Đó là ánh mắt của U Linh, là cảnh giác, có thể nổ súng bất cứ lúc nào, sát ý lạnh lẽo giống như mưa bụi nhanh chóng biến mất dưới đáy mắt.
Cảnh giác có nghĩa sẽ có nguy hiểm xảy ra, Feston nhận được ám hiệu của hắn, tầm mắt liền dời đến nữ nhân vật chính Bailey Olivia, bên cạnh cô ấy là bà Meryl đang nhiệt tình nói cái gì đó, nhìn thấy Phong Triển Nặc đã đến, Bailey Olivia mỉm cười gật đầu, bà Meryl nhanh nhẹn tiến đến đón tiếp.
“Ở đây xin cứ tự nhiên, đừng khách khí nhé, nam tước Ventress, hay là tôi cũng có thể gọi cậu là Macro?” Một câu trêu ghẹo của bà ta nhanh chóng kéo gần khoảng cách của hai người, bà Meryl năm nay đã ở tuổi ngũ tuần, trên người của bà tản mát ra một loại hơi thở rất ấm áp.
“Đương nhiên có thể, nhưng nếu như vậy thì cũng phải để cho tôi gọi bà là Meryl, như vậy mới công bằng.” Xem quý bà này như ngang hàng, thái độ như vậy cũng không tính là lễ phép nhưng bà Meryl lại có vẻ rất cao hứng, “Làm tôi nhớ đến vài thập niên trước!”
Đối với một quý bà đã đến tuổi trung niên thì có đôi khi vượt quá phép tắc lại trở thành tán thưởng, bà Meryl cũng không nghiêm khắc, phụ nữ đều thích nghe những lời ngon ngọt, nhất là xuất phát từ một người thanh niên điển trai như vậy.
Được Meryl yêu thích, bà ta bắt đầu giới thiệu hắn với những người ở đây, Phong Triển Nặc tự nhiên phát huy tài năng bẩm sinh của mình, giao thiệp trong giới thượng lưu, tự xưng là nam tước Ventress, không ai hoài nghi thân phận của hắn, nếu đứng ở phương diện khác mà nhìn thì trên thực tế hiện tại phong cách của hắn hoàn toàn giống một quý tộc chân chính.
Một vài câu nói đùa vô hại, một vài lời thăm hỏi ân cần, tác phong toát ra cảm giác ưu việt của một quý tộc, đây đều là lơ đãng thản nhiên, quá mức cố ý sẽ làm cho người ta chán ghét, nhưng dùng vừa đúng thì sẽ trở thành một loại cá tính làm cho người ta có ấn tượng sâu sắc.
Nam tước Ventress đến đây lám cho bầu không khí trở nên khác biệt, có người tò mò ngắm nhìn, có người tràn trề hưng phấn, các quý bà quý cô không thể che giấu sự hiếu kỳ đối với vị nam tước này.
Feston không thể phủ nhận trong tình cảnh như vậy thì Phong Triển Nặc vô cùng chói mắt, có lẽ chỉ trong một khoảng thời gian ngắn thì các nhân vật nổi tiếng đều sẽ biết đến vị nam tước này, nhưng một tội phạm bị truy nã lại được chú ý quá mức thì cũng không phải là chuyện tốt.
Màn đua xe vẫn chưa được bắt đầu, những quý ông đều đang uống rượu trò chuyện, từ tài chính đến khoa học kỹ thuật, phụ nữ đến những chiếc xe siêu sang, tất cả đều là đề tài của bọn họ, các quý cô quý bà thì hai ba người ngồi tụm một chỗ, bởi vì thân phận đặc biệt của Bailey Olivia nên ngoại trừ vài người cầu hôn thì xung quanh cô ấy không có ai để nói chuyện.
Brunson ngồi gần cô ta, giống một người giám hộ, cũng giống một kẻ giám sát, giám sát hết thảy những cuộc đối thoại ở xung quanh.
Bà Meryl dẫn Phong Triển Nặc tiến vào đám người, “Mấy người này cậu đã gặp qua, hiện tại đi theo tôi, cậu phải gặp người này, là một nhân vật quan trọng của tập đoàn Kada, tôi rất muốn biết cậu cảm thấy cậu ấy thế nào, khi cậu vừa vào cửa thì hình như hai người đã chào hỏi nhau.”
Tầm mắt của Meryl chỉ dẫn Phong Triển Nặc hướng về phía ban công, người đàn ông đứng nơi đó cầm ly rượu cũng không tỏ vẻ lạnh lùng hoặc vô lễ, nhưng xung quanh của hắn có một loại không khí khác biệt, có vài nhà doanh nghiệp nghe nói hắn là người của tập đoàn Kada thì liền có ý đồ kết giao, xúm lại xung quanh hắn, nhưng hắn nói rất ít, hầu như khống chế và chi phối tất cả đề tài trò chuyện.
Gặp Feston trong một hoàn cảnh và thân phận khác, cảm giác thật kỳ diệu, tựa như quen nhau một lần nữa, bàng quan một hồi lâu, Phong Triển Nặc vì có được một người tình như vậy mà cảm thấy tự hào và khoái trá.
“Thế nào, nếu cậu là vì Bailey Olivia đến đây thì cậu nên biết người đàn ông đó là kình địch của cậu.” Tựa như đang trò chuyện, bà Meryl đột nhiên lên tiếng. fynnz810
“Bà cũng thật sự làm cho người ta cảm thấy bất ngờ.” Hắn cùng bà Meryl nhìn chăm chú về một hướng, Feston nhận thấy tầm mắt của bọn họ nên liền quay đầu lại, nâng ly lên chào bọn họ rồi bước đến.
“Olivia nói với tôi là cậu và cô ấy có quen biết, tuy rằng tôi đã già cả mắt yếu nhưng vẫn nhìn rõ mọi việc, chàng thanh niên, tôi vốn không thích cách thực hiện của cậu nhưng gặp nguy hiểm mà cậu không bỏ rơi cô ấy thì quan điểm của tôi về cậu hoàn toàn được thay đổi.” Bà Meryl vừa mỉm cười vừa nói với Phong Triển Nặc những lời đó, lúc này Feston đã đi đến trước mặt bọn họ.
Bà Meryl có lẽ đang mang tâm tình ngồi xem cuộc giằng co, bà ta cũng không biết tình huống thực tế, “Hai người giới thiệu nhau đi, tôi là chủ nhân, không nói thêm nữa, miễn bị chê là già đầu mà nhiều chuyện, nhưng mà tôi phải nhắc lại ngài nam tước này là khách của cô Bailey Olivia, các cậu tự mình biết là được rồi.” Bà Meryl để lại những lời này rồi rời đi.
Xem thường quý bà này, Phong Triển Nặc coi như hiểu được đây là khảo nghiệm, hắn là người mới đến, mặt ngoài lễ phép, bà Meryl cho những người khác một cơ hội, làm cho bọn họ biết ý đồ của hắn đến đây, cũng là cho hắn cơ hội giành được ưu thế trong đám đàn ông này, hiện tại là để phán xét xem hắn có phải là một trong những ứng cử viên có cơ hội hay không.
Chẳng qua bà ta lại chỉ ra kình địch mạnh nhất là Feston.
“Cười cái gì?” Feston thay đổi ly rượu trên khay của bồi bàn, người đàn ông ở trước mặt hắn đang nheo mắt lại, “Không thấy buồn cười hay sao? Đánh bạc, yến tiệc, salon của bà Meryl, đua xe, còn có….bắn chết.” Tạm dừng trong chốc lát, Phong Triển Nặc nâng chén lên, ánh mắt nheo lại không phải là ý cười thuần túy.
Feston lưu ý đến điểm mấu chốt, “Bắn chết?” Phong Triển Nặc vừa tiến vào cửa đã ra hiệu cho hắn, “Xảy ra chuyện gì?”
“Một viên đạn.” Phong Triển Nặc kể lại chuyện hồi sáng, nói đến việc hắn tìm được Bailey Olivia bằng cách nào, “Buổi chiều có cuộc gặp mặt quan trọng, quý cô như cô ấy thì chỉ có thể đi đến thẩm mỹ viện vào buổi sáng.”
Hôm nay sáng sớm hắn đã đến thẩm mỹ viện lớn nhất của Monte Carlo, muốn tìm một cửa hàng bán hoa gần đó cũng không khó, hắn rất may mắn vì cửa hàng bán hoa ở phụ cận mở cửa rất sớm, thuận tiện đem ly cà phê đụng vào Bailey Olivia khi cô ta chuẩn bị tiến vào thẩm mỹ viện.
Mọi chuyện kế tiếp diễn ra vô cùng thuận lợi, bao gồm cả phát súng kia, hiện tại hắn có thể ở nơi này thì có lẽ phải quy công cho viên đạn bắn trúng nóc xe đó.
“Cậu không sao chứ?” Dường như Feston còn khẩn trương hơn cả hắn, hắn mỉm cười, “Anh thấy đó, tôi vẫn còn lành lặn đứng ở nơi này, viên đạn nhắm về phía Bailey Olivia, tôi thấy cô ta có vẻ bị hoảng sợ.” fynnz.wordpress.com
“Hiện tại bắt đầu quan tâm đến cô ta, cậu đừng nhập vai quá mức.” Feston dường như không quá cao hứng, đối với lời cảnh cáo của hắn thì Phong Triển Nặc chỉ cười mà không nói, uống một ngụm sâm banh, “Hey, có người đang ghen.”
Feston không phản bác, rõ ràng là cam chịu, nếu không phải hoàn cảnh không cho phép thì hiện tại việc hắn muốn làm là ôm lấy người trước mặt vào lòng, cắn nuốt tất cả sát ý lạnh lẽo cùng với nụ cười xảo quyệt kia.
“Thu hồi ánh mắt của anh đi, chia nhau hành động, đừng để người ta nhìn ra sơ hở.” Không biết người khác có nhìn ra hay không, Phong Triển Nặc cảm thấy ánh mắt của Feston đã vượt quá phạm vi trò chuyện.
“Yên tâm, sẽ không.” Không biết Feston có được tự tin từ đâu.
Có rất nhiều ánh mắt đang nhìn bọn họ chằm chằm, muốn tìm hiểu nội dung trò chuyện của bọn họ nhưng cho dù có nghĩ như thế nào thì e rằng cũng đoán không ra hai người kia đang nói cái gì.
“Có manh mối hay không, đối phương là ai?”
“Người nổ súng à? Không phát hiện, chắc đây không phải là lần đầu tiên Bailey Olivia gặp phải ám sát, so với đám hoàng thất khác thì hình như giết cô ta có thể tạo ra tác dụng cảnh cáo, nhất là càng dễ dàng xuống tay, có thể là người phản đối nhằm vào hoàng thất Monaco.” Ở đâu cũng có nội loạn, âm mưu và ám sát.
“Đây là nguyên nhân, hoàng tử Rainier đệ tam muốn tìm một hậu thuẫn mạnh mẽ, có thể thay ông ta bảo vệ Bailey Olivia, cho nên mới phát thiếp mời cho các trùm doanh nghiệp quốc tế.” Vì vậy bọn họ mới bị liên lụy, Feston biết tập đoàn Kada rất muốn thúc đẩy cuộc hôn nhân chính trị này.
Bất quá hiện tại hắn còn có chuyện quan trọng khác, “Cậu chưa nói hết, thân phận của cậu có vấn đề, nam tước Ventress.” Xem như bệnh nghề nghiệp, Feston luôn rất để ý đến thân phận được che giấu của Phong Triển Nặc, “Đây không phải là một cách ngụy trang tốt, cậu nghĩ thế nào?”
Trước khi Phong Triển Nặc đưa ra đáp án thì Feston không trực tiếp mở miệng trách cứ đối phương sơ suất, ở trước mặt Feston dù sao cũng là một sát thủ, hắn sẽ không phạm phải sai lầm nhỏ nhặt như vậy.
“Người cầu hôn phải dùng danh nghĩa này, tôi chỉ có thể là nam tước Macro Ventress.” Chống lại ánh mắt của Feston, hắn nói ra một điểm mấu chốt, vì không muốn người khác nghi ngờ, Phong Triển Nặc quay đầu lại, đối mặt với bức tranh trên tường.
Bọn họ giống như đang thảo luận về một bức tranh.
“Theo tôi biết thì quả thật có người như vậy.” Feston đến gần ban công, ánh sáng bên ngoài bao phủ một tầng hào quang lên người hắn, hắn bưng ly rượu, ánh mắt hơi có một chút đăm chiêu.
Ở bên cạnh hắn không xa là một ban công lớn, hoặc nên xem như hành lang dài, giống như khán đài nhô ra dành cho khách VIP xem ca kịch, phía dưới là ngã tư đường, cũng là đường đua xe công thức 1 nổi tiếng thế giới.
Tiếng động cơ gầm rú vang lên, toàn bộ ngã tư đường đều sôi sục.
“Mọi người mau đến xem, trận đấu bắt đầu!” Bà Meryl lớn tiếng kêu gọi khách của mình, hơn nữa cũng không quên chăm sóc cô Bailey Olivia, để cho cô ấy ngồi ở nơi có tầm quan sát tốt nhất.
Những người đàn ông muốn kết giao với công quốcMonacođều muốn mượn cơ hội cùng Bailey Olivia bắt chuyện, nhưng lại không thể bày tỏ quá lộ liễu, duy trì lễ phép trật tự, tốp năm tốp ba đứng xung quanh.
Hôm nay những vị khách bao gồm vài nhóm người, nhóm đầu tiên đương nhiên là Bailey Olivia cùng những vị cầu hôn của cô ấy, bọn họ đều là những nhân vật nổi tiếng, đồng thời cũng có những người đến đây không phải vì cô ấy, họ là khách quen của salon này, không ít người đều là giới thượng lưu nhà giàu của Monaco, còn có cả quan chức nước Pháp.
Nhìn những người muôn hình muôn vẻ này, nghe thấy tiếng động cơ ở bên ngoài không ngừng gầm rú, hai người đàn ông mang theo tâm tư khác nhau mà một trước một sau đi lên ban công.
Đúng vậy, trận đấu bắt đầu.
………
P/S: Anh ghen ra mặt, em thì hí hửng, nói cho cùng em cũng khoái thấy anh như vậy lắm.