Mấy ngày nay xác thực quá bận quá bận, diễn biến phát sinh liên miên, áp bức sự tình dồn dập, Mạc Phàm thường thường phải chạy đua với thời gian, phải vượt qua chính mình đã từng tiến thoái lưỡng nan một cái kia tương lai chi kiếp.
Hiện tại đến xem, Mạc Phàm mệnh quỹ ước chừng đã có cải biến ở mức độ rõ rệt, vừa tiết kiệm được so với tương lai không biết bao nhiêu lần gánh nặng chi chiến, phá toái sức chịu đựng bản thân, đồng thời nhẹ nhàng hóa giải từng loại nguy cơ mà vốn dĩ đã bị lão già Thượng Thương ác ôn an bài vào đường cùng ngõ cụt; chưa hết, đứng hàng thứ nhất trọng yếu để cho hắn cảm thấy ở kiếp này mình quyết định phi thường đúng đắn… chính là lựa chọn tin tưởng máy bay nương tử, sáng suốt mở ra túi gấm, không do dự hành tẩu tới Linh Vĩ Quốc, biết được thân phận bản thân.
Con của Hắc Ám Tử Thần - Mạn Châu Vu Hậu, một nửa bản thể là đệ nhất Thiên Phụ đầu thai, nắm giữ Vĩnh Yên Vương ác ma thượng cổ huyết mạch, lù khù lù khù thế nào lại trở thành Linh Vĩ Quốc Quốc Vương.
Càng đáng kinh ngạc chính là, hết lần này đến lần khác Mạc Phàm thế nhưng đều không có vô luận biểu cảm hoài nghi, hắn tà tà đi chấp nhận hết thảy, phảng phất chính mình đã xem như đó là sự thật.
Hắn không tự chủ được giương tay xoa xoa mồ hôi từng giọt lấm tấm trên trán, con mắt nén lại còn chưa kịp nén hết bàng hoàng.
Tin tốt ở chỗ, tình huống dù sao cũng là dần dần chuyển biến có lợi cho hắn.
Đã là dạng này, Mạc Phàm liền không có tất yếu mỗi ngày phải trưng bày bộ mặt âm ĩ chán chê, đại khái nên tập trung hành động nhắm thẳng vào Lucifer, nhắm thẳng vào Ngạn Thánh Giáo.
Hiện tại kế hoạch, trước ổn định Linh Vĩ Quốc, sau tiến về Thiên Quốc bắt chặn Khufu, mỗi một bước tiếp theo đánh bạc, lại nhất định phải lưu ý Ngạn Thánh Giáo các mục tiêu cử động, liền chỉ như vậy mới có thể đánh giá ra bọn hắn dự định cùng cái nào có liên hệ người hiệp đàm.
Dứt khoát xong xuôi mạch tư duy, Mạc Phàm chậm rãi đứng dậy, tự mình thong thả đi dạo một vòng quanh thủ khố dị không gian bên trong.
Ban đầu, nhặt bảo sự tình diễn ra rất thuận lợi, có chút ngoài mong đợi suôn sẻ, nếu không muốn nói là cực kỳ may mắn. Mạc Phàm liên tiếp nhặt được hai mảnh thiên sa nguyên tinh, đây là thổ nhưỡng chỗ Atlantic, Maya, Wakanda ba quốc đảo đã từng bị Vĩnh Yên Vương hơn 2000 năm trước cho đánh sập, chôn vùi xuống đại dương.
Cứ việc năng lượng ba động của khối cương mạch này đã sớm bị phân rã khắp nơi, còn xa không đủ để đóng kết thành đại địa thổ tinh được, không mang giá trị bảo vệ thành thị, không thể hỗ trợ ma pháp sư đột phá cấm chú; nhưng bù lại, mảnh vụ thổ hồn phiêu tán về sau, được Chaos danh chính ngôn thuận đi ngang thu dọn, số thổ hồn này đã tụ tập thành thiên sa nguyên tinh. Mà mặt khác, nguyên tinh nguyên tố chính là chi hồn của thiên địa nặn ra, là chất dẫn hiếm hoi có thể ép cấp độ cho Thiên Chủng.
Trên thực tế, kiến thức này rất không thông dụng, không nhiều người biết về Thiên Chủng, càng tuyệt đại đa số ma pháp sư vẫn luôn luôn cho rằng Thiên Chủng là không có khả năng thăng cấp rồi. Nhưng nguyên tinh tại, bởi vì đây là vật liệu không cách nào dưới tình huống bình thường có thể cưỡng ép thai nghén cấu thành, nên tự nó đã sớm chẳng ai bận tâm nghiên cứu.
Ân, điều tốt đẹp thường thường chính là ưa thích bất ngờ như vậy bày ra trước mắt, Mạc Phàm vào trong thủ khố Linh Vĩ Quốc chưa tới một giờ, thổ hệ thiên chủng một lần đập thẳng đến Đại Thiên Chủng.
Mạc Phàm vui mừng không sao kể xiết, hắn sau đó lục tung toàn bộ ngân khố, thủ khố bên trong, một cái ngóc ngách rừng già đều căn bản chưa từng không có dấu chân của hắn chạm tới.
Đáng tiếc, ngoại trừ thiên sa nguyên tinh ra, cũng không có liệt hỏa nguyên tinh, lôi tru nguyên tinh, thiên băng nguyên tinh, phong bàn nguyên tinh các loại...
Đau lòng hơn nữa, hai ngày trôi qua, việc duy nhất Mạc Phàm có thể làm được, đó là mượn không ghi sổ nợ kha khá thứ nguyên tài nguyên, bồi dưỡng huyền âm hệ ổn định đến siêu giai tam cấp.
Cũng không thể trách Linh Vĩ Quốc không đủ giàu có, ngược lại là bảo vật kì trân tài nguyên của bọn hắn sở hữu quả nhiên rất nhiều, nhưng hầu hết đều lại không cách nào cùng Mạc Phàm nói rõ hai chữ ‘hữu dụng’. Đại khái cấm chú như cũ xứng danh cấm chú, tài nguyên cần thiết cho cấm chú, liền độ khó đến ngay cả Linh Vĩ Quốc cũng giương cờ chịu thua.
“Cũng phải, dù sao đây vẫn là quốc gia trực thuộc Hải Lâu Sahara, là nhân tạo địa phương từ quang minh mảnh vỡ cấu thành. Vẫn là Thiên Quốc tốt hơn a”. Mạc Phàm cười khổ, lại rất nhanh không còn tiếc nuối gì nữa.
"Lonna, hôm nay khí sắc rất không tệ, khỏe khoắn tươi tốt, là ăn được thật nhiều mộc hồn thụ, ngon miệng sao?" Mạc Phàm chuẩn bị rời khỏi ngân khố không gian, mỉm cười đối diện trước mỹ nhân nói ra.
"Ân, chủ thần đại nhân". Trung hồn Lonna hành lễ, mang theo một tia hạnh phúc ý cười.
Du hồn thế giới của Chaos xây dựng, đã hơn 2000 năm nay tự lấy pháp tắc sinh sôi, căn bản chỗ tốt nhất liền là hồn thụ.
Không chỉ có Lonna, bảy hồn cách còn lại, nhất là Vũ Ngang cùng Hắc Long, bọn hắn đồng dạng trãi qua hai ngày chưa có như vậy được ăn thịnh soạn, cảm giác tràn trề bội phần hồn lực chi mệnh.
“Chủ thần đại nhân, ngài có thể hay không vứt bỏ ta ở đây một mình, ta muốn thêm khẩu phần ăn”. Vũ Ngang tật hồn thản nhiên nói.
"..." Mạc Phàm nụ cười trên mặt dần dần ngưng kết, nhưng rất nhanh hắn liền cưỡng ép duy trì lấy, nói: "Nhiều hô hấp một chút không khí mới mẻ, nhưng không nên quá đà; hai ngày này nhiều buông lỏng cho các ngươi rồi. Yên tâm, vô luận là du hồn hồn phách, vẫn là tinh hồn tinh phách các loại, ta xưa nay không có thói quen chừa lại. Ta thu hết, lang hồn cho ngươi sẽ không sợ thiếu".
Mãi lúc này, Vũ Ngang mới nguyện ý gật đầu.
“Chủ thần, thiên địa bát hồn có với ngài ràng buộc linh hồn. Nếu là để chúng ta có nhất định khoảng cách không gian, linh hồn sẽ tiếp nhận thống khổ không gì sánh được, thậm chí có thể bị phản phệ đến câu diệt”. Lam hồn Tô Lộc mở miệng nói.
Mạc Phàm gật đầu, lườm Vũ Ngang một cái.
"... Thần vĩnh viễn sẽ không tái phạm". Tật hồn Vũ Ngang lập tức kĩnh hãi không thôi.
....
....
Hoàng hôn chính nồng, Mạc Phàm trên đường về tới hoàng vương phủ, xuyên qua cái kia hai đội lính tuần đi dọc hành lang, cách một cái thật mỏng vách tường, Mạc Phàm nghe được một cái hư hư thực thực hai giọng nữ hầu thanh âm.
“A... cái kia đấu trường lôi đài, nghe nói hôm nay có một vị tuấn tú nam tử, đã trải quá mười hai lần khiêu chiến đều bất bại, siêu bạt quần hùng”.
“Oa oa, đấu trường lôi đài, phải rồi, hôm qua là tổ chức đại lễ lựa chọn nhóm người sẽ đại diện tham gia Thánh Nguyên gì đó giải đấu ở Thiên Quốc vào tuần tới, nghe bảo rất nhiều nhân tộc pháp sư đều tham gia”.
“Không chỉ nhân tộc pháp sư, còn có cả yêu tộc, thú tộc cơ. Bởi vì có quốc tịch Linh Vĩ Quốc, cho nên Thiên Quốc sẽ không cự tuyệt nếu là yêu ma tham dự”.
“Tiểu Trà, ngươi đùa sao, yêu ma nhưng cùng người tu liền có tương đối không nhỏ chênh lệch. Đây là nhân loại sẽ thua”.
“Đi xem đi, không hẳn như ngươi tưởng tượng, vị anh tuấn nam nhân kia nghe bảo phất phơ một loại vô cùng tiêu soái khí chất, hắn trên miệng luôn treo bốn chữ ‘Ta vì Thánh Cung’, một mình áp đảo quần hùng, đang làm náo động toàn trường”
“Vì Thánh Cung? A, loại sự tình này sao có thể, là chán sống sao. Không phải Thánh Cung cũng đã ở đấu trường theo dõi từ sớm rồi sao?”
“Chúng ta đi xem đi!"
Mạc Phàm dừng bước chân lại.
Đấu trường lôi đài...
Ta vì Thánh Cung...
Loại sự tình này túng thiếu tình cảm này làm sao lại thấy có chút quen thuộc, càng nếu đem quãng thời gian này so với tương lai kia... thật trùng hợp để cho người ta phải hoài nghi đến một gã.
“Ai, không đúng, không đúng, phong cách của hắn không phải là loại ngông cuồng, hiếu chiến”. Mạc Phàm nhanh chóng lắc đầu, vẫn là bỏ qua, tiếp tục hướng về vương phủ.
Bước vài bước, hắn đột nhiên lại lần nữa dừng chân.
“Khoan đã, nếu là Thánh Cung Laura... nước da khỏe khoắn, vóc dáng tuyệt luân, nuột nà đầy đặn, khuôn mặt căn bản là không thể chê vào đâu được. Tổng hợp mấy thứ này lại, dĩ nhiên càng hợp lý giải thích được con người kia". Mạc Phàm bắt đầu tỏ ra do dự.
Nhưng mà tên kia là cấm chú pháp sư, chẳng lẽ lại có thể loại nào cấm chú pháp sư vô liêm sỉ vậy...
Không phải, nếu đúng là hắn, nói không chừng, người cùng vô liêm sỉ nhất định có quan hệ.
Dứt lời, Mạc Phàm quyết ý theo hai vị kia nữ hầu đến đấu trường lôi đài.
....