Ở phía khán đài trung tâm cao nhất, có mái hiên che nắng, có tầm nhìn rộng khắp rõ ràng, trên những ghế dài sang trọng có mấy tên quý tộc béo tốt đang toạ trên đó. Trên người bọn hắn đều treo lên đầy trang sức quý giá, điệu bộ như những bậc trưởng giả nói nói cười cười. Phía trước phía sau đều có pháp sư hộ vệ, cận kề hai bên lại là những xiêm y tươi mát nữ hầu cung kính chu toàn hầu hạ, tâm tình mỗi kẻ đều đặc biệt vui sướng đi. Vừa có rượu ngon, vừa có mỹ nữ, lại có một trận chiến hấp dẫn sắp bày ra trước mắt, làm sao lại không thống khoái cho được.
Quý tộc, cường giả hôm nay đến đây đặc biệt nhiều, nhưng không có một ai biết được, hai kẻ chấp chưởng ở nơi quyền lực nhất thế giới cũng đang có mặt tại nơi này.
Cũng phải thôi, những kẻ có thân phận tôn quý, cao cao tại thượng, luôn là đứng bên trên đỉnh thế giới nhìn xuống, há lại có thể trà trộn vào đám đông bình dân hèn mọn này tìm kiếm thú vui tiêu khiển hay sao.
Người thanh niên bí ẩn thổi sáo lúc nãy cũng không phải ai xa lạ, hắn chính Azazel, mà kẻ cắt ngang giây phút thả hồn vào điệu nhạc của hắn chính là Lucifer.
Hai gã thiên sứ này quả thực là cùng một loại người, đi đến những nơi, làm đến những chuyện mà không ai có thể ngờ được.
"Ta không hứng thú, nhưng ngươi tật xấu vì sao không đổi? Cứ tự do tuỳ tiện như vậy ta cũng không thể nói đỡ cho ngươi mãi được!" Lucifer đối với Azazel nói.
"Ha ha, Lucy, ta chỉ là khá buồn chán nên muốn ra ngoài một chuyến, nếu như chúng ta gặp được nhau, nhất định là do Thiên phụ sắp xếp, cho chúng ta đặc biệt có duyên đi!" Azazel cũng là vui vẻ đáp lại.
"Ta lại không cảm thấy chúng ta có duyên, mà là ý nghĩ của chúng ta đồng thời nhất trí, ngươi đang theo dõi cô gái kia có đúng hay không?" Lucifer vừa nói vừa nhìn về phía nữ nhân tóc vàng che mặt bên phía khán đài đối diện. Mặt dù khoảng cách khá xa, lại còn chen vào đám đông như thế, nhưng đối với hai người bọn họ không tính là khó khăn để khoá lại.
"Ngươi biết nàng sao? Thật sự là một cái tuyệt sắc mỹ nữ nha, đừng nói với ta ngươi cũng động tâm với nàng?" Azazel cười cợt nói.
"Ngươi không nói một điểm nhạt nhẽo này sẽ không chịu nổi sao, nàng là một cái thành viên của hắc ám ma pháp hiệp hội, ta tất nhiên là có quyền và nghĩa vụ nhìn chằm chằm!"
"Hmm, hoá ra ngươi lặn lội đường xa đến đây chỉ để nhìn nàng?"
"...là tình cờ bắt gặp!" Lucifer nhíu mày.
"Khặc, không trêu ngươi, nếu ngươi đã lo việc này, ta cũng không cần lại bận tâm rồi, du lịch vài hôm ta sẽ trở về, ngươi không cần lo lắng!" Azazel gương mặt vẫn tràn đầy tiếu dung.
"Nếu như đã đến đây, vậy thì giúp ta làm một chuyện, để ý động thái của tên kia hoàng đế, ta có dự cảm không tốt cho lắm!" Lucifer nghiêm túc nói ra.
"Hắn ấy ư, cũng không thành vấn đề, nhưng trước đó ta cũng muốn quan sát trận đấu một chút, nữ nhân của ngươi... ngạch, nữ nhân của hắc ám hiệp hội... đi đâu rồi?" Azazel vẫn là luyên thuyên không ngừng, cho tới khi nhìn lại thì nữ tử kia chẳng biết từ khi nào đã rời khỏi vị trí, mà Lucifer cũng đã trong chớp mắt không thấy tăm hơi.
...
"Nham ma chi đồng - Thạch hoá!"
Thanh âm dõng dạc đọc ra tên gọi của ma pháp xem như là báo hiệu trận đấu thú sinh tồn chính thức bắt đầu, từ bên trong tinh hà của một cái thổ hệ ma pháp sư nhìn qua có vẻ uy nghiêm cùng chững chạc, có vẻ là đội trưởng chỉ huy của tổ đội năm người này, vô cùng nhuần nhuyễn tinh toạ được cấp tốc vẽ ra.
