Chương 2161:
Khi thấy Trương Thác, Markham chỉ cảm thấy hai chân mềm nhũn. Mà tên cao thủ Biến Hóa Cảnh sơ kỳ lại không phát hiện vẻ mặt Markham đã thay đổi, vẫn chỉ vào Trương Thác nói: “Markham đại nhân, chính là thằng này! Thằng này cực kỳ ngang ngược, ỷ vào có Cửu Cục làm chỗ dựa nên không để mắt tới quy củ của Hội Thần Ẩn. Tôi cho rằng loại người này phải bị trừng phạt!”
Trừng phạt? Trong đầu Markham lóe lên hai chữ này.
Trừng phạt ai? Trừng phạt ứng cử viên giáo chủ của đại lục phương đông? Trừng phạt giáo chủ đại lục phương đông tương lai? Đừng nói mình chỉ là Kiểm Soát Sử, cho dù là sáu giáo chủ khác hợp tác cũng đừng vọng tưởng trách phạt được.
Vị này!
Trương Thác nhìn về phía Markham. Markham biết Trương Thác, nhưng Trương Thác lại không quen một nhân vật nhỏ bé như thế. Mặc dù không biết, nhưng với thân phận của Trương Thác thì anh không thể không nhúng tay vào chuyện này.
Trương Thác nhẹ giọng nói: “Ông là Kiểm Soát Sử của châu lục nào?”
Vừa nghe thấy Trương Thác dám chất vất Markham, tên cao thủ Biến Hóa Cảnh sơ kỳ vội vàng muốn biểu hiện trước mặt Markham, nhìn Trương Thác quát lớn: “Mày đúng là thằng ngông cuồng hết sức! Kiểm Soát Sử Markham đại nhân mà mày dám…
“Chát!” Tên cao thủ Biến Hóa Cảnh sơ kỳ đang lớn tiếng quát mắng thì lại bị tát bay ra ngoài. Lần này người ra tay là Markham.
Sau khi đánh bay tên lắm mồm đó, trong ánh mắt khó tin của mọi người, Markham khom lưng chào Trương Thác, sau đó cung kính nói: “Bẩm đại nhân, tôi là Kiểm Soát Sử ở châu Âu, dưới trướng của giáo chủ Delk”
Thái độ của Markham đối với Trương Thác khiến các thế lực che giấu đều sững sờ. Chuyện gì vậy? Kiểm Soát Sử Markham của Hội Thần Ẩn mà lại gọi người này là đại nhân ư?
Bạch Bào Khách không khỏi giãn mày. Xem ra lần này Cửu Cục nhờ phúc của sư thúc, vô tình giải quyết được một nan đề rồi đây.
Trương Thác tò mò nhìn Markham: “Ông biết tôi à?”
Markham cúi đầu, cung kính nói: “Thuộc hạ từng gặp đại nhân ở Thành Thánh”
Trương Thác gật đầ lậy thì ông giải thích tôi nghe xem, từ khi nào mà Hội Thần Ẩn châu Âu các ông lại có thể nhúng tay vào chuyện ở Đông Hòa vậy hả? Ai bảo các ông nhúng tay vào chuyện ở Đông Hòa? Hửm?”
“Chuyện này…” Markham cúi đầu, ấp úng không trả lời được. Trương Thác lại hỏi: “Các ông làm vậy tức là không thèm để mắt tới đại lục phương đông đúng không?”
“Không dám!” Hai chân Markham mềm nhũn, trực tiếp quỳ trên mặt đất, sợ hãi run rẩy cả người. Không để mắt tới đại lục phương đông? Tội danh này mà bị ụp lên đầu, Markham tự nhận là không thể gánh vác nổi. Đừng nói là ông ta, cho dù là bất cứ giáo chủ châu Âu nào tới đây cũng không dám nói những lời như vậy!
Năm đó, giáo chủ đại lục phương đông một người hoành tảo quần hùng, có thể nói là vô địch. Không để mắt tới đại lục phương đông? Nói câu này ra khác nào tìm chết?
Trương Thác hừ lạnh: “Tôi còn tưởng có Kiểm Soát Sử đại nhân nào đó muốn tới Châu Xuyên làm gì chứ. Còn không mau cút điI”
Nghe vậy, Markham giật mình, không dám nán lại lâu, đứng dậy kéo Bitton muốn rời đi. Bitton là Kiểm Soát Sử mới thăng chức nên không biết thân phận của Trương Thác, thấy thái độ của Markham thì cũng rất khó hiểu. Nhưng Markham không kịp giải thích cho Bitton, mạnh mẽo kéo btt muốn rời đi.
Lúc tới, hai người từ trên trời giáng xuống, thái độ ngang tàng, vô cùng bá đạo, không thèm để mắt tới Cửu Cục, chỉ nói một câu đã đòi đá Cửu Cục ra khỏi Đông Hòa, nhưng bây giờ rời đi lại như chó nhà có tang, chật vật vô cùng, mất hết mặt mũi. Mà hết thảy chẳng qua chỉ vì hai câu nói đơn giản của Trương Thác mà thôi.
Thấy Markham vội vàng rời đi, người của các thế lực ẩn giấu không khỏi nuốt nước miếng.