Mục lục
Truyện Con Rể Quyền Quý Trương Thác Lâm Ngữ Lam Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1704:

Người của Hội Thần Ẩn phụ trách tiếp đón Trương Thác, là một người đàn ông trung niên, người này từ đầu đến cuối đều một vẻ lạnh nhạt, không lộ ra bất kì biểu cảm dư thừa nào.

Ma Y nhỏ giọng nói với Trương Thác, những người này, đều là những tử sĩ Hội Thần Ẩn đào tạo ra, không có cảm xúc, Hội Thần Ẩn bảo bọn họ họ làm gì thì làm nấy, những tử sĩ này không có tên họ, trên người đều mang theo một số hiệu, từ lúc nãy Trương Thác đã nhìn thoáng qua, số hiệu của người đàn ông trung niên này là 9276, điều này cũng chứng tỏ, tử sĩ của Hội Thần Ẩn có ít nhất là chín nghìn hai trăm bảy mươi sáu người!

“Ồ? Không phải danh xưng là tổ chức giữ gìn hòa bình thế giới sao? Còn đào tạo ra những tử sĩ như thế này?” Trương Thác lộ ra vẻ mặt trào phúng.

Ma Y lắc đầu, nói: “Những thứ đó là nói cho người ngoài nghe mà thôi, định nghĩa giữ gìn hòa bình thế giới, chẳng qua cũng là có sự thúc đẩy lợi ích nhất định, cậu đường đường là Quân Vương Địa Ngục tiền nhiệm, sẽ không tin vào những chuyện này đấy chứ”

“Tất nhiên rồi” Trương Thác gật đầu dứt khoát, nói: “Tôi vẫn luôn cho rằng Hội Thần Ẩn là một tổ chức chính nghĩa”

Ma Y cười khan một tiếng, tất nhiên là bà không tin mấy lời quỷ quái Trương Thác nói.

“Hai vị, mời xuống đây” 9276 đứng bên ngoài cửa máy bay.

Trương Thác nghe thấy, trước tiên bước nhanh ra ngoài.

Vừa ra khỏi khoang máy bay, dù bầu trời một mảnh tối mịt, Trương Thác vẫn có thể nhìn thấy những ngọn núi lớn sừng sững bốn phía, nơi mà bọn họ đang đứng, chính là trung tâm của mấy ngọn núi, đồng thời, nháy mắt khi ra khỏi máy bay, toàn thân Trương Thác cảm thấy cả người nhẹ nhõm, giống như lỗ chân lông toàn thân đồng loạt mở ra, đây là biểu hiện trong không khí ngập tràn linh khí.

Là quái vật khổng lồ tồn tại hơn hai nghìn năm, số lượng linh thạch dự trữ trong Hội Thần Ẩn hoàn toàn có thể vượt quá sức tưởng tượng, hơn nữa trình độ vận dụng linh thạch tinh vi, cũng bỏ xa Trương Thác đổi nghề giữa chừng.

Tại hẻm núi chứa đựng linh khí dày đặc này, vừa vặn có thể để người ta hấp thu, lại không nảy sinh nguy hiểm gì đối với người tạo ra nó, nếu sinh sống lâu trong môi trường này, sự nhạy cảm đối với linh khí cũng sẽ được nâng cao lên rất nhiều.

Trương Thác phỏng đoán, khe núi cấm này sở dĩ có từ lực khổng lồ quấy nhiễu, nguyên nhân là do hấp thụ sự ảnh hưởng của linh thạch, nơi có linh khí đồi dào sẽ làm nhiễu sóng trên diện rộng đối với các thiết bị điện tử, lúc trước khi đảo Ánh Sáng dồi dào linh khí, không ít những thiết bị được Vị Lai chuyên môn cải tiến mới có thể vận hành bình thường.

Trương Thác quan sát bốn phía, trong khe núi này không có không gian quá lớn.

“Hai vị, ở đây” 9276 dùng tay ra hiệu, sau đó võ tay.

Lập tức một âm thanh máy móc vang lên, mặt đất trước mặt Trương Thác xảy ra một trận chấn động, rồi từ từ nhô lên, phần đất nhô lên rộng chừng mười mấy mét, nhìn bằng mắt thường chính là một khoảng đất đột nhiên nhô lên rất cao.

Khoảng đất rộng mười mấy mét hoàn chỉnh nâng lên một độ cao mười mét mới chậm rãi dừng lại, chỗ nhô lên bốn phía đều được bao bọc bằng nham thạch.

Lại qua mấy giây sau, nham thạch trước mặt Trương Thác, từ chỗ sáu mét bên dưới nơi cao nhất bắt đầu nứt ra hai bên, từ từ xuất hiện một cánh cửa lớn, phương hướng và vị trí của cánh cửa này, cho dù có người đào sâu xuống mấy mét cũng khó có thể phát hiện.

9276 dẫn đầu đi vào bên trong cánh cửa, hai người Trương Thác và Ma Y theo sau.

Không gian bên trong cánh cửa vô cùng rộng lớn, nhưng không có gì cả, lúc cả ba người đã bước vào, tầng nham thạch bên ngoài lại khép lại lần nữa, tiếp đó, dưới chân Trương Thác lại truyền đến một trận chấn động, cánh cửa kia lại chậm rãi chìm vào lòng đất.

Lúc này, nếu như đứng ở bên ngoài, có thể nhìn thấy bức tường đá cực lớn cao mười mét đã hoàn toàn biến mất, trên mặt đất một chút dấu vết cũng không có, tựa như cánh cửa nham thạch kia trước giờ chưa từng xuất hiện.

Trương Thác đưa tay chạm vào cánh cửa nham thạch, lại nghe được một hồi âm thanh máy móc vang lên.

hóe miệng Trương Thác lộ ra ý cười, nói: “Tôi vẫn cho là bản lĩnh cao siêu gì, thì ra các người nhờ vào máy móc hạng nặng đẩy cánh cửa nham thạch này lên, tôi nói chứ mấy người sẽ không vì giả vờ giả vịt thế này, mỗi ngày đều sẽ có người luân phiên mở cửa chứ”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK