Mục lục
Truyện Con Rể Quyền Quý Trương Thác Lâm Ngữ Lam Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 618:

 

Nhìn thấy Trương Thác lên xe taxi, chiếc xe Audi A6 vẫn luôn theo dõi Trương Thác, lập tức đuổi theo.

 

Trương Thác ngồi trong xe taxi, nhìn qua gương chiếu hậu, chiếc Audi A6 đó tất nhiên không thoát được ánh mắt anh.

 

Chiếc taxi dần dần đi ra khỏi nội thành, sắp sửa đến quốc lộ.

 

“Bác tài, dừng lại đây đi” Trương Thác trông thấy vị trí trước mặt khá được, vừa có thể ẩn náu, lại không có camera, là một chỗ tốt để mai phục.

 

“Ở đây? Chàng trai trẻ, xuống xe ở đây, cậu sẽ rất khó gọi xe” Tài xế taxi nhắc nhở một câu.

 

“Không sao, có bạn đến đón tôi”

 

Trương Thác thanh toán tiền đi xuống xe.

 

Trên đường, đâu đâu cũng là những chiếc xe lớn đi lại, hai bên đường là một rừng cây hoang dã, Trương Thác đi vào bên trong rừng cây.

 

Chiếc Audi A6 kia cũng dừng lại, năm người từ trên xe đi xuống, lần theo dấu chân của Trương Thác rồi đuổi theo.

 

Hai phút sau, Trương Thác từ trong rừng cây đi ra, lái chiếc xe Audi A6 vừa rồi quay trở lại thành phố.

 

Còn về 5 người vừa theo vào rừng ban nãy thì coi như từ trước đến giờ chưa từng xuất hiện.

 

8 giờ tối, Trương Thác về đến nhà, nhàn nhã nằm trên ghế sô pha, gọi điện thoại cho Lâm Ngữ Lam nhưng lại nghe thấy thông báo đã tắt máy.

 

Cùng thời gian đó, dưới tầng hầm của tập đoàn Triệu thị.

 

Ông Triệu nhìn chằm chăm ngọn lửa trước mắt, ngọn lửa là từ chiếc AudiA6 bị người thiêu cháy.

 

“Xe là ai lái?” Ông Triệu trợn mắt nhìn chằm chằm chiếc xe đã bị đốt cháy đến toàn thân đen xì trước mắt.

 

“Không biết”

 

Người thanh niên tây trang đen lắc đầu: “Đối phương tránh được tất cả camera, người của chúng ta cũng không liên lạc được”

 

Ngọn lửa trên xe bị dập tắt, gương mặt vốn tức giận của ông Triệu bỗng nhiên lại cười lớn: “Rất thú vị, đã rất lâu rồi không có ai chơi tôi như vậy”

 

Nhìn khuôn mặt tràn đầy tươi cười của ông Triệu, người thanh niên tây trang đen đằng sau không tự chủ được rùng mình một cái. Anh ta vẫn nhớ rất rõ người lần trước làm cho ông Triệu bày ra vẻ mặt tươi cười này, cả nhà đều đã thành tro Tồi.

 

Một đêm yên lặng qua đi.

 

Sáng ngày hôm sau, Trương Thác đi thẳng về hướng Nhất Lâm, tiếp tục làm “tổng giám đốc”.

 

Trương Thác ở trên rất nhiều vấn đề có phương hướng sách lược và tốc độ đưa ra sách lược đều cao hơn nhiều so với Lâm Ngữ Lam. Có một số vấn đề làm cho Lâm Ngữ Lam cảm thấy đau đầu thì Trương Thác lại giải quyết nó rất nhẹ nhàng.

 

Một chiếc máy bay từ Tước Thành về Châu Xuyên, đang chuẩn bị cất cánh ở sân bay Tước Thành.

 

Lâm Ngữ Lam mặc một chiếc váy dài màu đen đang ngồi trên máy bay, mái tóc được chải ra sau đầu, cho người ta cảm giác đoan trang.

 

Cô Lâm, thực chất là có thể dùng máy riêng trong nhà đưa cô đi” Tô My ngồi cạnh Lâm Ngữ Lam, mở miệng nói.

 

Lúc trước là Tô My mời Lâm Ngữ Lam từ Châu Xuyên về nhà họ Tô, lần này là Tô Du Khanh đặc biệt cho Tô My đi cùng Lâm Ngữ Lam, coi như là phổ cập một chút kiến thức về những dòng ho danh tiếng trong giới võ cổ đại cho Lâm Ngữ Lam.

 

“Không cần”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK