Mục lục
Xích Ái Sát Thủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Môi của Feston vẫn hơi khô một chút, Phong Triển Nặc dùng lưỡi thấm ướt, đầu lưỡi trong khoang miệng đảo qua hàm răng của hắn, hấp thu nước bọt của hắn, bọn họ ở trên giường bệnh, liều mạng đoạt lấy hơi thở của nhau.

Vừa hôn xong, hô hấp của cả hai đều có một chút dồn dập, Phong Triển Nặc tháo mắt kính xuống, “Khi nào thì xuất viện?”

“Sắp rồi, kiểm tra thêm một lần nữa là được.” Nhìn Phong Triển Nặc xuống giường, Feston tiếp nhận chai nước do Phong Triển Nặc truyền sang, “Người của tôi chưa buông tha cho chuyện này, cậu cũng phải cẩn thận một chút, có lẽ bọn họ không phải là đối thủ của cậu nhưng có thể tạo thành trở ngại đối với cậu.”

“Muốn tôi đừng giết bọn họ à?” Dựa vào cửa sổ, Phong Triển Nặc khoanh tay rồi nhướng mày, “Anh lại nợ tôi thêm một lần nữa.”

“Cho dù tôi không nói, chẳng lẽ cậu sẽ ra tay với bọn họ? Cậu không giết cảnh sát.” Đã sớm phát hiện điểm này, Feston nói một cách khẳng định.

“Chỉ cần không bị bức bách thì không ai muốn đi chọc cảnh sát đâu, như vậy chỉ gây thêm phiền phức mà thôi, đương nhiên sát thủ giống như tôi thì sẽ ngoại lệ, nếu rơi vào tình huống bất đắc dĩ thì tôi sẽ biết nên làm cái gì.” Cho nên lúc trước hắn hạ quyết tâm phải giết người đàn ông ở trước mặt, nhưng kết quả như thế nào?

Thản nhiên nói mình là sát thủ, nụ cười tự tin làm cho người ta không thể không tin, chẳng qua người đàn ông với nụ cười rất hảo cảm này đã lấy đi sinh mạng của không ít người, Feston kinh ngạc khi phát hiện bản thân hắn cũng không phản cảm vì chuyện này, mặc dù Phong Triển Nặc đã giết rất nhiều người. fynnz

Kể từ khi nào thì tiêu chuẩn đạo đức của hắn lại xuống cấp như vậy, cũng có lẽ Phong Triển Nặc là trường hợp đặc biệt nhất, “Lần này là thật, đám người của Jonathan đã điều tra ra đầu mối mới, có thể từ đó mà truy ra lai lịch của cậu, cậu phải chuẩn bị cẩn thận.”

Bởi vì mất máu quá nhiều nên hơi gầy một chút, khuôn mặt của Feston có vẻ càng thêm thâm thúy, khiến cho đường nét sắc bén nghiêm túc càng trở nên kiên nghị, lôi kéo một dụng cụ dưới gầm giường, đèn chân không được bật lên sáng choang.

Phong Triển Nặc theo dõi khuôn mặt của Feston, rời khỏi cửa sổ, “Truy ra đầu mối mới? Bọn họ tra được cái gì?”

“Rất ít khi nhìn thấy cậu khẩn trương như vậy.” Ngồi dậy từ trên giường, ánh mắt của Feston hơi hơi lóe lên, “Kỳ thật đó là những manh mối mà tôi đã từng điều tra, về lai lịch của vết thương trên tay cậu, vụ hỏa hoạn kia, còn có cô nhi viện, có đầu mối về chuyện xảy ra hơn hai mươi năm trước thì có thể tìm được quá khứ của cậu.”

“Anh thật sự là nhiều chuyện! Feston!” Hắn rất tức giận, “Vì sao còn muốn điều tra nữa? Hiện tại anh không điều tra thì đến phiên cấp dưới của anh hả? Nói cho anh biết, mặc kệ là ai chọc tôi trước thì tôi cũng sẽ không nể mặt đâu.”

Từ giận dữ chuyển sang cười lạnh, Phong Triển Nặc vẫn là U Linh như trước kia, Feston đi đến trước mặt rồi đè lại bờ vai của đối phương, “Chẳng lẽ muốn tôi nói với bọn họ bởi vì quan hệ giữa chúng ta không bình thường cho nên muốn bọn họ bỏ qua cho cậu hay sao?”

“Như vậy thì sẽ không phải là anh.” Không thể đứng dậy, cứ như vậy mà bị áp chế, Phong Triển Nặc lắc đầu, “Đương nhiên anh sẽ không làm như vậy, anh là Feston Kada, vĩnh viễn công tư phân minh.” Đây là tán thưởng, cũng là đùa cợt.

“Nếu có thể thì tôi không muốn mọi người đối đầu trực tiếp, tôi tin tưởng năng lực của cậu, đừng làm cho cấp dưới của tôi gặp chuyện bất trắc, cũng đừng làm cho mình bị thương, có thể làm được không?” Đặt ra một nan đề, nhưng Feston tin tưởng Phong Triển Nặc có năng lực này.

Cách xa nhau vài tấc, bên dưới hàng lông mày cau chặt, vẻ mặt của Feston có thể xem là u buồn, đáng lý Phong Triển Nặc nên chê cười hắn, là hắn tự mình gây nên tình cảnh này, nhưng nghĩ lại thì hình như chính mình cũng phải chịu trách nhiệm. fynnz.wordpress.com

“Anh thật sự là coi trọng tôi quá đáng.” Phong Triển Nặc hừ lạnh.

“Sau khi tôi xuất viện sẽ nghĩ cách làm cho bọn họ dời phương hướng điều tra, tôi nghĩ bọn họ vẫn chưa có biện pháp trực tiếp gây phiền phức cho cậu, tôi chỉ báo trước cho cậu một tiếng, miễn cho sau này cậu lại trách tôi.” Có một tình nhân là sát thủ, e rằng đây là nhược điểm lớn nhất của Feston.

“Trách anh à? Quên đi.” Phong Triển Nặc ôm lấy ghế dựa rồi ngồi xuống, “Tình cảnh của anh phiền phức hơn tôi nhiều, bị kẹp ở giữa tôi và cấp dưới của anh, nếu chúng tôi đánh nhau đến mức lưỡng bại câu thương thì không biết anh sẽ có cảm giác như thế nào.”



“Tôi hy vọng chuyện như vậy sẽ vĩnh viễn không xảy ra.” Không xem chuyện này là vui đùa, Feston lộ ra vẻ mặt nghiêm túc.

Giọng nói thâm trầm mà thong thả, chậm rãi khuếch tán, quấn quanh trong phòng bệnh, Phong Triển Nặc không thể tiếp tục duy trì vẻ mặt thoải mái được nữa, “Bị kẹp giữa thì có cảm giác gì?”

“Cậu thật sự muốn biết à?” Ánh mắt của Feston chuyển lên khuôn mặt của Phong Triển Nặc.

Phong Triển Nặc lắc đầu, “Không, tốt nhất là quên đi.

“Kỳ thật tôi hiểu rất rõ, muốn một FBI vì tôi mà tổn hao tâm trí, hơn nữa anh từng vì giúp tôi mà làm những chuyện như vậy thì tôi thật sự đã làm cho anh bị rơi vào hoàn cảnh vô cùng khó khăn, nếu cứ hành động theo cảm tính mà đối đầu với cấp dưới của anh thì chỉ càng làm cho lập trường của anh thêm gian nan mà thôi.” Hắn không phải là người nóng tính.

Phong Triển Nặc đứng ở lập trường của Feston mà lo lắng cho hắn khiến cho vẻ sầu lo trên mặt của Feston liền biến mất rồi trở thành ý cười, “Triển Nặc….”

“Không cần phải nói nữa.” Phong Triển Nặc ngăn cản Feston nhiều lời, Feston cũng không tiếp tục lên tiếng, nhưng ở trước mắt của Phong Triển Nặc, hắn cứ mỉm cười liên tục, vì nụ cười trên môi mà những góc cạnh cương nghị đều trở nên nhu hòa, người đàn ông cứng rắn này lộ ra vẻ vui sướng quá mức rõ ràng.

Feston tiến đến sau lưng của Phong Triển Nặc rồi cúi người xuống, hôn lên đỉnh đầu của hắn, còn Phong Triển Nặc thì nâng tay luồn vào mái tóc của Feston, dùng lòng bàn tay vuốt ve, mái tóc ngắn rắn chắc tựa như Feston, cho nên có đôi khi hắn quen gọi Feston là Caesar, người này thật thích hợp với cách xưng hô như vậy.

Feston siết chặt cánh tay đang ôm lấy Phong Triển Nặc, “Mặc kệ bọn họ có thể điều tra ra cái gì thì tôi cũng sẽ không để cho chúng nó trở thành chứng cớ gây bất lợi cho cậu, chuyện này cậu có thể yên tâm.”

“Không, tôi thay đổi suy nghĩ rồi, chuyện này không thành vấn đề, cho dù điều tra được quá khứ của tôi thì sao, tôi tin tưởng rằng mình không để lại bất kỳ nhược điểm gì, FBI không phải là những người đầu tiên muốn truy bắt tôi.” Buông tay ra, Phong Triển Nặc đứng lên, ánh mắt khẽ nhướng bên dưới bóng đèn màu trắng, lộ ra vẻ lạnh lùng và xảo quyệt của một sát thủ.

“Ngày đó cậu từ trong phòng bệnh của tôi đi ra ngoài, tôi phát hiện vẻ mặt của cậu nhìn nữ sát thủ kia rất lạ, cậu biết cô ta à?” Mặc dù đã nói một cách chắc nịch với Jonathan, cũng tin tưởng bọn họ không có khả năng bắt lấy nhược điểm của Phong Triển Nặc nhưng Feston đương nhiên vẫn không hoàn toàn yên tâm.

“Quả nhiên là Feston Kada, rốt cục vẫn tránh không khỏi ánh mắt của anh.” Nếu Feston đối đầu với hắn thì thật sự là một vấn đề rất khó giải quyết, “Mấy người điều tra được cái gì?”

“Một tổ chức sát thủ thu dưỡng cô nhi ở khắp nơi trên thế giới, tiến hành huấn luyện, làm cho bọn chúng trở thành những cỗ máy giết người.” Feston đứng trước cửa sổ, trước mặt là rèm che, ánh nắng không thể lọt vào, cũng che khuất tầm mắt của người bên ngoài, giọng nói của hắn âm trầm, tựa như tâm tình của hắn lúc điều tra được chuyện này.

“Đây là những gì mà anh điều tra được?” Cùng Feston đứng trước cửa sổ, Phong Triển Nặc cũng không thể nhìn xuyên qua bức rèm, màu xanh nhạt của bức rèm chiếu rọi thành một màu lạnh lẽo dưới đáy mắt của hắn.

“Cậu đến từ nơi đó, tuy rằng cậu và tổ chức kia dường như không có bất cứ quan hệ nào nhưng tôi cho rằng suy đoán của mình không sai.” Quay đầu lại, Feston nhìn thấy ánh mắt đứng hình của Phong Triển Nặc, tựa như đang quay về hồi ức.

“Cẩn thận tìm chứng cớ, đưa ra giả thiết lớn mật, xem ra anh làm không tệ a.” Ánh mắt bất động, Phong Triển Nặc hít vào một hơi, “Đúng vậy, là một tổ chức sát thủ, nó là tổ chức nghiêm ngặt nhất cũng là tổ chức lớn nhất, phục vụ khách hàng từ tổng thống cho đến bình dân, chỉ cần có tiền thì có thể mua được dịch vụ với chất lượng hảo hạng, danh tiếng của nó đương nhiên cũng rất tốt.”

“Nhưng rốt cục nó vẫn bị tan rã.” Quan sát vẻ mặt của Phong Triển Nặc, Feston muốn cởi bỏ quá khứ của người này, cũng không hề che giấu ý đồ của mình.

“Đúng vậy, nó đã không còn tồn tại.” Cất lên tiếng cười khẽ, tiếng cười quỷ bí, Phong Triển Nặc vẫn nhìn ra ngoài, tầm mắt của hắn dừng trên rèm che không thể nhìn thấy bất kỳ cảnh vật gì, “Tôi không muốn nói nhiều, như vậy có được không?” 810

Giọng điệu lạnh lùng của hắn không hề ảnh hưởng đến Feston, “Được rồi, nếu hiện tại cậu không muốn nói thì không cần nói, nhưng sẽ có một ngày cậu sẽ nói cho tôi biết.”

Kéo Phong Triển Nặc qua, Feston dùng nhiệt độ thân thể ấm áp mà ôm lấy đối phương, hắn không hỏi tiếp, giả thiết này sẽ làm cho Phong Triển Nặc nhớ đến những chuyện không vui trong quá khứ, hắn cũng không muốn tiếp tục truy vấn.

Phong Triển Nặc vốn nghĩ rằng Feston sẽ truy cho đến cùng, nhưng nghênh đón hắn lại là một cái ôm như vậy, hắn còn có thể nói được cái gì đây.

Vẻ lạnh lùng bên môi trở nên lắng dịu, hắn hơi hơi nhướng mày, “Càng ngày càng biết dỗ dành người ta, anh ở bệnh viện bị tiêm thuốc gì hay là uống phải loại thuốc đặc trị nào vậy hả? Hay là y tá cung cấp dịch vụ đặc biệt gì cho anh?”

“Đừng nói hưu nói vượn.” Khiển trách Phong Triển Nặc dùng từ ngữ không thích hợp, Ferston vỗ mông của hắn vài cái rồi mới chịu buông ra.

Cảm giác đau rát dâng lên, “Lại nữa à?” Hắn bẻ ngược tay của Feston rồi áp Feston xuống giường bệnh, “Đã nghĩ đến khi nào thì sẽ bị tôi còng tay trên giường hay chưa?” Cắn lỗ tai của Feston, hô hấp của hắn trở nên nóng bức.

“Nhà của cậu hay là nhà của tôi?” Sát thủ sẽ không để cho bao nhiêu người biết chỗ ở của mình, Feston vẫn chưa đến nhà của Phong Triển Nặc bao giờ.

“Muốn đến chỗ của tôi à?” Hắn nghe ra ý tứ của Feston.

“Nếu quá miễn cưỡng thì chỗ của tôi cũng được.” Không tiếp tục áp sát, Feston có thể lui ra một chút.

Phong Triển Nặc suy nghĩ trong chốc lát, “Tôi sẽ dẫn anh đi, nhưng mà trước đó anh phải giữ kỹ cái mạng của mình đã.”

“Chuyện này không khó.” Giãy khỏi sự khống chế của Phong Triển Nặc, tiếp theo cảnh vật nhanh chóng bị đảo ngược, Phong Triển Nặc ngã mạnh xuống giường, Feston đè lại hai tay của đối phương, “Làm vệ sĩ của tôi đi, bảo vệ tôi hai mươi bốn giờ.”

Ánh mắt chăm chú nhìn Phong Triển Nặc một cách nghiêm túc.

………

P/S: dụ vợ bảo vệ anh 24h, hay là muốn giam vợ 24h bên cạnh anh? Ngụy biện.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK