Cô cố gắng điều chỉnh khoé miệng bực dọc đang muốn chửi thề
'Anh có thể nói cho tôi biết xe của tôi ở đâu không, thiếu nó tôi không thể đi làm vào ngày mai được. Tôi không nên nói trống không với anh, từ này sẽ không bao giờ để chuyện này tiếp diễn nữa, Dạ'
Nghe cô gọi tên, tâm trạng hắn liền tốt hơn không còn vây hãm nữa
'Xe em vẫn còn ở nhà hàng, anh dùng xe mình đưa em về. Không biết nhà em cho nên đành phải chở em về đây'
Cho tôi xin đi, đại ca hắc đạo không biết nhà vẫn có thể nhờ tay chân điều tra
Người khác cô không biết, nhưng hắn là ai?
Bạch Dạ Phi Long, nhân vật lớn tầm cỡ!
Chỉ cần 1 cú điện thoại, 30 giây sau ngay cả trên đầu cô bao nhiêu sợi tóc cũng bị soi sạch sẽ1
Hắn không biết nhà cô, ai có thể tin chứ
Nghĩ cô ngốc như Dương Hồng sao?1
Hắn cố ý như thế này chắc chắn có ý đồ
Bây giờ cô lại suy nghĩ cốc nước lúc nãy có thật sự giải rượu như hắn nói không?
Hay đó là thuốc mê, cũng có thể là thuốc kích dục, thậm chí là thuốc độc không chừng
Nơi này thật sự rất nguy hiểm, chỉ vì thói xấu khó bỏ mà cô vô tình đẩy bản thân vào hố lửa rồi
Lâm Doãn cô thông minh cả đời, chẳng lẽ hôm nay lại phải chết?
Tuyệt đối không được ở lại đây lâu, nếu không đầu cô lìa khỏi cổ lúc nào cũng không biết
Cô quay sang lễ phép cúi đầu 1 góc 90 độ, Bạch Dạ Phi Long có chút ngạc nhiên khó hiểu
Cô nhóc này đột nhiên tỏ ra khách sáo như vậy làm gì?
'Lúc nãy do tôi say nên đã làm phiền anh rồi, cũng không còn sớm tôi nghĩ mình cũng nên...'
'Không phiền'
Thì ra muốn đánh bài chuồn
'*lTừ nãy đến giờ đã ở nơi này tôi cảm thấy rất ngại, vẫn là...'
'Dù sao cũng đã ở lại, ngủ 1 đêm cũng chẳng có vấn đề gì đâu, cứ tự nhiên như ở nhà, không cần phải ngại'
Cái tên này, cứ xen vào lời của cô làm gì? Quạu nha!!!
'Nơi này ngoài 2 chúng ta thì chẳng còn ai, nhân vật lớn như anh chắc chắn không ít người săn lùng, nếu tin tức này lộ ra sẽ ảnh hưởng không tốt đến danh dự của anh'
Bạch Dạ Phi Long cúi đầu nhìn cô, gương mặt hắn gần trong gang tất chỉ cách cô 10cm
'Tôi không để tâm nếu người đó là em'
Lâm Doãn hết sức chịu đựng rồi, tên này quá quắc lắm
Cô đã cố gắng nói chuyện từ tốn nhỏ nhẹ nhưng mà...
Tại sao trên đời này lại có 1 kẻ không biết điều như thế này a
'Nhưng tôi quan tâm!!!'
Cô giương đôi mắt tràn đầy địch ý về phía hắn, không muốn khuất phục cũng chẳng muốn ở với hắn thêm 1 giây 1 phút nào
'Anh có thể dùng tiền để tin đồn lắng xuống, thậm chí có thể thêu dệt tôi câu dẫn không thành mặt dày tìm tới cửa. Nhưng tôi keo kiệt không rãnh dùng tiền làm chuyện dư thừa, miệng đời đáng sợ tôi không thể bịt kín những điều họ bêu rếu mình được, sao anh lại không hiểu chứ?!!!!!'
Hắn nắm lấy bả vai cô cố gắng trấn an
'Anh sẽ không thêu dệt lung tung, những tin đồn vô căn cứ sẽ không bao giờ có, càng sẽ không để người khác có cơ hội làm tổn thương em'
Lâm Doãn cố gắng vùng vẫy nhưng hắn quá khoẻ
Nhưng dù không thoát được cô vẫn phải nói hết những điều bản thân đang nghĩ
Thật sự quá chán chường cái cảnh tượng hắn cứ mãi làm phiền cô mão không buông, cứ xem nhau như người xa lạ chẳng phải tốt hơn sao?
'Bỏ ra, anh muốn chơi đùa thì tìm người khác tôi không cản. Thậm chí sau này nếu anh có kết hôn tôi cũng sẽ chuẩn bị phần lễ hậu hỉnh chúc phúc, chỉ là... tôi với anh không cùng 1 thế giới, cần gì cưỡng cầu?'
Hắn ép buộc cô phải đối diện với mình sau đó chất vấn
'Em nói xem tại sao lại không cùng 1 thế giới'
Lần nào cũng chọc cô mất hết bình tĩnh, hắn rốt cuộc muốn cái chó chết gì đây?
'Anh là nhân vạt to lớn, tôi không dám trèo cao. Mà cho dù chúng ta có cùng 1 thế giới đi nữa cũng chẳng thể ở bên nhau đâu. Vì tôi không có thích anh!!!'