Chương 597:
Trương Thác lắc đầu: “Hai tảng đá vừa nãy, nếu nhìn kỹ, tầng ngoài của tảng đá đều dùng một loại quặng phủ lên, loại quặng này chỉ cần dùng những chất hóa học rồi ngâm 3 tiếng đồng hồ là có thể hình thành. Hai người này, đều là người được Kha Khương Bân mời đến để diễn một màn kịch mà thôi”
Trong con ngươi đẹp của Tân Như mang đầy vẻ chán ghét: “Cái tên Kha Khương Bân này làm ăn buôn bán quá không từ thủ đoạn rồi”
Vốn dĩ, hôm nay hai của hàng đá quý cùng nhau khai trương, số khách trên mặt bằng chung sẽ tính là năm năm, nhưng Ngọc Bích Tuyệt Thế lại mở ra liên tiếp hai khối ngọc bích, lập tức làm cho bên của Tân Như vắng vẻ rất nhiều.
Trông thấy tần suất ngọc bích ra nhiều như vậy, có chút người đã không nhịn được mà đi tới cửa hàng của Kha Khương Bân mua đá.
Trương Thác nhìn về cửa hàng của Kha Khương Bân: “Đá của anh ta, chỉ có một bộ phận nhỏ là đến từ tỉnh Ninh Thuận, còn đa số đều là đá xung quanh đây. Bán sáu triệu một tảng đá cũng kiếm được một khoản lãi lớn đấy”
Người đến chỗ của Kha Khương Bân càng ngày càng ngày càng nhiều, ngược lại thì bên của Tân Như đã không còn bao nhiêu khách nữa.
“Tổng giám đốc Tân, làm sao đây?” Nhân viên đứng sau Tân Như, vẻ mặt lo lắng hỏi.
“Không vội”
Tân Như còn chưa kịp nói, Trương Thác đã dẫn trước lên tiếng, anh lắc đầu: “Chỉ cần đợi là được, để xem anh ta có thể kéo nhiều người tới mức nào, cho anh ta đắc ý trong chốc lát đi”
Trong cửa hàng đá quý của Kha Khương Bân, hiện giờ không chỉ có những người được gọi đến để cổ động, còn có những người không biết gì đến xem náo nhiệt, thời khắc này đều không nhịn được mà bỏ tiền ra để mua đá.
Thỉnh thoảng có người mở ra màu xanh, lại có thể kéo thêm một nhóm người nữa.
Kha Khương Bân đi ra cửa tiệm, vẻ mặt đắc ý nhìn về phía Tân Như: “Tổng giám đốc Tân, xem tình hình này việc buôn bán của các cô không được tốt rồi Một người phụ nữ trung niên đi vào Ngọc Bích Tuyệt Thế, muốn mua một tảng đá, nhưng đông người quá bà ta lại muốn mở đá ngay nên dứt khoát đi tới Cửa hàng Ngọc Châu.
“Ông chủ, tảng đá này bán thế nào?” Người phụ nữ trung niên cầm lên một tảng đá to bằng một nắm tay, hỏi một câu.
“18 triệu”
“18 triệu?”
Người phụ nữ trung niên trừng to mắt:” Một tảng đá nhỏ như vậy mà anh bán 18 triệu? Tảng đá to ở cửa hàng bên cạnh cũng chỉ bán có sáu triệu”
Trương Thác từ một bên đi đến: “Anh ta bán sáu triệu một tảng không ra được vật gì cả, mà tảng đá này, có thể ra được hàng. 18 triệu, tuyệt đối lãi”
Người phụ nữ trung niên bíu môi: “Tuyệt đối lãi, cậu lừa ai vậy, đứa ngốc mới mua một tảng đá 18 triệu”
Người phụ nữ vừa nói xong, hướng về phía bên cạnh hô †o:” Các vị, đều chú ý đây, cái của hàng Ngọc Châu này là lừa đảo đấy, một tảng đá bán cho tôi 18 triệu, còn nói với tôi là tuyệt đối lãi, mọi người đừng có đến đây mua”
Lời nói của người phụ nữ trung niên, chốc lát liền hấp dẫn rất nhiều ánh mắt hóng chuyện.
Một số người nhìn thấy tảng đá nằm trong tay của người phụ nữ, lập tức lên tiếng: “Tảng đá nhỏ như vậy mà bán 18 triệu, lừa ai vậy”
“Đúng vậy, muốn tiền đến điên rồi”
“18 triệu? Một tảng đá bán 18 triệu? Người ta bán có sáu triệu”
Từng tiếng nói vang lên, làm sắc mặt của Tân Như cực kỳ khó coi.
Trương Thác vỗ vai Tân Như một cái, ra hiệu cho Tân Như bình tĩnh một chút chớ vội nóng nảy, sau đó tiến lên vài bước, nhìn về phía người phụ nữ trung niên: “Viên đá này cô mua mười tám triệu, bảo đảm sẽ không lỗ. Chắc chắn không muốn sao?”