Hồng sâm liệu thảo, trầm ngân vật liệu, đá quý các loại, tài nguyên tu luyện, trứng long xuất khẩu, học phủ kinh doanh, bất động sản xây dựng, gần đây nhất còn thu về được giống nuôi Tích Dịch Vu Thổ trên Minh Lang thôn buôn bán, hẳn tương lai không xa đều muốn siêu việt trở thành kho bạc đứng đầu thế tộc trên thế giới này, đầy đủ tư cách thành lập Đế Quốc Triệu Thị.
Bất quá, 2000 ức vẫn là một con số rất lớn, đủ để dao động tài sản khổng lồ kia. Có cung tương ứng có cầu, giả dụ ngày nào đó có một tổ chức hoạt động ngầm muốn bày bán đại địa kết tinh, giá trị thật cũng không thể lên đến 2000 ức được.
Triệu Mãn Duyên làm sao không khỏi nội thâm muốn khóc ròng đâu, hắn một mặt tối sầm nói rằng: “Ta kháo, ngươi lần tới không cho ta một cái gì trân quý đồ tốt, ta thấy hay là chúng ta đừng làm huynh đệ nữa."
Nắm giữ 30% cổ phần thì được phép đốt tiền rồi à, tên cục súc này làm sao không tính toán gì hết trơn???
“Ài, đừng như vậy, nếu may mắn kiếm được thêm chỗ tốt, ta sẽ quyên tặng hết về Triệu gia chủ được chưa; chỉ là đồ tốt thường không dễ dàng kiếm vậy, ngươi cũng không nên quá kỳ vọng.” Mạc Phàm nói rằng.
“Còn có, con chó kia, về sau khải giáp tới tay liền trực tiếp đi theo ta, loại hình mang tính biểu tượng này cần đem đi chụp mẫu quảng cáo lăng xê, dù gì cũng cần thu tiền hồi vốn!" Triệu Mãn Duyên lần nữa u oán, không chút khoan nhượng nói ra.
Lời hắn nói đến, viện trì Giroud đồng dạng hai chân gỗ loạng choạng giẫm vào nhau, suýt nữa đã trực tiếp té xuống đất.
“Vậy cũng có thể nghĩ ra được?”
Trên thế giới này, cái gì sẽ tạo hiệu ứng tốt hơn được một đầu Quân chủ mặc ma khải Đế Vương còn đi chụp ảnh quảng cáo?
Mới nghe thôi thì ai nấy cũng đều bị rung động, tràn đầy hưng phấn rồi.
Đừng nói là dùng để làm biểu tượng, chỉ cần quay một thước phim Hoàng Văn Thương Lang trang bị Đế Vương nhuyễn khải thôi, liền cho nó ăn cám lợn thì cám lợn không bao lâu cũng sẽ bị cháy hàng trên toàn cầu.
Quả nhiên không uổng làm người lãnh đạo Triệu Thị, chính mình đem hết nước bọt mời chào, cắn rứt lương tâm đủ kiểu đổi lấy 2000 ức. Triệu Mãn Duyên chỉ bằng một cái suy nghĩ chụp hình dạo thôi, con số lập tức muốn san bằng.
Đẳng cấp, đẳng cấp a.
Mục Bạch và Mạc Phàm đồng dạng cũng cười trừ, gật đầu tấm tắc nể phục.
“Lão Triệu… vẫn là lão Triệu!"
………………………………………..
Ban đầu vốn dĩ định bàn giao xong liền về lại Parthenon chờ đợi, nhưng là Mục Bạch nói cho bọn hắn biết, hiếm mới có dịp đặt chân đến vùng đất của kim thuật kỹ nghệ, học hỏi một ít cũng không mất mát gì.
Cuối cùng, cả nhóm ba người quyết định tá túc ở một nhà khách cao cấp bên trong không gian kim thuật Hephaistos, đương nhiên, vì là khách hàng loại VIP cao nhất, càng đã được đề danh vào bảng bạch kim vương giả xuyên suốt lịch sử gia tộc, hết thảy dịch vụ đều được miễn phí, tiếp đãi rất không tệ.
Mấy ngày sau, tham quan trạm xưởng.
Trạm nhà xưởng kỳ thật cũng không nằm ở đâu quá xa, đại khái chỉ ngụ ngay phía sau trung tâm thị trấn, bên dưới tu viện Meteora.
Đó là một tòa trụ màu kem nâu mọc sừng sững giữa núi rừng, chung quanh có dòng Thu Hải con sông chảy ngang qua, cũng đồng thời giúp giảm bớt đi phần nào nhiệt lượng trong xưởng tỏa ra.
Phải, dĩ nhiên là nhiệt lượng.
Chưa cần đến gần, phạm vi kề cận xưởng đã dễ dàng cho người ta thấu nghiến một loại cảm giác đứng cạnh lò luyện đan như lửa thiêu rộng hơn 10 km diện tích.
Môn xưởng lập tức mở ra, khuôn mặt ba người bọn hắn bị rèn đúc lò nướng chiếu đến có chút đỏ lên.
Đại sảnh ngăn nắp, hàng nào ra hàng nấy, khắp nơi đều đặt các loại kim loại bộ kiện, Mạc Phàm chỉ có thể miễn cưỡng nhận ra những thứ này bộ kiện ở bên trong, hẳn là có không ít đều là thuộc về quặng than trên ma khí linh kiện mới đúng.
Mục Bạch có chút tò mò, hắn không có dừng lại mà tiến sâu vào, tiếp tục hướng bên trong đi đến, hai người khác cũng vội vàng đi theo.
Nơi đây bề ngoài không lớn như trong tưởng tượng khi nhìn ở xa vào, nhưng bên trong không gian đồng thời cũng chẳng tính là nhỏ, tựa hồ khi xây dựng, các vị tiền bối làng nghề đã cố tình chưởng khống không gian thành các phân mảnh khác nhau.
Xuyên qua một cái hành lang để cẩn thận quan sát, bọn hắn nhìn ra tổng khu vực rèn đúc chế tạo một cái tiêu chuẩn ma cụ gồm bốn công đoạn trận pháp; thứ nhất nung cùng rèn kim loại trong dung tương thiên hỏa, thứ hai là mấu nối khung thiết kế bằng bí pháp, thứ ba là bước vào lôi trì tẩm quất hàn gắn, cuối cùng phải bước qua thủy chàm thủy lực gột rửa.
Bốn tầng công đoạn, vậy cũng hơn tuyệt đại đa số những thủ nghệ những nơi khác những hai tầng rồi, mỗi một tầng lại được luyện kim kỹ lưỡng bằng thiên khiển cổ lão, quả thật đủ khiến cho người ta mở rộng tầm mắt.
“Lão Triệu giới thiệu đến không sai, chế tác ở đây, hữu danh hữu thực!”
Mạc Phàm giơ ngón cái hướng về Triệu Mãn Duyên, hắn bắt đầu có niềm tin rất lớn rằng chình mình chọn mặt gửi vàng cho khải giáp của lão lang là cực kỳ đúng đắn.
Nhìn thoáng xuống khu vực rèn đúc.
Hơn 200 vị tinh anh hỏa pháp sư thân hình lực lưỡng, vai rộng, bắp tay to đang làm việc bên dưới, nhóm thì quy hoạch trận pháp, nhóm thì chịu trách nhiệm làm việc duy trì thiên hỏa, nhóm thì uynh uynh kéo đúc lò rèn. Tất cả giống như đều là trung giai, cao giai pháp sư, chỉ lát đát một ít bốn, năm vị mới tu luyện đến được siêu giai cấp bậc.
Ngoài ra, còn có một nhóm giám sát công xưởng, ghi chép dữ liệu.
Kim thuật Hephaistos là một cái vô cùng nghiêm khắc cùng chuẩn tắc quy trình, yêu cầu rất cao tính kỹ thuật, mỹ thuật và kỷ luật. Do đó, mọi thứ phải bảo đảm đặc biệt không có sai sót gì.
“Kia không phải lão viện trì Giroud sao?” Mục Bạch bất ngờ liếc thấy thân ảnh quen thuộc, mở miệng nói.
Triệu Mãn Duyên quay đầu lại xem, xác nhận phát hiện viện trì Giroud đang ở bên dưới.
Hôm nay, viện trưởng mặc duy nhất một cái áo thun xám mỏng, không có họa tiết gì, bất quá dù đã ngũ tuần, cái tên này ngược lại cơ thể có chút vạm vỡ ngoài dự đoán, nếu không muốn nói khá săn chắc, đô con.
Mà lão viện trì chân gỗ này cũng vừa vặn quay đầu ngước lên, bắt gặp đám ba người bọn họ, hô to: “Triệu gia chủ, Mạc Vỹ Kỳ huynh đệ, Mục Bạch huynh đệ, các ngươi tới xưởng tham quan sao?”
“Lão viện trì, ngươi thực sự đi luyện kim trở lại?” Triệu Mãn Duyên lớn tiếng hỏi.
Đệ nhất thiên giả luyện kim, viện trì Giroud hôm nay trở lại làm người trực tiếp dẫn dắt đúc khải giáp cho Hoàng Văn Thương Lang, hắn suốt mấy năm nay lui về hậu phương làm kinh tế, cảm giác tay chân đều muốn đoạn mất.
“Khụ khụ, rõ ràng qua mấy năm dưỡng lão sinh hoạt, lực lượng không lớn bằng lúc trước, nhặt lại món nghề gia truyền này không khéo có thể trực tiếp lấy đi chính mình mệnh. Bất quá, ta đối với dự án này, có thể là tràn trề tâm huyết, tràn trề kích thích, cỡ nào cũng phải tự mình làm.” Viện trì Giroud cười khổ nói rằng.
Sau đó, hắn liếc sang hướng Mạc Phàm, tiếp tục hào hứng nói: “Mạc Vỹ Kỳ huynh đệ, ngươi yên tâm, ta có lòng tin, chỉ cần đấu khải cho Hoàng Văn Thương Lang của ngươi hoàn thành, này sẽ là không kém hơn thay đổi huyết mạch gì đó, phi thăng hồn cách gì đó, chắc chắn muốn mở ra một trang niên sử cho Thú Khải pháp môn, nâng tầm Triệu Hoán Hệ lên một chương mới."
“Ngươi cái kia cứ làm đi, chúng ta quan sát liền được.” Mạc Phàm nói rằng.
Viện trì Giroud gật đầu một cái, cũng không tán dóc cùng đám Mạc Phàm, hắn xoay lưng lại, tiến về khu vực lò than trận pháp trung tâm.
Trung tâm lò than là một cái khuyếch đại khung thép hình tròn bán kính 10 mét, giống như giếng sắt vậy, bên dưới giếng là ngàn năm thiên hỏa lò luyện, đang bốc hơi nghìn nghịt sốc cả mũi, xung quanh có bốn vị siêu giai pháp sư hỏa hệ tọa ở bốn góc, bọn hắn trên tay nắm xích cang ma cụ, dẫn hỏa kéo thật căng ra xa, để thiên hỏa bên dưới có không khí áp lực lùa về thổi lên, thổi về trung tâm phía trên miệng giếng.
Đúng vậy, là trung tâm phía trên miệng giếng, bởi vì nơi đó có một thanh Băng Bích Chu Mâu kim loại đang đặt nằm tại cực kỳ kiên cố vị trí.
Chăm chú nhìn lại một chút bản vẽ mình đã hoàn thành, viện trì Giroud miệng cười thỏa mãn, liền minh bạch hôm nay nên công tác gì rồi, tám cái thần khí kim loại cần phải được nung trì gia tăng độ trầm bén, độ gắn kết nguyên liệu, đây là tối quan trọng để hàn gắn vào kiện giáp.
Nếu như là kim loại đỉnh cấp thông thường mà nói, chỉ cần mấy tên cao giai kia là có thể hoàn thành, nhưng đối với thần cấp kim loại sinh ra từ Đế Vương mà nói, yêu cầu muốn cao hơn nhiều, liền chỉ trông đợi từ siêu giai trở lên đến.
Viện trì Giroud mở lên dực ma cụ, cầm thiết chùy bay đến giữa miệng giếng, hắn cái kia dùng cả hai tay giơ cao khúc thiếc chùy lên trên, cả người nương theo dực ma cụ làm trọng tâm, bẻ cong người thành hình chữ “C” ngược, miệng hô to: “Dẫn lửa!!!”
“Hephaistos!!!”
“Hephaistos!!!”
“Hephaistos!!!”
Tên của vị thần rèn, đồng thời là tổ tiên bọn hắn được xướng lên, giống như tri ân, giống như muốn mượn nhờ cái bản đồng ca mà gia tăng ý chí.
Toàn bộ hơn 200 vị tinh anh ở đây đồng thời mở ra ma pháp trận đồ dị hỏa, hỏa là địa tâm, tâm xuất phát từ ý chí, ý chí cuồn cuộn sóng lửa, tinh thần lực 200 người trong ngọn lửa thiêng đồng bộ hòa thành một, dẫn đạo xuống hỏa mạch.
Hỏa mạch bên dưới khoan giếng thổi lên dung lô, núi lửa phun trào.
“Rầm!!!”
Trời cao giáng xuống một cái, viện trì Giroud tập trung tụ điểm vào đầu thiếc chùy, đập một cái thật mạnh vào trung tâm dung lô thổi lên, cũng là vị trí mảnh thần cấp kim loại kia bị cố định.
Chu mâu kim loại theo tiếng nổ vang rung đến cực kỳ khủng bố tần số, suýt chút nhảy dựng văng lên trên.