Chương 1174:
Trương mặt quỷ chính là đại diện cho thân phận của đảo.
Ánh Sáng.
Trương Thác tiến lên từng bước, đạp không mà đi.
Sau một thời gian dài như vậy, Trương Thác ngày càng thuần thục với việc khống chế khí, có thể giống như cao thủ Hóa Hình tụ khí dưới chân.
Hai người đứng giữa không trung, hành động này ở trong mắt người thường chính là tư thái của thần tiên, nhưng bản thân cao thủ Hóa Hình đều hiểu rõ ràng, đây chẳng qua là một thủ đoạn đơn giản, muốn chạm đến võ đạo chân chính còn một con đường rất dài.
Trương Thác đeo một chiếc nhẫn màu vàng sẫm trên tay, hai người đứng trên không trung, cách nhau một khoảng nhìn đối phương.
Người trung niên áo đen nhìn chiếc nhẫn vàng sẫm đó trên tay Trương Thác, mở miệng nói: “Không hổ là truyền nhân của Ông Lục, cậu còn ở thế tục mà có thể đạt đến Hóa Hình, xem ra Ông Lục để lại cho cậu không ít truyền thừa”
Trương Thác cười lạnh một tiếng, tiếp lời người đàn ông áo đen: “Đồ vật ông già Lục để lại cho tôi không phải thứ mà các người có thể tưởng tượng”
Ánh mắt của người đàn ông áo đen có chút nghiêm trọng, ông ta không biết trong lời nói của Trương Thác có bao nhiêu phần thật, bao nhiêu phần giả, nhưng dựa vào thân phận của ông Lục không khỏi khiến ông ta sinh ra kính sợ, cho dù người đã chết, ông ta cũng không dám khinh miệt. Dù sao, một võ giả bình thường như Trương Thác lại có thể có thực lực cảnh giới Hóa Hình, mà người cậu ta dẫn cũng có vài tên cảnh giới Ngự Khí.
Người trung niên áo đen lắc đầu: “Chúc Thị chúng tôi không muốn làm kẻ địch với Ông Lục”
Trương Thác cười khẽ: “Ông không biết thân phận của ông già Lục sao? Tộc của các người không kiêng nể gì ra tay với thế gia cổ võ, theo tôi thấy đây là muốn khiêu khích uy tín của ông già Lục!”
“Cậu hiểu lầm rồi” Người trung niên áo đen giải thích: “Chúc Thị và nhà họ Chúc đều cùng một huyết mạch, đây chỉ là chuyện nhà của chúng tôi mà thôi”
“Chuyện trong nhà, chính là giết sạch cả nhà họ Chúc sao?” Hai mãnh hổ khác dần hiện lên phía sau Trương Thác.
Người trung niên áo đen nhướng mày: “Cậu thật sự muốn trở thành kẻ địch với Chúc Thị sao?”
“Là Chúc Thị các người muốn trở thành kẻ địch của cả giới cổ võ!” Hai mãnh hổ sau lưng Trương Thác hoàn toàn hiện rõ.
Người trung niên áo đen vung tay lên, hai thanh đao khí hiện lên trên tay ông ta, lưỡi đao sắc bén dị thường, rạch một phát vào không trung, mãnh hổ đang mở to mồm sắc bén lao đến liền biến mất ngay lập tức.
Ánh mắt Trương Thác có chút trầm trọng, anh có thể nhìn thấy, thực lực của người trung niên áo đen này vượt qua cả cao thủ mà anh gặp được lúc trước.
Người trung niên áo đen quát lớn một tiếng: “Cậu đã cố tình muốn gây chiến, vậy Chúc Thị chiến với cậu!”
Người trung niên áo đen vung song đao, lao thẳng về hướng Trương Thác.
Phương thức chiến đấu trên không này là một cách để những cao thủ Hóa Hình kiểm tra thực lực của đối thủ, nếu không có nội lực thâm hậu chắc chắn không dám chiến đấu trên không.
Dù sao cao thủ Hóa Hình đi trên không trung cũng không dễ dàng gì, mỗi một bước bước ra tương đương với việc đánh ra một cỗ khí.
Người trung niên áo đen sẽ không tiếp đất, ông ta muốn xem thử truyền nhân của ông Lục mạnh đến mức nào, riêng về phương diện nội lực, ông ta tự tin tuyệt đối, bản thân tu luyện nhiều năm sao có thể thua kém một người còn trẻ tuổi như vậy chứ!
Đối mặt với thế tấn công của người trung niên áo đen, Trương Thác không hề cảm thấy sợ hãi, trong từ điển của anh chưa từng xuất hiện hai chữ sợ hãi, đối mặt với đối thủ không quen biết, đối mặt với đối thủ mạnh hơn mình nhiều lần, ý nghĩ ban đầu của Trương Thác luôn chỉ có một, đó là… tìm cách giết chết đối phương!