Đôi mắt hắn lóng lánh hiện lên một đạo quang mang màu nâu, bắn thẳng về phía đầu này sinh vật tên gọi là Cự Tích Giao Ma đang gầm gừ lao tới.
Con này giao ma mới vừa rồi giẫm chân tiến được vài bước liền đột ngột dừng lại, thân thể của nó trở nên co cứng, chẳng còn thanh âm nào được phát ra, cũng không có bất kỳ chuyển động.
Toàn thân nó bị tầng tầng màu nâu vật chất cho xâm nhiễm, khuếch tán cực nhanh, bắt đầu từ miệng đến cổ, lại lan tràn đến phần thân giữa cùng tứ chi, cho đến hoàn toàn bao trùm đến tận chót đuôi.
Màu nâu dần dần chuyển hoá, biến đổi trở thành màu xám trắng, con này cự tích giao ma mới vừa rồi còn là một cái yêu ma khí thế lãnh ngạo ngút trời, trong nháy mắt biến thành một pho tượng đá!
"Nó không dễ bị hạ như vậy, tiếp tục tấn công!" Vị thổ hệ pháp sư kia cơ hồ rất biết địch biết ta, cái này cao giai ma pháp chỉ có thể tạm thời ngăn lại bước chân của sinh vật khủng bố kia, vẫn không đủ để giết chết nó.
Những người còn lại hầu như đều có kinh nghiệm thực chiến tổ đội, vừa nghe xong vị này chỉ huy phát lệnh, lập tức liền tự động hình thành một cái trận hình ngũ giác bao vây, trên tay liền nhanh chóng phác hoạ ra các loại tinh đồ tinh toạ.
Quả nhiên mấy giây sau, thạch tượng yêu ma khổng lồ xuất hiện vài vết nứt nhỏ, lớn dần lớn dần, từ từ lan rộng khắp thân thể bộ vị.
"Rắc~~~"
Tượng đá rung động mãnh liệt sau âm thanh nứt gãy, bất chợt nổ uỳnh một tiếng, cực mạnh man lực từ bên trong phá tung hoàn toàn lớp thạch nham bao bọc phía ngoài. Một cái cự đại đuôi gai mạnh mẽ quét đập xuống đất, đá vụn to nhỏ màu xám tầng tầng bắn ra, trở thành một đoàn phi sa tẩu thạch bay về phía tên pháp sư đội trưởng trước mặt, thổi tung hắn về phía sau một quãng.
Cự tích giao ma thoát khỏi thạch hoá phép thuật kia, đồng thời hé miệng gầm lớn một tiếng, ánh mắt đầy giận dữ trừng trừng nhìn về phía kẻ nhân loại vừa ra tay với mình. Miệng nó đồng thời mở ra phun về phía địa phương của hắn một chất dịch nhầy màu xanh đen, tựa hồ là một loại chất độc có thuộc tính ăn mòn cực mạnh, sẽ hủ hoá bất kỳ sự sống nào nó chạm phải.
"Thuỷ hoa thiên mạc - Thiên thác!"
Đội trưởng thổ hệ pháp sư ngã ngửa trên mặt đất, không kịp lấy lại tư thế để tránh né. Nhưng dường như đã chuẩn bị từ trước, một đồng đội khác của hắn đã chờ sẵn thi triển ngay lập tức cái này cao cấp thuỷ hệ phép thuật.
Hắn lạnh lùng ngạo nghễ giơ hai cánh tay lên cao, đấu trường còn đang một mảnh vàng rực bởi ánh nắng gắt gỏng soi rọi, đột nhiên nảy sinh biến đổi, nhuộm hẳn về một màu xanh tươi mát cùng tinh khiết.
Lam sắc rực rỡ toả ra toàn bộ sân thi đấu, mà vị trí của đội trưởng pháp sư thời khắc này, một đạo bàng bạc thác nước màu xanh xuất hiện ở phía trước bọn họ, tạo thành một cái an toàn kết giới, ngăn lại hoàn toàn dịch độc của con yêu ma kia, không có lấy nửa điểm kẽ hở.
Trên người vị đội trưởng nhít vết cắt bởi đá vụn oanh tạc, máu tươi từ miệng chảy ra. Mặc dù hắn đã bị thương, đồng thời thạch hoá chiêu số vừa rồi cũng không gây được cho con quái thú kia nửa điểm thương tổn, nhưng vẫn là tranh thủ cho những đồng đội của hắn hoàn thành chính mình cao cấp pháp thuật.
Từ trên cao, không biết từ lúc nào khí lưu lạnh lẽo đã tập họp lại, dần dần ngưng tụ thành một cái hàn băng cự thiết quan tài.
"Băng phong linh cữu!"
Không biết vị nào pháp sư phun ra mấy chữ này, gần như ngay lập tức, một cỗ quan tài băng không đáy thẳng thừng rơi xuống, đập lên thân thể khổng lồ của Cự tích giao ma, mặt đất vừa chạm phải linh cữu, tiếng đập nổ to lớn kéo theo bụi mịt mù tung lên, mà bên trong cỗ này quan tài, những băng bụi ngưng kết đang không ngừng đóng băng lấy mọi thứ bên trong nó.
Vừa mới thoát ra khỏi thạch hoá, liền bị gắt gao băng phong linh cữu chụp lên, Cự tích giao ma tức giận điên cuồng vùng vẫy, lại bộc phát man lực muốn phá vỡ cái này quan tài.
"Đừng mơ thoát được!" Một tên ma pháp sư khác cưỡi phong chi dực lơ lửng trên không trung triển khai ma pháp của mình.
Một cơn cuồng phong mạnh mẽ thổi lên, lốc xoáy năng lượng cực kỳ bá đạo đang cực tốc đánh về vị trí con yêu ma còn đang loay hoay trong trận địa băng linh bao phủ.
Phong hệ bình thường mà nói cũng sẽ không thể gây ra cho con yêu ma da dày thịt béo này cái gì nghiêm trọng thương tổn, nhưng phong nguyên tố bên trong môi trường băng tuyết lại trở nên có lực trùng kích khá lợi hại, gió cuốn vào không khí lạnh giá, xung quanh Cự tích giao ma một tầng lại một tầng băng bụi bão cát điên cuồng vây quanh cấu xé.
Gió xoáy bản thân vốn có mạnh mẽ lực công kích, mà ở bên trong băng khu, cuồng phong càng khiến không gian trở nên khô khốc lạnh lẽo như cắt da cắt thịt, giờ phút này lớp da dày cộp xù xì của Cự tích giao ma cũng xuất hiện một chút rạn nứt dấu hiệu, mà tốc độ đóng băng lại càng muốn nhanh hơn.
"Gàooooo gừ~~"
Cự tích giao ma càng trở nên điên cuồng gầm thét, nó lại cố gắng hết sức bình sinh để phá vỡ khối băng này, mặc kệ hiện tại cử động của nó đã trở nên khá chậm chạp.
Mà năm người kia cũng không để cho nó có một chút nào thở dốc, ngay lập tức triển khai hàng loạt ma pháp oanh kích, hoả thạch, thiên sa, băng mâu, quỷ mộc,... các loại ma pháp sắc thái liên tục thay nhau chớp nháy sáng rực toàn bộ sân đấu trường.
"Xông lên!"
"Giết, giết!"
"Giết chết con yêu thú đi!"
"Cự tích giao ma, xé xác bọn chúng đi!"
Bên trên khán đài tầng tầng tiếng la hét chói tai, ngoại trừ những kẻ nhàn rỗi đến mua vui, những kẻ đặt tiền cược vào đây cũng nhiều không đếm xuể. Đối với bọn họ, vô luận là người hay là yêu, ai sống ai chết không quan trọng, chính yếu là những kẻ đang ở ranh giới sinh tử này có thể mang lại tiền thắng cược cho bọn họ hay không.
"Thật là trâu bò nha, xem ra con giao ma này sắp chịu không nổi rồi!" Trong đám đông cất lên tiếng nói tràn ngập phấn khích.
"Cũng khó nói, thứ này yêu ma bản lĩnh cùng sức chịu đựng là vô cùng cường hãn, ở những trận trước đó là chưa từng khuất phục trước bất cứ tên cấp cao pháp sư nào, vấn đề chỉ là thời gian thôi".
Hàng loạt mảnh kinh hô cùng những tiếng bàn tán nghị luận sôi nổi, bất luận là giao ma mạnh mẽ, hay là các tù binh pháp sư thiện chiến, rất khó để nói trước được kết quả cuối cùng.
Ở phía trên chỗ ngồi của đám người quý tộc, một tên mập mạp lông tóc màu nâu đen, mặt mũi bặm trợn, thổi phù phù ria mép ra hiệu một tên cận vệ tới gần mình.
"Ngài Ezuli có việc gì sai bảo?" Tên cận vệ tay chắp trước ngực cúi đầu hỏi rằng.
"Mau truyền lệnh của ta xuống cho quan chỉ huy hầm ngục, mở thêm một cánh cổng, tăng thêm tiền đặt cược!"
"Thưa ngài, như vậy... liệu có ổn không?"
"Ngươi hỏi thật nhiều, ta bảo sao cứ làm theo như thế!" Ezuli bực tức gằn giọng.
"Vâng vâng, thuộc hạ sẽ làm ngay!"
Tên cận vệ lúng túng lui xuống rồi. Ezuli lúc này mới hài lòng ôm lấy hai nữ hầu bên cạnh dựa sát vào đầy mỡ thừa thân thể, khoé miệng nhếch lên vô cùng đắc chí.
Mặt trời cuối cùng cũng đã đạt tới đỉnh điểm giờ ngọ, ánh mặt trời nóng rực không ngừng thiêu đốt da dẻ của mọi người, nhưng có lẽ cũng không giảm được nhiệt huyết sôi trào của bọn hắn đối với trận đấu này.
Cũng không quá lâu, mệnh lệnh đã được truyền xuống, theo tín hiệu của tên quân chỉ huy hầm ngục, mặt đất lại rung động nhè nhẹ, cánh cổng sắt của hầm ngục phía tây bắc từ từ được nâng lên.
"Các ngươi mau nhìn, tây bắc đại môn đã được mở!!" Bốn phía khán đài đều là dồn dập một mảnh kinh hô lên.
Hàng ngàn ánh mắt ngạc nhiên cùng hướng về khu vực cánh cổng sắt đang dần được mở ra. Đấu trường này vốn là một cái hình bầu dục khép kín, phía xung quanh tám hướng phân biệt đều có một cánh cổng để thả ra yêu ma hoặc tù binh tham gia vào các trận thi đấu sinh tử.
Mà một cửa khác bất thình lình lại mở ra trong lúc này, mang ý nghĩa bọn hắn sắp thả vào thêm một cái khác nữa sinh vật, hơn nữa thanh âm phát ra từ bên trong cũng không giống như gây ra bởi yêu ma phổ thông loại".
"Không xong, một con đại thống lĩnh cấp đã vất vả ứng phó, giờ lại thả thêm một con nữa, lần này bọn hắn sắp chết đến nơi rồi!"
"Ài, còn tưởng là sẽ dễ dàng, ai ngờ bọn hắn cũng không thoát khỏi kết cục a!"
"Con bà nó, tiền đặt cược tăng lên nhưng tỷ lệ chiến thắng không tương xứng, này thật bất công a!"
Quả thực đám người quý tộc vốn dĩ chỉ xem sinh mệnh của tù binh, nô lệ như rơm rác, quyền thao túng các cuộc chiến đấu ở đây đều là nắm hết trong tay bọn hắn rồi. Trận này đấu tranh sinh tồn cũng là đồng dạng với bản án tử được định sẵn, chỉ là đám người quyền quý kia dĩ nhiên hô biến nó trở thành một trò tiêu khiển mà thôi.
Trên khán đài không ngừng một mảnh xôn xao, nhưng có vẻ cũng chẳng phải lo lắng cho những tù binh pháp sư kia, tựa hồ điều này chỉ làm tăng thêm gia vị hưng phấn cho bọn họ vậy!
"Ầm ầm ầm~~~!
Bất thình lình đại địa trở nên rung lắc dữ dội hơn, sáu cánh cổng sắt ở các phương hướng còn lại cũng đồng loạt từ từ nhấc khỏi mặt đất, chầm chậm được kéo lên, mà âm thanh đáng sợ bên trong mỗi cửa cũng trở nên lớn dần!
"Chuyện gì xảy ra, ta đâu có bảo bọn chúng khai mở toàn bộ cổng?" Tên mập Ezuli và cả đám người xung quanh cả kinh nhìn xuống bên dưới, vẻ mặt hoàn toàn ngốc trệ đi.
Mọi người còn chưa hết ngạc nhiên, bất ngờ hàng rào kết giới màu lam nhạt, lúc đầu như một cái mái vòm chụp lên sân thi đấu tạo thành rào chắn cực kỳ an toàn vững chắc, không biết vì sao trở nên chầm chậm mờ đi bắt đầu từ phía đỉnh chóp, sau đó hiệu ứng tan rã chậm rãi lan rộng xuống, từng điểm từng điểm...
Hơn năm vạn người bên trong đấu trường nhìn thấy một màn này, trong lúc nhất thời cũng không hiểu chuyện gì xảy ra, bầu không khí trở nên im lặng quái dị.
Azazel tự nãy giờ vẫn ngồi đó quan chiến, khi vừa thấy tình huống này liền vẻ mặt có chút kinh ngạc, nhưng một khắc sau đó cũng lấy lại dáng vẻ điềm tĩnh như lúc đầu, hướng về đám người khán giả đang ngơ ngác này, nhàn nhạt nói:
"Không phải bọn họ sắp chết, mà là các ngươi chết chắc rồi!
...