Mục lục
Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Nam Chính, Ta Bị Nữ Phụ Tính Kế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bà giận tím mặt, chuyện khác coi như xong, nhưng dám đem tiền trong nhà đem ra ngoài thì không được, đó là quyền lợi con cái của bà được hưởng.

Không thể để yên như vậy, bà phải thuê đoàn luật sư cao cấp nhất, đệ đơn kiện ly hôn, yêu cầu gã ta phân chia một nửa gia sản mới hả giận.

George dẫm phải quả mìn ngầm, mất hết ý chí, ra sức giữ vợ lại, còn muốn con cái ra mặt giúp đỡ thuyết phục.

Nhưng lần này con cái cũng không muốn giúp gã.

Gã đi tới chỗ nào cũng bị phóng viên đuổi theo hỏi vụ kiện ly hôn và việc bị phát hiện mặc qu@n lót chữ T gợi cảm, múa t.h.o.á.t y bị chụp lại lần trước, mỗi ngày đều tức giận đập phá không ít đồ đạc.

“Ông chủ, đây là thư triệu tập của tòa án.”

George còn tưởng rằng là thông báo thời gian mở phiên tòa mới, kết quả mở ra nhìn thấy thư triệu tập, là Cố Vân Khê và Tề Thiệu cùng liên thủ kiện gã ta lên tòa, tội danh chính là bỏ thuốc bọn họ.

Gã nhịn không được nói tục, đáng hận, bọn họ rõ ràng thấy mình sa cơ thất thế còn bỏ đá xuống giếng.

Gã gọi điện thoại cho Cố Vân Khê, nghe giọng điệu đã biết tức giận không nhẹ: “Cố Vân Khê, đừng tưởng tôi không biết, là cô xúi giục vợ tôi ly hôn với tôi, chứng cứ cũng do cô cung cấp, tôi sẽ không bỏ qua cho cô!”

Cố Vân Khê ngoài miệng nói sợ, nhưng giọng nói cực kỳ nhẹ nhàng, có vài phần cợt nhả và khiêu khích: “Đúng, là tôi làm đó, văn hóa giao hảo ở đất nước chúng tôi chú trọng nhất là phải có qua có lại, đây là quà đáp lễ của tôi, ông thích không?”

Đáp lễ cái quỷ gì, đây rõ ràng là trả đòn!

George nhịn không được tức giận mắng: "Bụng dạ của cô thật nhỏ nhen, đúng là phụ nữ keo kiệt, lòng trả thù nặng nề.”

Gã càng mắng, Cố Vân Khê càng vui: “Có thù không báo thì không phải quân tử, tôi là phụ nữ càng thích đáp trả ngay không muốn chờ lâu, ông dám đánh vào mặt mũi của tôi, tôi lập tức trả cho ông mười cái tát, cực kỳ công bằng.”

Cái quái gì thế này? Tất cả đều là ngụy biện, George tức giận sắc mặt đỏ bừng, há mồm th ở dốc.

“Cô không sợ tôi trả thù sao?”

"Ông cũng không phải chưa từng chỉnh tôi, đừng giả bộ làm người bị hại nữa, được không?” Cố Vân Khê một thân phản nghịch, gã ta càng uy h.i.ế.p cô càng bị cô b.ắ.n trả ác liệt hơn.

“Tôi còn rất thích cùng ông đấu trí đấu dũng, đến đây, cùng nhau chơi.”

George nghe cô điên cuồng phê bình, mặt đều tái mét. Mẹ nó, so với gã còn bi3n thái hơn, thời buổi này đám người trẻ tuổi bị sao vậy?

Gã muốn cãi lại không cãi được, gọi lại không gọi được, dứt khoát cúp điện thoại, sau đó gọi vào một dãy số.

“Giáo sư Miller, ông có biết học trò của ông đã làm gì không? Tính tình thật kỳ quặc, ông nhất định phải quản cô ta thật tốt…” Vừa mở miệng liền hất đầu chỉ trích làm người ta không kịp ngáp.

Giáo sư Miller đã biết được chân tướng từ chỗ Cố Vân Khê, đã kìm một bụng tức giận.

“Lúc ông bắt nạt cô ấy sao không thấy ông nói trước một tiếng, cô ấy quay về cũng không báo cho tôi, cái gì tôi cũng không biết.”

Ông là một người rất bao che khuyết điểm của học trò thân cận, đừng nói Cố Vân Khê có lý do chính đáng đáp trả lão già thúi kia, cho dù cô cố tình gây sự thì ông cũng đem người ngoài mắng đến tối mặt tối mũi, sau đó mới đóng cửa dạy học trò.

Trong lòng George cực kỳ khó chịu: “Tôi làm vậy là có ý tốt, muốn dạy cô ta phải biết làm người như thế nào, nhân lúc còn trẻ chịu nhiều thất bại một chút, đối với tiền đồ của cô ta có lợi chứ không hại.”

Nghe gã ta vô liêm sỉ ngụy biện không dứt làm giáo sư Miller tức muốn chết: “Học trò của tôi có thầy cô, có đàn anh, dù nó làm ra chuyện kinh thiên động địa đến cỡ nào cũng không tới lượt một người ngoài như ông giáo huấn nó, không có việc gì đừng gọi điện thoại cho tôi, cúp máy đây.”

George không dám tin trừng mắt nhìn điện thoại, cứ như vậy cúp máy, không xin lỗi gã ta? Thứ vô lễ!

Cứ chờ đó, không cho bọn họ một bài học thì ông......

Mẹ nó, tay của gã không vươn được dài như vậy, giới đầu tư và giới học thuật là hai vòng tròn hoàn toàn bất đồng, không có điểm giao nhau.

Người ta sẽ không cầu đến trên đầu, sẽ không nịnh bợ gã, mà gã có thể dùng tiền đập vỡ quyền uy của giới học thuật sao?

Không thể!

Bộ mặt của các trường đại học hàng đầu thế giới không mỏng manh dễ vỡ như vậy!

Hơn nữa, giáo sư Miller có quan hệ mật thiết với quân đội.

Lui một vạn bước mà nói, giáo sư Miller cho dù không dạy học cũng có thể lăn lộn đến hô mưa gọi gió trong phòng thí nghiệm của quân đội đầu tư.

Ông ta còn có năm học trò tiếng tăm lừng lẫy, bọn họ đều không phải người dễ chọc.

Nghĩ như vậy gã càng thêm tức giận.

Hừ, vậy cũng chỉ có thể tập kích quỹ của cô cùng Tề Thiệu, vấn đề là, Tề Thiệu là một tên yêu nghiệt, tuổi còn trẻ nhưng không từ thủ đoạn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK