hương thục quán xá, triệt để biến mất khỏi mắt người...

Một lát sau ngay tại chỗ ngồi của Nhật Minh Giáo Tả Hữu Sứ rời đi, Cao Kiên đột nhiên nhìn thấy trong ly rượu của hắn không biết vô tình hay cố ý lưu lại một cánh hoa trà.

Bất tri bất giác, Cao Kiên nhớ về con chim sẻ lúc nãy, trong lòng nặng trĩu không nói thành lời.

“Chim sẻ rời đi, hoa trà mới xuất hiện”.

Người này... may mắn là hắn gia nhập Nhật Minh Giáo!!!


Cao Kiên nghĩ mà sợ, sợ đến mức tuyệt đối không dám nghĩ nữa.

.................

Lãnh Hà Thung Lũng.

Hắc ám lĩnh vực của Tiểu Dạ và Tô Lộc hoàn toàn giống như một tấm màn đen che kín mảnh không gian này lại, một con ruồi cũng không thể bay vào.

Ở bên trong, đột nhiên Mạc Phàm nghe tiếng rống kêu rên, lập tức đứt quãng suy nghĩ, nhìn về phía Bàn Côn Thiên Sứ Long.

“Gào gào ~~~~~~~~”

Austin vậy mà đã nổi giận rồi, từ trước tới giờ nó chưa từng thấy long tộc không có cốt khí như vậy, móng vuốt tay rồng nhất thời vỗ lên đầu Bàn Côn Thiên Sứ Long một cái, giống như là huynh trưởng tát đầu cái bộp để dạy bảo tiểu đệ.

“Oái, ngươi làm gì?” Mạc Phàm từ xa theo dõi, giật bắn mình hét lớn.

Các ngươi huynh đệ đồng tộc có gì từ từ nói a.

Nó bị thương não, cẩn thận đừng dùng vũ lực.

Austin đánh một trảo kia chỉ đơn giả là vồ nhẹ thôi, nhưng nhìn cái đầu khổng lồ của Bàn Côn Long lập tức bị đập lún xuống đất vài thước, Mạc Phàm kém chút té ngã.

Trên người Bàn Côn Thiên Sứ Long đúng là mang thương thế rất nặng, à không phải, nó kì thật đã sắp chết, bị Mạc Phàm đánh ra cái dạng này, máu chảy thành sông, xương cốt vỡ nát, hộp sọ méo móp, não đang không ngừng bị tà diễm thiêu đốt, dây thần kinh đứt nhiều không đếm xuể, lục phủ ngũ tạng đều bị chấn động tan tành, sống là xác định không sống được.

Sinh mệnh Chân Long khổng lồ thế kia, là thế gian này tồn tại sử thi cấp bậc, cũng không phải là con giun con dế, liền xem như Thần Nữ Diệp Tâm Hạ hay Tiểu Mei cùng đến cứu, muốn cứu nó tại quỷ môn quan trở về cũng phải bỏ ra đại giới cực lớn thì mới có hi vọng.

Bất quá, nhìn vào tinh thần đã quá mức sa sút của Bàn Côn Long, thậm chí nó còn lộ ra ánh mắt thiết tha muốn chết, phần hi vọng nhen nhóm này cũng đều sớm bị dập tắt không chừa lại gì.



“Austin, lại đây, bắt đầu kể xem nó nói gì với ngươi”. Mạc Phàm hướng Dạ Hoàng Kim Quân Long nói.

Không cần chờ lâu, Austin một dạng ngay tức thời gầm lên tổ chức ngôn ngữ để diễn đạt.

“Gào gào gào gào ~~~~~~~~~~~”

“Nói vào trọng điểm, cắt râu ria đi thôi, các ngươi đừng có bắt chước cẩu hồn Vũ Ngang học thói dài dòng lôi thôi. Huống chi ta cảm giác nơi này cũng không nên ở lâu”. Mạc Phàm nói.

“Gào gào gào gào ~~~~~~~~~~~”

Austin bắt đầu đem toàn bộ câu chuyện tường tận kể lại với Mạc Phàm. Làm Nghĩa Hồn hồn cách của Tà Thần, thông qua hồn linh tương thông giao tiếp, Mạc Phàm tự nhiên có thể toàn bộ hiểu được.

Để cho hắn chấn động, chấn động đến trực tiếp run rẩy người chính là cố sự của Bàn Côn Thiên Sứ Long cũng không khỏi quá mức truyền kỳ đi, vậy mà quả nhiên có liên hệ mật thiết đối với Triệu Hoán Vị Diện.

“Ngươi nói, Bàn Côn Long chính là đứa con thứ chín của Hư Vô Long Thần?” Mạc Phàm hãi nhiên đến khiếp sợ, ánh mắt không tự chủ được rơi trên người của Bàn Côn Long.

Trước thời khắc không còn sống được bao lâu, Bàn Côn Thiên Sứ Long đã giải bày toàn bộ những ký ức cuối cùng của mình cho Austin nghe.

..................





Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK