Mục lục
Truyện Con Rể Quyền Quý Trương Thác Lâm Ngữ Lam Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1660:

“Tôi không biết anh ta tên là gì.” Bạch Trình bĩu môi: “Anh †a đường đường chính chính bắt đại ca đi như thế, không phải do cục chín của các anh sắp xếp sao?”

“Không phải.” Bạch Bào Nhân lên tiếng trả lời: “Cái người tên Tấn Hằng này là một thanh niên trẻ tuổi, kiêu ngạo. Cậu ta chính là người cầm quyền trẻ tuổi nhất trong lịch sử ở cục chín, kể từ khi biết được thầy sẽ đến Đô Thành thì Tấn Hằng cũng đã chú ý đến Đô Thành này”

“Ha ha” Bạch Trình cười khẽ một tiếng: “Náo loạn cả nửa ngày trời, hóa ra cũng chỉ là một tên lỗ mãng”

“Ừ”” Bạch Bào Nhân nói sau đó lại bổ sung một câu: “Thế nhưng bối cảnh của cái tên lỗ mãng nấy cũng có lớn vì thế có chút phiền phức ở đây, chúng tôi không thuộc một hệ thống ngành vì thế tôi cũng không thể nói được gì cả”

“Chúng ta cũng không cần quan tâm đến chuyện của đại ca. Bây giờ chỉ sợ người nhà chị dâu phải chịu tủi thân mà thôi, anh cũng biết tính cách của đại ca rồi đấy. Nếu cái tên lỗ mang kia thật sự khiến chị dâu bị tổn thương vậy thì không ai có thể qua khỏi năm nay rồi.”

Bạch Bào Nhân gật đầu lên tiếng: “Tôi biết rồi, chờ lát nữa tôi sẽ đi báo cáo ngay. Trước khi chuyện này kết thúc tôi sẽ ở Đô Thành này theo dõi.”

“Được vậy chuyên bên đó giao lại cho anh nhé, nếu có tiến triển gì thì anh có thể liên lạc với tôi bất cứ lúc nào”

Sau khi hai người họ trao đổi một hồi thì nhanh chóng cúp điện thoại.

Bạch Bào Nhân nhìn xung quanh phòng bệnh một lúc sau đó nhanh chóng rời khỏi phòng bệnh, anh ta nhanh chóng về cục chín để báo cáo. Cũng không chú ý tới việc máy trợ thở trước mũi của Lâm Nhạc Hằng đã không còn tác dụng trợ thở nữa rồi.

Tại cục chín, trong phòng nơi Trương Thác bị giam giữ vẫn giữ nguyên nhiệt độ ở mức sáu trong suốt một tiếng đồng hồ.

Nhìn Trương Thác không hề nhúc nhích bên trong căn phòng nhiệt độ cao này, người điều khiển đang quan sát mọi thứ qua video cảm thấy đầu đổ đây mồ hôi, cũng không phải nhiệt độ bên trong phòng làm ảnh hưởng đến anh ta mà là lúc này anh ta đang cảm thấy vô cùng lo lắng, sợ rằng người bên trong phòng sẽ xảy ra chuyện gì đó.

Kể từ khi cục chín được thành lập cho tới bây giờ, vẫn chưa bao giờ chình nhiệt độ lên mức số sáu như thế này, thế nhưng cho tới bây giờ vẫn không có người nào có thể ở trong căn phòng như thế lâu như vậy.

Còn nhớ có một tội phạm mắc trọng tội nhiều năm trước, thực lực vô cùng mạnh mẽ, nhưng khi ở trong phòng này khoảng hai mươi phút thì cả người liền nhanh chóng tan vỡ.

Thử nghĩ một chút xem, nếu ném một người to lớn như thế vào trong một căn phòng mà nhiệt độ trong phòng đủ để hấp chín người sống thậm chí khi chuẩn bị chết đi thần trí của người đó cũng không hề ổn định. Hơn nữa còn có thể ngửi thấy mùi thịt nướng từ trên người mình. Cảm giác đó tuyệt vọng đến mức nào cơ chứ?

Người điều khiển lo lắng đến mức đầu đầy mồ hôi kia hoàn toàn không biết, Trương Thác nằm trong phòng không nhúc nhích là bởi vì anh đã ngủ rồi.

Kiểu nhiệt độ cao có thể hấp chín người khác như thế này đối với Trương Thác mà nói cũng chỉ là một phòng tắm hơi thông thường mà thôi, ngoại trừ khiến anh cảm thấy ấm áp ra thì cũng chẳng có ảnh hưởng gì khác. Thậm chí còn không ảnh hưởng tới hô hấp của Trương Thác nữa.

Sự thay đổi nào đó bên trong cơ thể con người cũng đã khiến con người vượt ra khỏi phạm vi giới hạn của bản thân mình.

“Leng keng” một tiếng, cửa phòng giam nhanh chóng bị ai đó mở ra.

Tấn Hằng với vẻ mặt khó chịu nhanh chóng bước vào, hôm nay anh ta vốn định sẽ ở lại bệnh viện xem Lâm Nhạc Hằng chết đi thế nhưng cuối cùng Bạch Bào Nhân lại đến phá đám. Nếu không thể trực tiếp nhìn thấy việc đó thì anh ta muốn nhìn thấy biểu cảm của cái tên họ Trương này là gì khi nghe tin lão già kia chét Khi Tấn Hằng đi vào bên trong phòng giam, thấy nhiệt độ trong phòng nơi nhốt Trương Thác vẫn giữ nguyên mức số sáu, vẻ mặt anh ta nhanh chóng thay đổi, lớn tiếng hỏi: “Ai bảo anh mở nó ra thế?”

Người điều khiển vừa nhìn thấy Tấn Hằng thì biểu cảm cũng sắp khóc rồi: “Tôi…”

“Mau đóng lại!” Tấn Hằng vội vàng hét lên, sau đó xoay người chạy khỏi phòng giam của Trương Thác.

Mặc dù Tấn Hằng dám ra tay với Lâm Nhạc Hằng ở bệnh viện thế nhưng anh ta tuyệt tối không dám làm chuyện gì ở cục chín này. Nhiệt độ ở mức sáu đã kéo dài trong vòng một tiếng đồng hồ nếu như Trương Thác thật sự xảy ra chuyện gì vậy thì Tấn Hăng tuyệt đối không thể nào thoát khỏi liên can!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK