Mục lục
Quân Lâm Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Lại thêm một lần sửa chữa những gân thú gãy lìa của khôi lỗi, sau khi kiểm tra toàn bộ, may mắn bên trong khôi lỗi có đầy đủ tài liệu, ngoại trừ chút ít gân thú do Tần Việt tự chuẩn bị, ở trên chiến trường lúc ban ngày, Nhạc Vũ đã tranh đoạt được vô số gân thú, cũng có cả tài liệu gân thú thượng đẳng nhất. Nhạc Vũ cùng Lâm Trác và Nhiễm Lực hợp lực sửa chữa, tổng cộng cũng không hao tốn bao nhiêu thời gian.

Mà trong đoạn thời gian này, vẻ mặt Nhạc Vũ luôn luôn buồn bực. Tuy Hồn Thạch dùng thật tốt, đáng tiếc ở phương diện sâu hơn còn không bằng năng lực phân tích của hắn, trước khi hắn rời khỏi phòng điều khiển, cũng không hề cảm giác được có điều gì thất thường.

Kế tiếp hắn lại gặp Tần Việt hỏi thăm những nơi khó hiểu không giải thích được, rốt cục cũng không hổ là đệ tử thân truyền của vị Quý Sư kia, đối với phù triện cùng pháp trận, Tần Việt chỉ biết một chút đơn giản bên ngoài, có chút phương diện còn không bằng Nhạc Vũ. Nhưng ở phương diện Cơ Quan thuật, người này lại cực kỳ tinh thông. Đặc biệt hơn ba trăm phù triện dùng bên trong Hồn Thạch. Nếu không có người này chỉ điểm cặn kẽ, Nhạc Vũ tự hỏi chỉ sợ mình cần phải tốn hao thời gian rất dài mới có thể nghiên cứu ra được. Nếu đổi lại là người khác, cho dù nhận được quyển sách này, cả cuộc đời chưa hẳn có thể thông hiểu.

Nhưng khi trời sắp hừng sáng, sắc mặt Tần Việt càng ngày càng trắng xanh. Không chỉ vì sợ hãi với năng lực lĩnh ngộ của tên tiểu tử này, hơn nữa còn bởi vì nguyên nhân tinh lực tiêu hao quá độ. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn

Bây giờ hắn càng lúc càng cho rằng tên tiểu tử trước mắt tuyệt đối là một nhân vật lòng dạ độc ác, cũng đúng như đối phương nói, y đạo cao minh. Suốt cả một đêm, hắn đã muốn gục xuống ngủ thiếp mấy lần, nhưng đều bị Nhạc Vũ dùng dược vật cùng phương pháp châm viêm kích thích làm hắn trọng chấn tinh thần. Rõ ràng cực kỳ mỏi mệt suy yếu, nhưng thần trí lại vô cùng thanh tỉnh.

Tuy biết rõ tên tiểu tử cố ý ép buộc hắn phải tiêu hao tinh lực, Tần Việt cũng không dám thốt ra nửa câu oán hận. Nụ cười luôn giắt trên khóe miệng Nhạc Vũ làm cho nội tâm hắn rét lạnh không thôi.

Vẫn đợi đến khi trời sáng, cuối cùng Nhạc Vũ mới bỏ qua cho Tần Việt, để cho hắn được ngủ. Mà giờ khắc này Lâm Trác cùng Nhiễm Lực sau khi được nghỉ ngơi một đêm, cũng từ hai phòng nhỏ bên cạnh đình viện đi ra.

- Phương hướng này hình như có chút không đúng!

Nhiễm Lực duỗi lưng, khi hắn ngửa đầu nhìn trời, trong nháy mắt sắc mặt trở nên dị thường cổ quái:

- Thiếu gia, ngài không có ý định đi trở về?

- Tạm thời chưa có dự định trở về. Ta muốn ở bên ngoài thêm một thời gian nữa.

Sắc mặt Nhạc Vũ ngưng trọng lắc đầu, sau đó đem tầm mắt nhìn về phương hướng một ngày trước:

- Tóm lại đi tới chỗ địa phương chúng ta giấu đồ trước, đem những tài liệu kia lấy ra rồi hãy nói!

Cũng không phải hắn không muốn trở về, song kể từ khi biết được sư đồ Tiên Vu Bình cùng Hồng Hạo sắp đến Nhạc gia thành, trong lòng hắn liền có cảm giác giông bão sắp đến, mơ hồ có chút bất an.

Mà vị tộc trưởng Nhạc Duẫn Kiệt thì suy đoán Tiên Vu Bình đi về phía đông, có liên quan tới Sư Ngạc thú nơi hướng nam, hơn nữa là cố ý đi mời người của Hi Hoàng Phù Sư hội xuất thủ, nhưng trong lòng Nhạc Vũ cũng thật sự khó thể an tâm.

Trong lòng hắn hiểu rất rõ, cái gì là tông tộc phù sư, cũng chỉ là lực lượng bên ngoài.

Chỉ có thực lực do chính mình nắm giữ mới thật sự đáng tin tưởng nhất.

Mà hôm nay cơ quan khôi lỗi này chính là một cơ hội, nếu có thể đối kháng được linh thú ngũ giai kiếp kỳ, như vậy cũng có sức đánh với tiên thiên một trận. Chẳng qua hiện tại nó còn chưa đủ mạnh mà thôi!

Khi chưa cải tạo cơ quan khôi lỗi này đạt tới trạng huống ban đầu, hắn tuyệt đối không thể yên tâm trở về Nhạc gia thành.

Về phần gia đình, tuy có chút e ngại làm Nhạc Trương thị lo lắng, nhưng bây giờ hắn cũng chỉ có thể để Sở Tam mang tin bình an báo về nhà trước.

Tần Việt vẫn ngất mê thật lâu mới mơ màng tỉnh lại. Lúc này bầu trời đang trong đêm, cũng không biết rốt cục mình đã ngủ được bao lâu. Đầu tiên hắn nhìn xuống thân thể của mình một chút, sau đó kinh ngạc nhìn đôi chân bị gãy, thế nhưng đã ổn định vết thương, càng làm cho người bất ngờ chính là vết thương còn đang bắt đầu khép lại! Mà hắn bây giờ đã cảm nhận được đôi chân có một chút tri giác.

Hít sâu một hơi, Tần Việt trợn tròn mắt khó tin nổi. Mà cho đến lúc này hắn mới phát hiện thân thể mình tinh lực mênh mông, không hề có vẻ quá độ tiêu hao mà trở nên uể oải như trước đó.

Trong nội tâm đánh giá y thuật của Nhạc Vũ càng tăng cao thêm một bậc, Tần Việt dời tầm mắt của mình, sau đó chợt nhìn thấy cách mình khoảng hai mươi trượng, cơ quan khôi lỗi vốn thuộc về bản thân, đã bị hủy gần như nát nhừ, ngay cả mấy xương sống trọng yếu cũng bị rút ra. Điều này không khỏi làm hắn thật ngạc nhiên.

Nhưng chỉ thoáng qua, ánh mắt của hắn lại bị đống tài liệu bên cạnh cơ quan khôi lỗi hấp dẫn.

- Không ngờ là da của Địa Ngục Hỏa Ngưu, giáp xác của Ngân Bối Giải, ngay cả giáp xác của Mãnh Giáp Kiếm Chu ngũ giai cũng có!

Tần Việt tự nhiên biết rõ, nhữn giáp xác kia còn chưa thực sự đạt tới cấp năm. Thông thường mà nói, khi yêu thú độ kiếp, thân thể xương cốt cũng sẽ trải qua một lần lột xác. Nhưng sau khi yêu thú cấp bốn độ kiếp, thân thể tố chất muốn chân chính đạt tới trình độ cấp năm còn phải trải qua một thời gian ngắn tích lũy mới có thể thành công. Mà giáp xác của Mãnh Giáp Kiếm Chu rõ ràng là bị lột ra sau khi độ kiếp được một lúc, mặc dù vậy giáp xác kia cũng đã xem là hàng cực phẩm. Nếu có thể dùng làm lớp lót xác ngoài cho cơ quan khôi lỗi, lại thêm một chút lân giáp cấp bốn, như vậy cho dù chính Sư Ngạc thú cũng không còn dễ dàng phá hư.

Kế tiếp mỗi khi hắn nhận ra một loại tài liệu, cũng cảm giác vô cùng kinh ngạc, đến cuối cùng hầu như hoàn toàn chết lặng. Những đồ vật này, lại không có vật nào không đạt tới trình độ gần như cấp năm chân chính.

Cho đến cuối cùng, khi thấy bên cạnh Nhiễm Lực cùng Lâm Trác là ba khối xương cốt còn đang gia công tu bổ, tâm tình hắn vốn đang từ từ bình phục, cũng thêm một lần mãnh liệt co rút lại.

Nhìn vào vẻ ngoài sáng loáng trơn bóng, không ngờ chính là xương cột sống cấp năm chân chính!

Thiếu niên kia rốt cục là người nào? Có thể có được những tài liệu này, dù là những người như hắn khi nhìn vào cũng biết được đây là những tài liệu cực kỳ trân quý?

- Khóc rồi sao?

Bên tai truyền đến một tiếng cười khẽ. Tần Việt quay đầu liền nhìn thấy Nhạc Vũ đang cười cười nhìn qua chỗ hắn. Vào lúc này chính hắn lại cảm thấy vị thiếu niên này lại có biến hóa, chỉ cảm thấy đối phương thật sự cao thâm khó lường. Không chỉ thân phận biến thành mê đề, ngay cả tính tình cũng trở nên khó dò.

Nếu nói hắn không chừa bất cứ thủ đoạn nào, nhưng hắn lại cứu sống mình, thậm chí còn chủ động nối lại xương cốt hai chân cho mình. Nhưng nếu như nói hắn là người lương thiện, nhưng thật lầm to, hắn làm mỗi chuyện đều thật chu đáo lẫn độc ác.

- Bây giờ cảm giác thân thể như thế nào?

Thấy Tần Việt ngu ngơ gật gật đầu, khóe môi Nhạc Vũ nhếch lên, sau đó ánh mắt quét về phía đôi chân đã được nối liền của đối phương:

- Đáng tiếc! Tuy chân của ngươi đã được nối lại, nhưng mạch máu kinh mạch nhất định sẽ bị héo rút. Nếu ngươi chủ tu chính là Thủ Tam Âm hoặc Thủ Tam Dương công pháp thì còn hoàn hảo, nhưng nếu là Túc Tam Âm hoặc Túc Tam Dương, đời này chỉ sợ rằng ngươi không cần mơ mộng bước lên đỉnh tiên thiên. Trừ phi có tiên thiên cường giả tu tập hai loại công pháp thuộc tính thủy mộc, mỗi ngày có thể giúp ngươi tẩy mạch, lại có thêm dược vật phụ trợ, còn có cơ hội khôi phục lại như ngày trước.

- Tiên thiên?

Tần Việt chợt bật cười:

- Tại hạ thật ra đã sớm chặt đứt mộng tưởng tiên thiên! Nếu không thể tìm được hai viên Dịch Nguyên đan để trúc cơ, chỉ sợ cả đời này của ta chỉ đạt tới trình độ địa giai đỉnh phong mà thôi. Dù sao ta cũng là Cơ Quan sư, dù đôi chân có gãy hay không, cũng không có liên quan gì lớn.

Nghe được Tần Việt nhắc tới Dịch Nguyên đan, chân mày Nhạc Vũ chợt cau lại. Dù là hai người Nhiễm Lực cùng Lâm Trác đang bận rộn làm việc phía trước cũng đưa mắt nhìn nhau, vẻ mặt thật cổ quái.

Theo cách nói của người này, Dịch Nguyên đan là một loại đồ vật cực kỳ hi hữu. Nhưng loại đan dược này, từ hơn một tháng trước bọn họ đã được uống vào với sự giúp đỡ của Nhạc Vũ.

- Dịch Nguyên đan? Rất khó chuẩn bị sao?

Nhạc Vũ vẫn tỏ vẻ thật hiếu kỳ, nhưng trên mặt lại không có chút tỏ vẻ.

- Cả Bắc Mã Nguyên, các môn các phái trong một năm sản xuất ra tài liệu linh dược, cũng chỉ có thể đổi lại được ba mươi viên mà thôi! Dù chia tới chia lui, thế nào cũng không tới phiên rơi xuống đầu của ta.

Tần Việt kinh ngạc nhìn đối phương, cũng không biết rốt cục là đối phương còn chưa nghe nói qua hay căn bản không biết loại dược vật này có bao nhiêu trân quý. Tiếp theo hắn như nhớ ra điều gì đó, ngồi dậy thi lễ với Nhạc Vũ thật sâu.

- Còn chưa tạ ơn Nhạc lão đệ đã nối dùm đôi chân! Đại ân này thật lớn, Tần Việt ngày sau sẽ nghĩ cách báo đáp!

- Ngươi thật sự là cần phải cảm ơn ta!

Nhạc Vũ cũng không chút khách khí lặng lẽ cười một tiếng, đưa mắt nhìn qua cơ quan khôi lỗi đã bị hắn hoàn toàn tháo dỡ:

- Về phần báo đáp, hay dùng đầu óc của ngươi hồi báo thì tốt hơn. Chờ hai ngày sau tinh thần của ngươi tốt hơn một chút, hãy giúp ta thiết kế cải tiến lại cơ quan khôi lỗi này một chút đi.

Tần Việt thoáng ngạc nhiên, ngay sau đó lại thoáng do dự, tới cuối cùng trên gương mặt hắn đã hoàn toàn bị vẻ cuồng nhiệt thay thế.

Có thể sử dụng nhiều tài liệu quý trọng như vậy đi thiết kế một cỗ khôi lỗi, cơ hội này thật sự hiếm có. Chỉ sợ ngay cả mấy vị sư huynh của hắn cũng chưa từng được xa xỉ như vậy.

Chỉ nhìn vào vẻ mặt Tần Việt, Nhạc Vũ liền biết đối phương đã đáp ứng. Môi của hắn thoáng nhếch lên, sau đó trong mắt cũng hiện lên vẻ chờ mong mãnh liệt.

Bên trong quyển "Tường giải Cơ Quan thuật" có trên trăm chủng loại cơ quan, nhỏ có khí giới xây dựng công trình, lớn có chiến hạm phi thuyền, đều có kể lại. Muốn hiểu rõ toàn bộ, cho dù có Tần Việt trợ giúp, cũng cần đến một thời gian. Mà tối hôm qua hắn chỉ chuyên về một môn tìm hiểu nghiên cứu cơ quan khôi lỗi thuật. Không thể nói là tinh thông, nhưng đối với những kiến thức chế tạo khống chế những cơ sở này cũng đã hiểu rõ rất nhiều.

Nhưng chỉ bằng vào trình độ bây giờ của hắn, đúng là vẫn còn chưa có đầy đủ lòng tin. Nếu có thể để cho Tần Việt gia nhập, như vậy chẳng những tiến độ sẽ nhanh hơn rất nhiều, cấp bậc của khôi lỗi nhất định sẽ được tăng cao.

Hôm nay hắn cũng rất muốn biết, lấy xương cột sống của một yêu thú cấp năm làm long cốt, lại dùng gân thú cấp năm làm liên kết, cộng thêm giáp xác của Mãnh Giáp Kiếm Chu và Ngân Bối Giải, sau đó có thêm Ngũ Hành Tụ Linh trận của hắn, lực chiến đấu đến tột cùng sẽ như thế nào? Có thể ở trong chiến lực chân chính ngang hàng với Sư Ngạc thú, còn có Tiên Vu Bình?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK