“Tôi biết rồi.” Tiếp nhận mệnh lệnh, hắn rời khỏi cửa, Kraft không ngờ Feston lại dễ dàng chấp nhận sự thu xếp này, nhìn thấy mọi chuyện thuận lợi khiến hắn tựa hồ không dám tin vào mắt.
Tất cả thành viên của đội đặc nhiệm ST cũng cảm thấy không thể tin tưởng.
“Cái gì?! Sếp bị đình chỉ công tác?! Bảo tất cả chúng ta phải đợi lệnh, không được tiếp nhận bất cứ vụ án nào? Chuyện này là sao?” Bàn làm việc bị đá lệch sang một bên, Hase rất ít khi nóng nảy như vậy.
Clydebị gãy chân vẫn chưa lành hẳn, suýt nữa đã bị đụng vào chân, hắn vội vàng tránh sang một bên, cũng không bận tâm đến việc trách cứ Hase, “Việc này là thật ư?”
“Không có khả năng là giả, lệnh đã được đưa xuống, tất cả mọi người đều biết.” Nghe nói như vậy, Jonathan lại là người tỉnh táo nhất, những người khác nhất thời không thể phủ nhận, đều đang nghị luận, không khí trong văn phòng từ hăng hái phấn chấn chỉ trong phút chốc liền rơi xuống vực sâu.
Khi Feston quay lại thì tất cả mọi người đều nhìn về phía hắn, hắn đứng yên tại chỗ, “Mọi người đều đã nhận được lệnh, tôi không cần nhiều lời, đây là ý của cục trưởng Kraft.”
“Vì sao lại như vậy?”Clydethở dài.
Quan hệ giữa hắn và Phong Triển Nặc không có khả năng giữ bí mật vĩnh viễn, U Linh từng giúp đội đặc nhiệm ST, chuyện này nhất định là có người tiết lộ, nhưng là ai tiết lộ….Lần lượt đảo mắt nhìn từng thành viên trong đội, Feston không trả lời.
Hase lại đá bàn làm việc thêm một cái nữa, hắn vốn là người rất thích quan sát sắc mặt của người khác nhưng hiện tại lại không có cách nào giữ được tâm tình vui vẻ, những người khác cũng vậy. fynnz.wordpress.com
“Một tháng, coi như là nghỉ ngơi, cho các cậu cơ hội để nghỉ phép chẳng lẽ không được hay sao?” Chỉ có Feston tựa hồ không bị ảnh hưởng, hắn bắt đầu thu dọn hồ sơ trên bàn, “Một tháng sau chúng ta gặp lại, các cậu còn phải đợi lệnh, nhưng tôi nghĩ cho dù có quay lại văn phòng thì cũng không làm được gì, nơi này đã không còn ai quản lý các cậu.”
“Đúng vậy, sếp đi rồi thì ai quản lý chúng ta….” Jonathan là người đầu tiên thu dọn bàn làm việc.
“Tôi cũng không phải bảo mẫu của các cậu, mỗi người các cậu đều có năng lực, có thể tự quản lý chính mình.” Có thể nói tình cảnh hiện tại là do hắn tạo ra, Feston cầm lấy túi hồ sơ, là người đầu tiên đi ra khỏi phòng.
Bên ngoài trụ sở, trời vẫn còn đang đổ mưa, hắn cứ như vậy mà xuyên qua màn mưa, bước chân vẫn như ngày thường đi về phía chiếc xe của mình, chiếc BMW nhanh chóng lái đi xa, đám người ở trong văn phòng mang theo đủ loại tâm tư khác nhau mà chăm chú nhìn hắn rời đi.
Mưa trong chốc lát thì tạnh nhưng gió vẫn còn rất lớn.
Khi Feston gần về đến nhà thì thả chậm tốc độ một chút, hắn không nhìn thấy Phong Triển Nặc ở trước cửa, dừng xe lại, mở cửa ra, trong phòng tối om, không có một chút hơi người, “Có ở đây hay không?” Hắn vừa hỏi vừa đưa tay bật công tắc đèn.
Khi nghe tiếng động cơ xe thì Phong Triển Nặc liền biết chủ nhà đã quay về, lặng lẽ tiến đến gần, “Anh đang đợi ai?” Đột nhiên có một cánh tay bóp cổ họng, cách tiếp đón của sát thủ thật đặc biệt, Feston bật đèn lên, ánh sáng bất chợt làm cho người ta không kịp thích ứng, ngay khoảnh khắc này Feston liền bắt lấy cánh tay đang đè trên cổ, chợt thay đổi tư thế, Phong Triển Nặc bị ép vào tường.
“Giữ lời là thói quen tốt.” Mái tóc có một chút ẩm ướt, dán sát vào gáy của Feston, cũng làm ướt tay của Phong Triển Nặc, hắn sờ sờ lên người của Feston, “Đừng nói với tôi là mui xe của anh bị hỏng rồi nha.”
“Không liên quan đến chiếc xe, chỉ bị mắc mưa một chút thôi.” Feston dường như không để ý đến lời nói đùa của Phong Triển Nặc, hắn liếc mắt nhìn bãi cỏ ở bên ngoài một chút rồi cất lên một câu cảnh cáo đầy thâm ý, “Hy vọng lần này không có bom.”
Xem ra lần trước đã để lại ấn tượng khá sâu cho Feston, “Không có bom, cũng không có Hecate, chỉ có tôi, có quá đơn điệu hay không?”
Bãi cỏ bên ngoài đã được tu sửa, trở nên sạch sẽ gọn gàng, một lần nữa được thay đổi, thoạt nhìn Feston rất trân trọng bãi cỏ bên ngoài nhà của hắn, hiện tại hắn ở trong mắt của Phong Triển Nặc đã rõ ràng trở thành mẫu người đàn ông của gia đình.
“Không thiếu không dư, vừa vặn như ý muốn của tôi.” Hôn xuống môi của Phong Triển Nặc, Feston đặt túi hồ sơ xuống rồi đi vào phòng ngủ lấy quần áo, chờ hắn đi ra thì nước trong phòng tắm đã được chuẩn bị sẵn sàng, Phong Triển Nặc dựa vào khung cửa phòng tắm, “Lần này đến phiên tôi phục vụ cho anh, vết thương của anh có thể dính nước được chưa?”
“Chú ý một chút thì sẽ không sao.” Feston tiến vào phòng tắm, khi đi đến bên cạnh Phong Triển Nặc thì dừng kại, “Cậu muốn xem tôi tắm à?”
“Không cho xem hay sao?” Phong Triển Nặc cũng đi theo Feston, người đàn ông đứng bên trong đang cởi áo khoác, sau đó quần áo cũng được cởi bỏ sạch sẽ, Feston dùng hành động để trả lời rằng hắn không bận tâm, dù sao thì bọn họ đã sớm nhìn thấy lửa tình của nhau, cũng chẳng còn gì để mà ngại ngần.
Vì thế Phong Triển Nặc đóng cửa lại, thoải mái đứng một bên ngắm nhìn, áo ba lỗ trên người của hắn nhanh chóng bị hơi nước thấm ướt, hắn cũng hoàn toàn không để ý, ở trước mặt hắn là hình ảnh hiếm thấy, Feston hoàn toàn thả lỏng trong nước, sau khi tắm sơ qua, Feston ngã đầu lên bồn tắm, phía dưới cổ lót khăn bông, nước mưa trên tóc nhanh chóng bị khăn thấm hút.
Ở dưới nước, ***g ngực rộng lớn cùng đường cong rắn chắc nơi thắt lưng hiện lên rất rõ ràng, Feston ngửa đầu nhắm mắt, làn da được phủ một lớp bọt nước, dưới bóng đèn màu vàng ấm, làn da của hắn lóe lên màu đồng cổ sáng bóng.
“Tôi đã giải quyết vấn đề nan giải mà cậu đưa ra, ngay tại hôm nay.” Feston vững vàng cất giọng, trong đó có một chút khàn khàn, “Bị đình chỉ công tác một tháng, mặc kệ có bao nhiêu sát thủ thì tôi nghĩ cũng đủ để bọn họ hành động.”
Lực chú ý của Phong Triển Nặc tập trung lên người của Feston bỗng nhiên được kéo trở về, “Anh nói là bị đình chỉ công tác?” Hắn đến gần. fynnz
Feston mở mắt ra, “Cậu không cảm thấy đây là chuyện tốt hay sao? Trong vòng một tháng cậu có thể xem là tôi đang nghỉ phép đi, cậu sẽ không phải chạm mặt với Jonathan, đội đặc nhiệm ST tạm thời không thể tiếp nhận bất kỳ vụ án nào, như vậy cậu cũng sẽ không xung đột trực diện với bọn họ.”
“Chẳng lẽ đội của anh cũng–” Phong Triển Nặc cười không nổi, “Anh để cho những chuyện này xảy ra mà không hề ngăn cản? Đừng nói đùa, đó là đám cấp dưới mà anh đã hết lòng bảo vệ!”
Kéo Feston từ trong nước đứng dậy, lại nhìn thấy vẻ kiên quyết trong đôi mắt màu xám tro của Feston, “Bọn họ không tổn thất gì cả, tôi sẽ không làm cho người của mình xảy ra chuyện gì, chẳng lẽ cậu không tin tưởng tôi hay sao!” Bàn tay của Feston bị bắt lấy đã chụp ngược vào bờ vai của Phong Triển Nặc.
Feston rất mạnh, Phong Triển Nặc cảm thấy đau đớn nhưng hắn có thể chắc chắn Feston đã cân nhắc chuyện này, đó là kiên định, quyết đoán, dứt khoát không thể thay đổi.
Hai người cứ như vậy mà giằng co, rốt cục hắn chậm rãi thả Feston ra, “Hiểu rồi, đây là quyết định của anh, nhưng hãy nhớ rõ, tuyệt đối đừng làm cho mình quá thảm, tôi không nỡ lòng nào mà nhìn đâu.” Lời nói của hắn không phải nói đùa.
Feston biết Phong Triển Nặc không phải nói đùa, hắn cũng buông tay ra, “Vẫn chưa đến mức đó, so sánh về phiền phức thì cậu vẫn hơn nhiều, tôi phải bảo vệ một tội phạm bị lệnh truy nã, không cho hắn ta bị phát hiện.”
“Lần này hắn ta sẽ hợp tác, anh cũng biết mà, từ trước đến nay hắn rất phối hợp với khách hàng của mình.” Bàn tay của Phong Triển Nặc từ trên cổ của Feston sờ xuống, mãi cho đến sau lưng, đụng vào vết thương kia, vết khâu bị thấm ướt nên hơi sưng lên một chút, “Xoay lại đây, vết thương của anh cần được xử lý.”
Biết Phong Triển Nặc xử lý vết thương vô cùng thuần thục cho nên Feston liền xoay người, Phong Triển Nặc cầm lấy khăn bông rồi thấm khô nước trên vết thương ở sau lưng, nhưng trước mắt chứng kiến đều không phải là một tấm lưng trơn nhẵn, sau lưng cũng có vết sẹo.
Cảm giác được ngón tay của Phong Triển Nặc dừng lại, người đàn ông đưa lưng về phía hắn liền giải thích, “Đây là vết thương do bị bắn trúng, làm cảnh sát nên trên người có rất nhiều dấu vết lưu lại làm kỷ niệm, có đôi khi chỉ là một vụ án nhỏ nhưng nếu không cẩn thận thì cũng có thể mất mạng như chơi, có người đã chết vì như vậy.”
“Không muốn đổi nghề hay sao?” Đã từng nghe qua lý do mà Feston làm cảnh sát, hắn muốn biết nguyên nhân mà Feston kiên trì đến bây giờ.
“Cậu đã từng nghĩ đến việc đổi nghề chưa?” Thản nhiên đáp lại, lời nói của Feston làm cho Phong Triển Nặc dừng lại hành động trong tay, “Chẳng phải anh cũng biết rõ đã đi đến ngày hôm nay thì không có khả năng quay đầu hay sao?”
“Cũng giống như cậu, không có khả năng, cảnh sát liên bang không phải là nghề tốt nhất, nhưng có một số việc phải có người đến làm, nếu làm thì phải chấp nhận nguy hiểm, tựa như gặp phải sát thủ như cậu.” Feston quay đầu lại, Phong Triển Nặc đang nhìn hắn.
“Nguy hiểm? Tôi còn nghĩ rằng đây là chuyện tốt.”
Ánh mắt của Feston nhìn hắn luôn rất thâm thúy, hiện tại cũng vậy, “Xem ra quả thật là chuyện tốt.” Giọng nói của Feston hàm chứa ý cười.
“Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy vết sẹo trên lưng của anh, trước kia lần nào cũng gặp ánh sáng tối hù cho nên tôi đã bỏ lỡ, nhìn thấy chúng thì tôi mới biết suy nghĩ của tôi về anh cũng không chính xác, tôi còn tưởng rằng lúc nhỏ anh là quý tử nữa chứ.”
“Đúng vậy, nhưng không chính xác cho lắm, người thừa kế của Kada đều phải tiếp nhận những cuộc huấn luyện rất nghiêm khắc, người đủ tư cách mới có thể kế nhiệm, đó là những cuộc huấn luyện không hề thoải mái, tôi cho rằng tôi có được danh hiệu Caesar ở đội thủy quân lục chiến có lẽ là nhờ những cuộc huấn luyện khi đó.” Lời nói của Feston có một chút ý tứ tự giễu.
Vết sẹo là huân chương cảnh sát, kỳ thật hắn không nên cảm thấy bất ngờ, bao gồm cả quá khứ của Feston, muốn nói chưa từng trải qua huấn luyện nghiêm khắc thì sẽ không ai tin tưởng, bởi vì không có ai mà từ nhỏ đã sở hữu tính cách bất khuất kiên nghị như vậy, giống như một con chim ưng dũng mãnh giữa bầy đàn, hấp dẫn tầm mắt của tất cả mọi người. 810
“Cảm giác thế nào, có muốn tôi lau lưng cho anh hay không?” Không đợi trả lời, Phong Triển Nặc đã cầm lấy khăn bông, nhiệt độ ấm áp tiếp xúc lên lưng của Feston.
………
P/S: Chương sau là H, nhưng ta ko đặt pass như mọi khi, vì nó không có gì lộ liễu cần phải che giấu cả