Mục lục
Truyện Con Rể Quyền Quý Trương Thác Lâm Ngữ Lam Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2328:

“Nhìn xem, nơi này còn có ký hiệu, là người của bọn tôi lưu lại” Người làm ký hiệu bỗng nhiên mở miệng.

“Chỉ sợ bọn họ cũng gặp phải chuyện tương tự, trước tiên không cần quan tâm nhiều như vậy. Đi lên đỉnh núi rồi hãy nói”

Trương Thác lên tiếng: “Có người giở trò thì nhất định sẽ có mục đích, đợi khi bắt được hắn ta thì mọi chuyện cũng sẽ được giải quyết dễ dàng thôi”

Mọi người gật đầu và tiếp tục leo lên.

“Anh nói xem có phải là chúng ta đã gặp thứ gì đó không sạch sẽ rồi phải không?” Một đội viên thấp giọng nói: “Tôi nghe nói ma dẫn đường tường chính là như vậy, đột nhiên lạc đường rồi, bản thân cũng không biết là mình đang đi đến đâu”

Ma dẫn đường?

Dưới cơn mưa giông kèm theo mây đen cuồn cuộn này, những câu chuyện dân gian của mùa hè kia bất giác hiện lên trong tâm trí của mọi người.

Mưa to gió lớn đem theo nước mưa tát vào mặt, trước mặt cỏ dại mọc um tùm thực sự giống như là đang đến vùng hoang vu kia trong truyện dân gian.

“Đừng tự hù dọa bản thân nữa, cái gì mà ma dẫn đường, đoán chừng nguyên nhân là do thời tiết làm cho chúng ta đã phân biệt sai phương hướng” Trong thành viên của Cục Chín, một đội viên lớn tiếng nói.

“Đợi đã, các anh xem đây là cái gì!” thành viên của Cục Chín vừa rồi mới đánh dấu ký hiệu lên trên tảng đá đang mở to mắt nhìn một khối đá đang chôn dưới đất ở trước mặt, chỉ lộ ra một nửa tảng đá: “Đây là tảng đá mà tôi đá làm ký hiệu vừa nãy”

“Sao lại có thể? Tảng đá mà anh làm ký hiệu rõ ràng là ở dưới, chúng ta đã đi lên núi được mười phút “Các anh nhìn ở đó xem” Một đội viên nữa mặt lộ rõ vẻ hoảng sợ chỉ sang một bên.

Mọi người bỗng nhiên nhìn thấy bức tượng thần mà lúc vừa rồi họ trú mưa đang cách chỗ bọn họ không xa.

Cảnh tượng như thế này làm cho hai cô gái trong đội không nhịn được mà toàn thân run lên, chỉ vì chuyện xảy ra lúc này quả thực là quá mức kỳ quái, rõ ràng đã lên núi được mười phút nhưng mà tượng đá lúc nấy lại xuất hiện ngay trước mắt. Mưa như trút nước bao phủ lấy các thần núi cùng với con đường dưới chân đều làm cho lòng người ớn lạnh.

“Có thể chỉ là một tượng đá giống với lúc nấy, tượng đá lớn nhỏ ở trên núi này nhiều vô kể, nếu như tượng đá này chỉ là tượng đá bảo vệ mà nói vậy thì chắc chắn không phải là duy nhất, xuất hiện hai bức cũng hảng có gì không đúng, thậm chí còn có bức thứ ba, thứ tư nữa” Có người đưa ra suy đoán như Vậy.

Suy đoán này làm cho mọi người yên tâm không ít.

“Cũng có thể”

Bọn họ đang lấy lý do này để an ủi bản thân một chút.

Bầu trời vẫn mưa xối xả như cũ, hoàn toàn không có dấu hiệu dừng lại, gió rít gào thổi nước mưa làm cho nước mưa tát vào mặt, dấu chân mà bọn họ để lại trên đường núi lập tức bị biến mất trong màn mưa lớn.

Mọi người tiếp tục đi về phía đỉnh núi, mười mấy phút sau lại là một bức tượng đá như vậy xuất hiện.

“Không thể nào! Tại sao lại như vậy” Đội viên của Cục Chín làm ký hiệu lại một lần nữa lên tiếng, anh ta lại va phải tảng đá mà bản thân đã làm ký hiệu, lúc trước vì để tránh khỏi việc sẽ nhận nhầm, anh ta đã cố tình dùng lưỡi dao sắc bén khắc lên mấy cái dấu hiệu một lần nữa, bây giờ lại xuất hiện rồi, lần này chắc chắn không thể nào nhận nhầm được.

“Dường như chúng ta đã thực sự gặp phải cảnh tượng ma dẫn đường rồi” Một đội viên nam lên tiếng, anh ta chỉ tay về phía trước, bức tượng đá kia lại một lần nữa xuất hiện.

Người đội viên này lên tiếng nói: “Vừa nấy tôi đã làm ký hiệu ở trên tượng đá, mọi người xem, đây chính là tôi đã lưu lại lúc trước”

“Ma dẫn đường? Chúng ta thực sự đã gặp phải ma rồi?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK