Mục lục
Toàn Chức Pháp Sư Dị Bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

....................

“Michael, đừng kích động, lão sư của ta... hắn nói... hắn nói kỳ thực không phải là không có lý”. Saga vì sợ hãi Michael kích động, cho nên vội vàng khuyên ngăn.

Lấy Mạc Phàm thực lực hiện tại cùng bản tính của Michael lẫn Mạc Phàm đều là hiếu chiến phái, khả năng phía sau mỗi một hành động sai, Thánh Thành sẽ hoàn toàn bị biến mất.

Nàng minh bạch, Mạc Phàm cũng không có hỏi dò đơn giản như kiểu Thánh Thành có nguyện ý để hắn rời đi hay không, bản chất câu hỏi đó còn mang theo một ý nghĩa khác. Tỉ như nếu Thánh Thành lắc đầu quyết liệt ---- vậy thì Mạc Phàm tuyệt đối sẽ đại khai sát giới, diệt cỏ diệt tận gốc.

Thánh Thành thủ đoạn không còn cái gì là quá bí mật, Mạc Phàm không thể nào không biết, nếu bây giờ Thánh Thành không giết được hắn, hắn lại cứ như vậy bỏ đi, Thánh Thành cư nhiên sẽ ghi hận mối thù trong lòng, lại qua đi mấy năm để cho Thánh Thành tiếp tục từng bước khôi phục, từng bước trù tính báo thù, như vậy mục tiêu của Thánh Thành chính là người thân của Mạc Phàm đi.

Ngọc đá cùng vỡ, ngọc đá cùng vỡ, chính là cái đạo lý này. Không phải bản thân Mạc Phàm, mà tự nhiên là thân nhân hắn, là cái tồi tệ hắn không muốn thấy nhất hạ tràng. Cho nên, giả sử Thánh Thành bây giờ nói sai nửa điểm, Mạc Phàm trăm phần trăm sẽ triệt để giải quyết hậu hoạn!

“Ta biết”. Michael thấp giọng đáp lại Saga.

Saga cau mày, lại hơi đắn đo cho rằng Michael là đang nói cho có lệ, nàng mở miệng bổ sung: “Ngươi nhưng có thể thấy rõ tương quan của chúng ta cùng Cổ...”

“Ta cũng biết”.

“. . .” Saga định nói gì đó nữa, nhưng rốt cuộc lại thôi.

“Được rồi”.

Michael trên gương mặt phất phơ từng tia đắng chát, rõ ràng là một cỗ bất đắc dĩ cười nói:

“Hắn là tự mình tới đây để thẩm phán chúng ta, không phải là bị chúng ta chộp tới để thẩm phán, cái này có khác biệt về bản chất”.

“?????” Saga còn ngơ ngác kinh ngạc, chưa kịp hiểu ý tứ Michael.

Chỉ nghe phốc xì một hơi thở dài, Michael cũng là có chút tự cười chính mình, tựa như một cái lão bản than vãn nói ra: “Ta không phải là kẻ ngốc. Nếu thực sự ngốc, ta đã không để toàn bộ quyền điều hành kiểm soát Thánh Thành cho Azazel rồi”.


Remiel con mắt hơi động, nghe được thanh âm này, lập tức xoay người lại trừng lớn Michael một cái hỏi: “Ý ngươi là sao?”

“Các ngươi chẳng lẽ không nhìn ra sao? Thánh Thành 2000 năm nay ngưng kết đại thù khắp nơi càng lúc càng lớn. Đứng ở cương vị trật tự giả, rất nhiều quyết định của chúng ta đều làm phật lòng vô số quốc gia, có không ít siêu cường quốc gia ma pháp, siêu đại thế tộc nhìn lấy Thánh Tài Viện không thuận mắt. Ngươi thật cho rằng Liên Hợp Quốc không có tâm tư đi tới giành lấy vị trí chưởng khống giả thế giới này sao? Tự Do Thần Điện, Parthenon Thần Miếu bên kia sẽ cử pháp sư cấm chú tới đây để cứu chúng ta hay là thuận thế bỏ đá xuống giếng?” Michael mở miệng nói.

Câu nói của Michael để cho Remiel giật nảy mình, khẩn trương chỉnh đốn lại tư thế nói: “Chẳng lẽ bọn hắn muốn ngỗ nghịch Thánh Thành, bọn hắn chẳng lẽ còn không thấy chúng ta vừa mới trở thành đấng cứu thế, đem Hắc Ám Chúa Tể cho đẩy lùi?”

Remiel đầu óc đương nhiên là có, hắn cư nhiên cũng nhận thấy thế giới bát đại tổ chức ma pháp hiệp hội, thậm chí cả Liên Hợp Quốc là nhiều lần bằng mặt không bằng lòng với quyết định Thánh Thành. Nhưng Remiel là có quả quyết, hắn tuyệt đối chưa từng nghĩ tới các thế lực khác sẽ dám làm gì, nhất là thời điểm trọng yếu như vậy, toàn thế giới sắp đi đến một cái tàn cục khốc liệt nhất.

Saga rốt cuộc hiểu ra cái gì đó, có chút thất lạc nói: “Sư tử đầu đàn đã trọng thương, Hắc Ám sẽ lại đến, đến một lúc nào đó, sẽ có càng nhiều thú săn mồi tới tận hưởng. Liên Hợp Quốc quan chiến nhìn thấy rõ một trận chiến này oanh liệt, bọn hắn đồng dạng muốn biết thực lực của Thánh Thành cao bao nhiêu, hiện tại làm ra so sánh, bọn hắn cũng nhất định phát hiện Thánh Thành là không có cách nào chống lại chân chính Hắc Ám giáng lâm trong vòng 5 năm nữa”.

“Vô lý, Nhật Ánh hiện tại đều không làm quân bài. Là ai có tư cách? Những tên còn lại muốn tranh thủ kiếm lợi từ chỗ Thánh Thành, lại không có người nào tu vi đuổi kịp chúng ta, chiếm tiện nghi thì có lợi ích gì? Tại sao không đoàn kết, chúng ta chống không được Hắc Ám, bọn chúng 5 năm nữa chống được sao?” Remiel lập tức bác bỏ nàng.

Saga hơi liếc liếc nhìn xem bầu trời phía ngoài kết giới, tại kết giới phía ngoài, đó là nguyền rủa cấm chú bao bọc lại Ngũ Giác Lôi Sơn của đám người Mạc Phàm. Bọn hắn tại đang giao lưu ma pháp.

Tự Do Thần Điện cử pháp sư trị liệu đến tiếp ứng, vì cái gì lại xuất hiện nhiều như vậy hủy diệt pháp sư?

Nàng hướng Remiel nói: “Không... chính vì không có Nhật Ánh, không có Azazel, cho nên Liên Hợp Quốc hiện tại cũng không biết phải làm gì. Bọn hắn đã bị lung lay, vừa lung lay, vừa dao động, thật giống như một cái tín đồ giáo phái như vậy”.

Michael hai mắt trở nên vô cùng thâm thúy, chậm rãi bổ sung: “Cổ Nguyệt Tru Đế cũng có thân phận nhân loại, ngươi nói xem, hắn có cần thiết lần tới giáng lâm chiến thắng sau cùng, có nhất định phải hủy diệt nhân loại không?”

A một tiếng, Remiel giờ khắc này đã bừng tỉnh đại ngộ, cái miệng mở rộng đi ra.

“Hắn cần thời gian để sáng tạo Thần Vị, trong lúc đó, hắn cần phải xây dựng thế lực thần quân của mình để làm hộ pháp. Chúng ta là ban đầu được chọn, nhưng chúng ta chống lại hắn, lần tới, chúng ta chắc chắn chỉ có con đường chết. Thánh Thành liền phải bị mẫn diệt, mà những cái kia quốc gia, những cái kia Liên Hợp Quốc thì chưa chắc. Bây giờ bọn hắn cũng là đi một nước tính một nước, muốn có càng lớn sức mạnh để ứng tuyển làm hộ pháp cho Cổ Nguyệt Tru Đế???” Remiel hốt hoảng nói.

Michael nhìn chằm chằm đôi mắt Remiel, con ngươi của Michael đã nói rõ câu trả lời cho Remie biết.

Phải, vốn dĩ bàn cờ của Azazel và Cổ Nguyệt Tru Đế, mỗi người còn có thêm một nước cờ nữa.

Hắc ám buông xuống lộng lẫy như vậy, cùng quang minh Thánh Thành đối chọi, làm sao toàn bộ thế giới không chú ý đâu. Liên Hợp Quốc bên trong mấy tòa tháp đài là một mực nhìn chằm chằm vào tin tức truyền tới từ Venezuela bên này.



Cổ Nguyệt Tru Đế ngay từ đầu liền biết, kể cả hắn có xui xẻo bị đánh bại về, chỉ cần hắn chứng minh được như thế nào là chênh lệch tuyệt đối, như thế nào là mạnh mẽ tuyệt đối, như thế là không thể bị đánh bại... vậy thì Thánh Thành cũng nhất định sẽ chết hết, bị chính nhân loại phản bội quay lên săn giết mình, toàn bộ nhân loại 5 năm sau... khẳng định là đứng tại phía Cổ Nguyệt Đế làm con chó săn.

Thánh Thành, vốn dĩ ngay từ đầu đã bị định là thất bại rồi. Thánh Thành không cỏ khả năng 5 năm nữa chiến thắng, chứng minh cách làm của bọn hắn là sai, cách làm của Cổ Nguyệt Tru Đế mới đúng, chỉ cần được sống tiếp, còn nối dài thời gian hô hấp, làm khôi lỗi cũng được, làm chó săn cũng tốt, Cổ Nguyệt Tru Đế nhất định sẽ che chở bọn hắn.

Giết Thánh Thành bây giờ, chính là lập đại công, còn tranh thủ cướp đoạt được cái nào đó sức mạnh thì cướp.

Nhân loại kì thực vẫn rất yếu đuối. Bọn hắn một mực trông đợi Thánh Thành toàn lực là như thế nào sức mạnh, có hay không Quang Minh đủ khả năng phù hộ bọn hắn đối kháng Hắc Ám. Giữa Cổ Nguyệt Đế vè Thánh Thành, chỉ cần chọn một là được. Và tin buồn, cứ việc Bee thần thông quảng đại đến đâu, hắn cũng đã ngã xuống, kéo dài cho nhân loại thêm mấy năm, nhưng cái kia mấy năm, vốn dĩ là không đủ san lấp khoảng cách. Thánh Thành cũng đã tàn lụi, bây giờ mọi người có quyền đưa ra lựa chọn cho mình.

Đế Hoàng... chí cao Đế Hoàng... rốt cuộc nó là cái tồn tại gì chứ? Đế Vương đều là pháo hôi, Quân Vương không khác gì mấy con vật nuôi giữ cổng. Trình độ như thế, ai muốn đánh với nó??

Đứng trước sức mạnh tuyệt đối, con người chính là trở nên nhỏ bé yếu đuối như vậy đấy!

Liên Hợp Quốc sẽ rút kinh nghiệm lỗi sai của Thánh Thành, bọn hắn không muốn chống lại, mà là chủ chương cầu hòa làm thần dân, tìm kiếm sự thương hại, tìm kiếm sự che chở.

Kỳ thực đối với nhân loại tới nói, Hắc Ám cũng tốt, Quang Minh cũng được, cũng là khôi lỗi mà thôi, Thánh Thành đã từng là đại diện cho Thiên Phụ, là Thượng Đế Quang Minh, là thế giới này Thiên Sứ thánh khiết chấp pháp quản lấy nhân loại, đứng ở tư thế tối cao độc tài. Bây giờ Quang Minh đi xuống, Hắc Ám đi lên thì có khác biệt gì đâu, thay một cái khác độc tài giả, chẳng qua là sau đó thức tỉnh hắc ma pháp sẽ nhiều hơn một điểm, lộn xộn hỗn loạn hơn một điểm, ngoài mấy cái đó ra, chẳng có gì khác biệt.

Michael gật đầu, đi đến vỗ vỗ vai vị Đức Thiên Sứ kia đã tận lực: “Nguyên lão, ngươi đã làm rất tốt...”

“Lúc đó ta không hiểu, bây giờ ta đã hiểu”.

“5-0”.

“Azazel có nói 1 câu, bảo với Cổ Nguyệt Tru Đế rằng 5 năm nữa, nghĩ rằng thực sự không có người thắng được ngươi sao?”

“Hắn nói người, chứ không phải thế lực, bây giờ ta đã hiểu ra rồi”.

“Azazel đến khi chết, vẫn kịp để cho Cổ Nguyệt Tru Đế ôm hận thêm một lần”.


Saga, Michael nhìn nhau, sau đó Michael đồng thời nhìn về phía Mạc Phàm.

Thế gian im ắng một màn.

Mạc Phàm giống như một viên Tinh Thần Minh Nguyệt treo giữa bầu trời như vậy.

Hắn đã hoàn thành xong ma pháp của mình.

Con mắt của hắn, lóe lên tà quang ma mị, trên miệng treo một nụ cười như là ác ma.

......

Cạch cạch cạch cạch cạch cạch ~~~~~~~~

*âm thanh của hơn 80 vạn thi thể thánh thành pháp sư*

Kẽo kẹt kẽo kẹt kẽo kẹt ~~~~~~~~~~~~~~

“Trỗi dậy !!!!!!!!!!!”

“Gào gào gào gào gào ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!”

..................................



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK