Sắc mặt của các giáo sư cũng rất kho coi, nhưng vẫn đứng ra: “Thắng bại là chuyện bình thường của binh gia, thất bại là mẹ của thành công, tiếp theo còn có hai ván."
Trần Hạo Học cắn răng, "Đúng, chúng ta còn có cơ hội lật ngược tình thế.”
Tâm tình của Inoue rất tốt, nụ cười mang theo một tia dương dương đắc ý, "Đến phiên các cậu ra đề, ra khó một chút, chúng tôi rất vui lòng tiếp nhận khiêu chiến có độ khó cao."
Trần Hạo Học nhíu mày suy nghĩ sâu xa, đồng bạn của hắn giúp đỡ bày mưu tính kế.
Cố Vân Khê ho một tiếng, cao giọng nói, "Ăn cơm trước đi, ăn no rồi tái chiến.”
Cô đưa mắt nhìn Trần Hạo Học, Trần Hạo Học thua nên làm gì có tâm tình ăn cơm, nhưng thấy ánh mắt Cố Vân Khê, trong lòng hắn khẽ động, "Đúng, người là sắt, cơm là thép, chúng ta phải ăn no mới có khí lực ứng chiến.”
Đối phương cũng không có ý kiến, bọn họ cũng đói bụng, hẹn cơm chiều xong lại làm một hồi.
Cố Vân Khê tới căn tin, lập tức bị mỹ thực rực rỡ muôn màu của căn tin hấp dẫn, cái gì cũng muốn ăn.
Thịt kho tàu, thịt bò nướng khoai tây, trứng chiên cà chua, sườn hấp bột, đều cho một phần.
Cô vừa quay đầu phát hiện anh cả cùng Tề Thiệu gọi đồ ăn không nhiều lắm, "Anh cả, gọi nhiều đồ ăn đi, thầy Tôn đã nói chúng ta đừng khách khí, coi như trả lại bữa cơm trưa kia.”
Về phần Tề Thiệu, hắn sẽ không ngượng ngùng, chỉ đơn thuần là kén chọn.
Cố Hải Triều tương đối nội liễm, ngại chiếm tiện nghi của người ta, Cố Vân Khê dứt khoát gọi thêm hai món cơm thịt, lúc này mới trả lại thẻ cơm: “Cảm ơn thầy Tôn, có cơ hội đến xưởng chúng tôi ăn cơm, cách đó không xa, ở trong hẻm đối diện Hải Đại Chính, tài nấu nướng của chị tôi thật sự rất tuyệt vời.”
Cô không khách khí như vậy, ngược lại khiến Tôn Thiên Minh thật cao hứng "Được, rảnh rỗi sẽ đi, cách gần như vậy có muốn tôi giúp em làm một thẻ dự thính không?”
Ánh mắt Cố Vân Khê sáng lên, "Có thể không?" Cái này so với tự học thì tốt hơn nhiều.
"Đương nhiên có thể." Tôn Thiên Minh ước gì cô thường xuyên đến Phục Đại, nói không chừng sẽ sinh ra nhiều cảm tình đối với trường học: “Có gì không hiểu thì cứ việc tới tìm chúng tôi, giáo sư Trương vừa rồi còn nói với tôi, rất hoan nghênh em đến dự thính.”
Cố Vân Khê cao hứng nói lời cảm ơn, những giáo viên này đều là người tốt nhiệt tình.
Cố Hải Triều ăn thức ăn thơm ngào ngạt, nhịn không được cảm khái, "Không hổ là trường danh giá, thức ăn ngon, mấu chốt là rẻ.”
Thậm chí còn rẻ hơn phần mình mời cơm trước đó, muốn lỗ vốn, cái này thật không khoa học.
Cố Vân Khê không khỏi bật cười, "Đây là trợ cấp tài chính quốc gia, quốc gia đặt kỳ vọng vào sinh viên đại học, hy vọng có thể có thêm nhân tài.”
Cố Hải Triều bừng tỉnh đại ngộ, "Em gái, nếu không em thi vào trường này đi, vừa gần lại vừa ăn ngon.”
Tề Thiệu thản nhiên chen vào một câu, "Lực lượng giáo viên bên này so ra kém hơn Trung Khoa, muốn tiếp nhận giáo dục và tài nguyên tốt hơn thì vẫn nên chọn bên kia.”
Thật ra Cố Vân Khê còn chưa quyết định chủ ý, tuy rằng, lựa chọn đầu tiên của cô là Khoa Đại, nhưng mà, không dám rời nhà quá xa.
Một khi có việc, ngoài tầm tay với. Bọn họ đều là mệnh pháo hôi, muốn xoay chuyển vận mệnh của bọn họ, cô phải tốn nhiều tâm tư một chút.
Huống chi, còn có một Cố Như vừa ngu xuẩn vừa xấu xa, không thể không đề phòng.
Không sợ đối thủ thông minh, chỉ sợ đối thủ não tàn như heo, bọn họ làm việc không hề cố kỵ, không có logic để tìm, cũng không có biện pháp dự đoán trước.
Thế nào, cũng phải chờ các anh chị đều đứng lên.
Cô chủ động đổi đề tài, "Khi nào anh ra nước ngoài?”
“Chờ sang năm tôi tốt nghiệp thạc sĩ.”
Cố Vân Khê trầm mặc, khoảng cách giữa người với người chính là lớn như vậy, cô còn chưa lên đại học, hắn đã tốt nghiệp thạc sĩ.
Cơm còn chưa có ăn xong, Trần Hạo Học liền tìm tới, "Bạn học Cố, bạn học Tề, các cậu có ý tưởng gì tốt sao?"
Thần sắc hắn cực kỳ ngưng trọng, "Xin hãy giúp chúng tôi, chúng tôi thật sự không thể thua.”
Cố Vân Khê nhìn về phía Tề Thiệu, cho dù cô có chủ ý, cũng không tìm được cớ hợp lý.
Tề Thiệu không có từ chối, hơi trầm ngâm, "Các cậu đều học hệ điều hành DOS? Còn đám người Inoue thì sao?”
“Chúng tôi đều học giống nhau.” Trần Hạo Học đã biết lai lịch Tề Thiệu, cũng biết hắn là người có bản lĩnh thật sự: “Nhưng, tôi cũng không dám cam đoan.”
Nếu không phải đối phương chỉ điểm một câu, thì có lẽ bọn họ sẽ càng thua thảm hơn, mất hết thể diện.
Tề Thiệu mỉm cười, "Năm ngoái vừa mới ra hệ điều hành Windows 2.”
Vừa ra? Nói cách khác, khả năng đối phương còn chưa học được, cho dù học, cũng không thể tinh thông, đây là một cơ hội tốt.
Trần Hạo Học một chút là thông, lập tức hiểu ý Tề Thiệu.
Đứng ở cùng một điểm xuất phát, tương đối công bằng.
Trận thứ nhất, thật ra bọn họ thua ở kinh nghiệm không đủ, mà đối phương, tri thức kỹ năng vượt xa bọn họ.
Không thể trách bọn họ quá yếu, mà là đối thủ chạy trước mười mấy bước.
Ánh mắt Trần Hạo Học sáng rực lên, "Cậu biết?”
“Biết.” Tề Thiệu không chỉ học ở trường, còn mời gia sư đặc biệt lợi hại, xuất thân bối cảnh của hắn nhất định có thể đạt được càng nhiều tài nguyên giáo dục.
Tương ứng, hắn cũng phải trả giá, phải hồi báo gia tộc.
Ánh mắt Trần Hạo Học sáng lên, a a a, có biện pháp rồi.
Danh Sách Chương: