Mục lục
Hoan Hoan Ái - Cách Yêu Của Chủ Tịch Phong
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hình như trong lòng đã có dự tính, mẹ cô cười không ngớt

'Thật ra mẹ cũng có xem vài tin tức của con, cái cậu Dương Hồng gì đó trông có vẻ thật thà, chi bằng...'

'Ôi trời, sao mẹ lại có suy nghĩ này, Hồng Hồng với con không phải loại tình cảm đó đâu'

Cô nhanh chóng giải thích muốn mẹ mình từ bỏ suy nghĩ đó

Cái tên Dương Hồng này về phương diện tình cảm hệt như 1 tờ giấy trắng, nói thẳng ra là vô cùng ngốc

Đâu thể vì cả 2 có chút thân thiết mà phải trở thành 1 đôi được chứ

',Ai da, gọi thân thiết như thế sao lại không có tình cảm. Hơn nữa cậu ta rất sợ con, sau này về chung nhà con gái yêu sẽ không chịu thiệt thòi. Sẽ không như mẹ làm việc gì cũng để ý sắc mặt của ba con'

Bà vừa nói vừa lấy khăn cam chịu lau đi giọt nước mắt đang chảy

Ba cô ngồi bên cạnh hắng giọng uống 1 ngụm trà xoay người ra ngoài thưởng phong cảnh xem như chưa từng nghe gì

Lâm Doãn cười nhưng hoàn toàn không có ý cười, gương mặt thanh tú hiện giờ có chút bất lực



'Mẹ à, con trước nay chưa từng chịu thiệt thòi, Hồng... Dương Hồng nói chung không được'

Cậu ta là đàn em của Bạch Dạ Phi Long cũng xem nhau như anh em, nếu chuyện thành thì hắn sẽ gọi cô 1 tiếng em dâu

Cô cũng không thể cắt đứt mọi quan hệ với hắn như ý muốn

Trước khi kết hôn lại nảy sinh quan hệ với cấp trên của chồng

Cái tình tiết máu chó này cô đeo theo không nỗi nha

Mẹ cô vẫn cố gắng thuyết phục

'Có gì mà không được chứ, con và cậu ta cũng là quen biết từ trước hiểu rõ nhau, cho nên không cần phòng bị'

Mẹ của con ơi, chính là vì hiểu nhau quá rõ cho nên càng không thể đó

'Khoan đã... sao mẹ lại biết Dương Hồng sợ con?'

Thông tin cực kỳ chính xác trong khi mẹ cô lúc nào cũng ở nhà. Lâm Doãn toát mồ hôi, rốt cuộc bà còn biết được những gì

Chuyện của cô và Bạch Dạ Phi Long...

Không thể, mày nên bình tĩnh lại đi. Nếu như mẹ thật sự biết được chuyên gì đó thì sẽ không bảo cô suy nghĩ đến Dương Hồng

'Mẹ còn... biết gì nữa?' cô gặng hỏi

'Con đừng hiểu lầm, mẹ không phải cố ý theo dõi, chỉ là quan tâm con cho nên...'



Lâm Doãn nhìn chằm chằm, ánh mắt như thấu vào tim, đây là cách thức cô dùng để doạ dẫm đối thủ

Bà không chịu được áp lực liền nhanh chóng thú nhận

'Được rồi, mẹ còn biết bang chủ Hắc bang...'

Tới rồi, phải cố bình tĩnh dù có bất kỳ chuyện gì xảy ra

Các tế bào trong cơ thể bắt đầu căng cứng, dây thần kinh cũng giống như sắp đứt đến nơi, cô cảm nhận được nhịp tim của mình đập nhanh đến nỗi hình như nó sắp vỡ vụn ra

Tay cô siết chặt vào nhau, mồ hôi thi nhau tuông ra như mưa

Cô cố gắng nghe mẹ mình nói hết câu

'... từng giải vây cho con vài lần, đối xử cũng rất tốt. Nếu con không có gì đó với cánh tay đắc lực của mình thì hắn có quan tâm con như vậy không?'

Cô thở phào

Thì ra mẹ nghĩ hắn đang quan tâm đến vợ đàn em, tiếng tăm hắn không tốt, nhưng về khoản chiếu cố người trong bang thì lại rất hào phóng

Nhưng mà...

Mẹ ơi, thật ra con gái với Dương Hồng hoàn toàn chẳng có gì mà là có gì đó với vị bang chủ kia cho nên hắn mới làm phiền con mãi không buông

Nhưng làm sao cô dám nói đây?

Sao mọi chuyện lại trở nên như thế này

Bên ngoài huyên náo ồn ào thu hút sự chú ý của người trong nhà

Đặc biệt là ba cô, ông hùng hổ đứng dậy xông ra

Ai lại to gan lớn mật đến trước nhà Khương Mộc làm loạn, còn chọn đúng lúc cả nhà ông đang vui vẻ nói chuyện

Ông còn chưa đưa ra lời khuyên chân thành cho con gái mà phải rời đi

Không cần biết đó là ai, nhưng tuyệt đối không thể tha thứ

'Nơi này không phải ai muốn vào là có thể vào, kéo đông người đến nếu muốn làm loạn thì đừng trách'

Yang lên tiếng

Phía đối phương không nói gì, thuộc hạ của Yang liền xông lên chỉ thẳng vào người đứng giữa

'Đến nhà Khương Mộc làm loạn, tao thấy tụi mày đúng là chán sống... ahhhhhhhhhh!!!!!!'

Chưa nói dứt câu, ngón tay đang chỉ trỏ của tên đó liền bị bẻ gãy

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK