Mà người nghe hiểu được, ánh mắt càng ngày càng sáng, nhìn cô giống như nhìn trân bảo hiếm có.
Cuối cùng, Cố Vân Khê kết luận: "Đây là một khía cạnh khác của quyết định chiến thắng hàng ngàn dặm, điều đáng sợ về chiến tranh điện tử thông tin hiện đại."
Một vị lão giả tóc trắng xoá có tâm muốn hỏi một chút tên của cô, nhưng lại sợ phạm vào kiêng kị, dù sao thư ký Vương cũng không có giới thiệu cô cho bọn họ, mà cô cũng không có mang theo thẻ công tác để nhận dạng thân phận. Vì thế ông chỉ có thể kích động hỏi. "Cô vừa rồi chỉ giới thiệu sơ qua mà thôi, có thể nói cụ thể một chút về kỹ thuật này cho chúng tôi được không?"
Cố Vân Khê chần chờ một chút, kỹ thuật liên quan cô đều đã trình lên hết rồi, chẳng lẽ đây là tư liệu tuyệt mật, nên phía lãnh đạo không lấy ra cho bọn họ xem trước?
Cô nhìn về phía thư ký Vương: “Có thể nói không?”
Thư ký Vương khẽ gật đầu: "Cô cứ nói đi. Cô là chuyên gia về phương diện này, luận kỹ thuật, không có mấy người có thể sánh được với cô.”
Lời này vừa nói ra, ánh mắt mọi người đều trở nên không thích hợp.
“Tiểu cô nương này thế mà lại là chuyên gia về phương diện tin tức điện tử sao?”
“Không phải chứ?”
“Cho tới bây giờ bọn họ cũng chưa từng nghe nói có một người như vậy a, đây là từ nơi nào xuất hiện đây?”
“Chẳng lẽ là nhân tài được quốc gia bí mật bồi dưỡng sao?”
Cố Vân Khê im lặng, phía lãnh đạo cố tình nâng cô lên cao như vậy, không sợ cô ngã đau sao?
Cô viết vài dòng trên tờ giấy trắng, sau đó đứng lên cho mọi người xem.
Là như vậy......
Cô đi sâu hơn một chút vào cách tiếp cận đa chiều về việc truy cập vệ tinh. Ban đầu khi nói về các thuật ngữ chuyên nghiệp như FDMA, TDMA, CDMA, SDMA… thì còn tốt. Nhưng đến khi cô đi sâu hơn, một nửa số người bên dưới lập tức nghe không hiểu.
Mọi người không ngừng vểnh tai lên, theo thói quen bọn họ liều mạng dùng bút ký ghi lại lời cô nói, như thể sợ bỏ sót một chữ nào đó. Cố Vân Khê thấy thế, tốc độ nói chậm lại, để cho đối phương nghe rõ hơn một chút. Dù sao những thứ này đều là kỹ thuật mới cô học được từ nước ngoài; các nhà khoa học ở nước ngoài cũng là mất đến hai ba năm mới có thể làm ra được.
Miệng cô khô khốc, cầm ly nước lên uống, nói: "Tạm thời dừng lại đây thôi.” Lão giả nhìn laptop của mình, nhịn không được cảm khái một câu: "Khoa học kỹ thuật hiện tại lại tiến thêm một bước dài a.”
Trong nước vẫn lạc hậu, thật làm cho người ta nóng lòng muốn bắt tay vào thực hiện cái công trình nghiên cứu này.
Tâm trạng Cố Vân Khê rất tốt, cô đã sớm nhìn thấy khoảng cách, chính vì vậy, cô mới càng thêm cố gắng.
“Đúng vậy. Cho nên chúng ta phải cố gắng đuổi theo họ, kéo nhỏ khoảng cách lại. Tôi rất hy vọng có một ngày nước ta có thể vượt qua được các quốc gia u Mỹ này.”
Lão giả nhịn không được ngẩng đầu nhìn cô. Cô tuổi vẫn còn nhỏ như vậy, nhưng lại có một thân sở học làm cho người ta không khỏi nhìn cô với cặp mắt khác xưa. “Nói rất hay, tiểu cô nương, tôi tin tưởng thế hệ của cô sau này có thể sẽ làm được.”
Ở trên người cô, ông như thấy được thời trẻ của chính mình. Đó chính là thời thanh xuân nhiệt huyết, không ngừng cố gắng học tập chỉ vì tổ quốc của mình.
"Mỗi thế hệ đều có thời vận lịch sử của mỗi thế hệ." Cố Vân Khê mỉm cười, nói: "Các bậc tiền bối đã cắn răng và làm việc chăm chỉ từ thời kỳ lập quốc một nghèo hai trắng để đặt nền móng vững chắc cho thế hệ sau này. Và thế hệ chúng tôi đang đứng trên vai những người khổng lồ như các vị, sẽ không ngừng làm việc chăm chỉ để xây dựng đất nước.”
Lời này làm cho vô số người kích động đến hốc mắt đỏ cả lên.
Nói rất đúng, những người ở đây đều yêu tổ quốc của mình. Bọn họ ‘sở cầu cả đời’, chỉ là vì hy vọng có thể làm cho tổ quốc của mình có thể mạnh mẽ lên.
Mọi người càng nhìn cô càng thích, học thức cao như vậy, lý tưởng giác ngộ lại cao như vậy, quả nhiên là mầm non tương lai quý giá của tổ quốc. “Tiểu cô nương, hay cô tới sở nghiên cứu hàng không vũ trụ của chúng tôi đi, chuyên ngành của cô rất hợp….”
“Hẳn là đến trung tâm phóng tên lửa của chúng tôi đi, cô rất hiểu vệ tinh này….”
“Đến bộ phận quốc phòng GUO của chúng tôi đi, chúng tôi đang thiếu nhân tài công nghệ cao như vậy….”
“Không không không, đến sở nghiên cứu tin tức điện tử của chúng tôi, cô ấy học chuyên ngành này. Cô bé, tôi nói không sai chứ? Cô đến sở chúng tôi đi.”
Cố Vân Khê đối mặt với cảnh tượng như vậy, có cảm giác rất quen thuộc. Cô trầm mặc, đều là đại lão, dù là bên nào cô cũng không dám đắc tội.
Thư ký Vương thấy vậy cười nói: "Đừng nhìn cô ấy trẻ, nhưng cô ấy lại là tiến sĩ vật lý về vô tuyến điện tử và máy tính đấy.”
Mọi người sợ ngây người, cái này cũng quá lợi hại đi.
“Cô năm nay bao nhiêu tuổi?”
“22 tuổi.” Cố Vân Khê một bộ nhu thuận, nhưng trong lòng không ngừng mắng thầm. Thư ký Vương làm sao vậy chứ?
Danh Sách Chương: