Mục lục
Truyện Con Rể Quyền Quý Trương Thác Lâm Ngữ Lam Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2172: Nhóm đã sửa xong nội dung từ chương 2157 nhé cả nhà! Mong cả nhà thông cảm nhé!

“Thời Minh Huy à Thời Minh Huy!” Mông Quang Hòa bước lên võ vai người thanh niên: “Thời gian cậu nhập môn ngắn nhất, những thứ học được lại nhanh nhất, sư huynh thật là đã coi thường cậu rồi.”

“Ha ha” Thời Minh Huy mỉm cười: “Đây đều là do ba vị sư huynh dạy dỗ giỏi”

Lưu Minh tay băng bó cười nói: “Sư đệ, tôi thật sự thay cậu cảm thấy thương tiếc, vì hai tên phế vật này còn đặc biệt giấu ba người chúng ta đi tìm sư phó nói hộ, chính là không biết, hai tên phế vật này mang lại giá trị gì cho cậu, rốt cuộc có đáng để đệ đặc biệt tìm sư phó môt chuyến không!”

Lưu Minh vừa nói xong, liền nhìn thấy lối vào cửa hang, một ánh hào quang lóe lên, ánh sáng này chói mắt khiến bốn người Lưu Minh đứng ở của động bao gồm cả Sở Đồng Ngọc đều vô thức lấy tay che mắt.

“Việc này! Không thể nào!” Sắc mặt Lưu Minh biến đổi.

Vẻ mặt Mông Quang Hòa cùng với Bùi Thư Thù nhất thời trở nên ngơ ngác.

Chỉ có tiểu sư đệ Thời Minh Huy mới lộ ra sự bất ngờ vui vẻ: “Lưu sư huynh, xem ra lần này huynh nhìn nhầm rồi”

Ánh sáng từ cửa hang thu hút rất nhiều sự chú ý. Vốn là một nơi không có nhiều người qua lại, ánh sáng từ trong hang động đột nhiên phát ra đã thu hút rất nhiều người tới làm khảo thí. Ai đi vào cũng đều giống như ăn phải thuốc lắc, đều hưng phấn, vui mừng chạy tới phía ánh sáng.

Sở Đồng Ngọc nhìn ánh sáng phát ra từ trong hang động, cũng phải sững sờ đến xuất thần.

“Trình độ cao nhất! Trình độ cao nhất” Ở trong hang động, người đàn ông trung niên được Trương Thác giới thiệu lúc trước giống như nổi điên xông ra khỏi hang động, không ngừng hô lớn 4 chữ: “Trình độ cao nhất! Trình độ cao ni “Ha ha ha!” Thời Minh Huy cười lớn một tiếng, xông tới ôm ba người Lưu Minh: “Các huynh đệ! Lần này coi như là tôi nhặt được món hời, hơn nữa cũng phải cảm ơn sư huynh Lục Minh.

Huynh nhân từ, không tranh, không đoạt với bọn đệ, về điểm này, đệ còn phải học tập huynh lâu dài!”

Sắc mặt của Lưu Minh rất khó coi, anh ta không biết phải nói ra như thế nào. Chính anh ta cũng không thể nghĩ rằng, cái hang động tồi tàn này lại cất giấu một báu vật tốt như thết Nhìn những phản ứng đã xảy ra ở trong hang động, có thể nói rằng tư chất này chính là loại có trình độ cao nhất, không gì có thể sánh bằng! Thậm chí, nếu có đem so sánh với toàn bộ ẩn tàng của thế giới Thần Ẩn, thì loại tư chất này vẫn là loại tốt nhất! May mắn là nó nằm ở thế giới ngầm, nếu nó ở trong thành Đông Phương, ánh sáng này sẽ chiếu thẳng lên chân trời, khiến cho tất cả mọi người đều nhìn thấy!

“Trời phù hộ con! Trời phù hộ conl”

Sở Trang Nguyên biết được tin tức này, liền vội vàng chạy tới. Ông ta kích động đến mức cả hai tay đều đang run lên!

“Là Trương Ức Thùy thiếu hiệp! Ngài ấy bình tĩnh, gặp chuyện không sợ hãi, nên mới có thể tìm thấy loại tư chất này!”

Từ trong hang động, một người đàn ông trung niên đã bình tĩnh trở lại, chạy tới nói với Sở Trang Nguyên: “Tộc trưởng!

Không phải là vị Trương Ức Thùy thiếu hiệp kia! Đây là kết quả khảo nghiệm của Toàn Cảnh Thiên thiếu hiệp”

“Vậy sao?” Sở Trang Nguyên có chút bất ngờ: “Nói như vậy là vị Trương Ức Thùy thiếu hiệp kia không tham gia khảo nghiệm?”

“Anh ta đo”

Sở Trang Nguyên không hiểu: “Đo sao? Vậy tại sao lại không có phản ứng?”

“Anh ta… Anh ta căn bản là không có cách nào để có thể †ạo ra phản ứng ở trên bệ đá. Giống như cơ thể của anh ta không cho phép anh ta đi hấp thụ linh khí của trời đất, vì tư chất của anh ta…

“Kẻ vô dụng” Một người vô thức nói ra, sau đó, anh ta ý thức được lời nói của mình có phần hơi lớn, vội vàng lấy tay che miệng lại.

Trong hang động.

Toàn Cảnh Thiên nhìn bệ đá phát sáng ở trước mặt: “Anh!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK