Trương Nhã: [?]
Giản Viên Viên: [Hoắc Thâm không giày vò cậu tới chết đi sống lại chứ?]
Lê Nhất Ninh: [ ]
Cô nhớ tới nụ hôn vừa rồi, liếm môi một cái
nếu lúc đó không có điện thoại cắt ngang, có thể không?
Thật ra cô không biết.
Nếu nói Hoắc Thâm muốn, có lẽ Lê Nhất Ninh sẽ không kiêu ngạo từ chối, nhưng trong nhận thức của cô Hoắc Thâm khõng phải là người như vậy.
Anh không giống loại người xúc động như vậy.
Nếu nói đi sơn trang nghỉ mát trói mình về là hành vi xúc động, vậy thì vừa rồi, Hoắc Thâm nhất
định không thể đâu.
Nói không rõ được là tại vì sao nhưng cồ cảm thấy là không thể.
Hai người tuy là vợ chồng nhưng thời gian ở chung và hiểu biết về nhau rất ít.
Đương nhiên là không trừ ra đoạn thời gian
Lê Nhất Ninh hiểu lầm anh.
Nhưng mà đám chị em trong nhóm này lại không cho là vậy.
Giản Viên Viên: [Cái dấu chấm lửng này của cậu là có ý gì, cảm thấy các cậu phát triển quá nhanh? Làm ơn, hai người đều là quan hệ vợ chồng có giấy chứng nhận rồi, nếu đã xác định thích rồi thì tại sao không tranh thủ hưởng thụ cuộc sống vợ chồng!]
Trương Nhã: [Đúng vậy, chuyện tình yêu của nam nữ trưởng thành dều khồng phải là thế này
thế nọ sao.]
Giản Viên Viên: [Nhìn không ra bộ dáng cô vậy mà khá hiểu phương diện này nha.]
Trương Nhã: [??? Ai là Á Tử (1)?]
Giản Viên Viên: [Cô chứ ai.]
Trương Nhã: [Tên tôi không phải là Á Tử!!!!!
Tồi tên Trương Nhã!! Nhã trong nho nhã!]
Giản Viên Viên: [Như nhau cả thôi, bây giờ là vấn dề của Lê Nhất Ninh, cô đừng dời lực chú ý của tồi.]
Lê Nhất Ninh nhìn hai người tranh cãi cảm thấy rất chi là cạn lời.
Cô muốn nói chút gì đó nhưng phút chốc lại phát hiện bản thân hình như không có gì muốn nói cả. Hai người họ nói rất đúng, cô phản bác không nổi.
Lúc đang suy nghĩ thì Hoắc Thâm đã cúp điện thoại và nhìn về phía cô.
“Buổi sáng tới đoàn làm phim rồi?”
Lê Nhất Ninh gật đầu: “ừm.”
“Cảm thấy thế nào?”
Mắt Lê Nhất Ninh vụt sáng, nhẹ nhàng nói: “Khồng tệ, khá thích bầu không khí của đoàn làm phim.”
Nghe xong, bước chân của Hoắc Thâm khựng lại, cúi đầu nhìn cô: “Thích bâu không khí đó?”
“ừm.” Lê Nhất Ninh không phát giác được lời này của Hoắc Thâm có gì không ổn, lẩm bấm một mình: “Các diễn viên dều khá đáng yêu, cảm giác rất dề ở chung.”
Hoắc Thâm cười khẽ một tiếng, bồng nhớ tới chuyện trên weibo.
Anh híp mắt, nặng nề hỏi: “Em và Mộ Tùng Nam có quan hệ không tệ?”
Lê Nhất Ninh:”?”
Cô ngơ ngác nhìn Hoắc Thâm: “Sao lại nói như vậy?”
Hoắc Thâm không lên tiếng.
Hai người cứ nhìn nhau như vậy, đột nhiên Lê
Danh Sách Chương: