Mục lục
Quân Lâm Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Trong Long thành.

Hoàng Long chân nhân đầy bụng ấm ức, trước Long Hoàng điện quần tiên tụ hội, ngươi ngươi ta ta tấp nập. Cả cung điện phạm vi vạn trượng dày đặc tiên tu, thậm chí chưa đến Thái Thanh Huyền Tiên sẽ chưa đủ tư cách ngồi ở trong này.

Khách quý chật nhà, chè chén say sưa, chén bàn hoành sai, hào khí huyên náo vô cùng, chỉ là một kỳ thọ trăm năm không nhiều ý nghĩa nhưng cơ hồ tụ lại toàn bộ tiên tu Tây Hải.

Bất quá sâu trong điện, không khí vô cùng trầm ngưng, Ngao Nhuận Ngao Lâm tuy mặt tươi cười nhưng ánh mắt đồng dạng âm trầm, ẩn chứa tức giận.

Cách đó không xa một đám Hỗn Độn Kim Tiên bao gồm Thanh Phong, Đàm Linh Tử, còn có Tứ Minh chân nhân, Cửu Thủy trượng nhân đều đang cười nhẹ, hoặc là thần sắc chuyên chú nhìn ca múa trước điện hoặc chụm đầu bàn tán, đối với không khí cương lãnh, thậm chí ngôn ngữ giao phong của mấy người coi như không nghe thấy. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

Chỉ có đệ tử tiếp dẫn Đại Thế Chí thần sắc giống như cười mà không phải cười, bỗng nhiên nhìn Hoàng Long cùng Ngao Nhuận quan sát hai người Ngao Quân, Ngao Điển đang trù trừ không quyết.

- Vương huynh! Lần này cơ hội khó được, ta xem Vương huynh nên nghĩ thông suốt mới thỏa đáng!

Tâm tình buồn bực thật lâu, Hoàng Long chân nhân cuối cùng hít sâu một hơi, cưỡng chế ý tức giận, huy xuất một đạo pháp lực nén giọng:

- Đạo tổ đã có pháp chỉ thu nhận một vị đệ tử nhập thất trong Long tộc ta, ngoài ra muốn tụ tập trăm vạn Long tộc làm đạo binh hộ pháp cho Xiển Giáo ta. Càng có phù chiếu lệnh Tây Hải Long tộc khống chế bắc Tây Hải để cho nam Côn Luân Sơn ta ổn định, chuyện tốt như vậy vạn năm khó cầu!

Ngao Nhuận đồng dạng tức giận ẩn hàm nhưng lại không nói một lời, phảng phất không nghe thấy. Ngao Lâm bên cạnh cười nhẹ:

- Đối đãi Long tộc ta khoan hậu như vậy chắc chắn là hiếm thấy! Vì sao sớm không thấy Nguyên Thủy đạo tổ như thế? Phải đợi nữ tế ta quét ngang bắt địa? Huyết Lục Thiên quân đã được Thanh Long Thần Quân tán thành làm đại đế Long tộc ta. Tây Hải không thiếu người muốn xưng thần tiến cống, trợ hắn chinh phạt, không có dư lực cung cấp đạo binh cho Côn Luân! Nói thêm về thân phận đệ tử nhập thất Xiển Giáo, Hoàng Long huynh trưởng những năm này đối Long tộc ta có nửa phần giúp ích? Hôm nay nhiều hơn một vị bái nhập đạo tổ có ích gì?

Hoàng Long không tranh cãi với Ngao Lâm, nhìn sang Ngao Quân Ngao Điển lạnh lùng nói:

- Nhị vị Trưởng lão định như thế nào?

Hai người kia nghe vậy thần sắc đều cứng đờ. Ngao Quân ghé mắt nhìn ra ngoài điện, do dự:

- Việc này chúng ta còn phải cẩn thận suy tính!

Ngao Điển cười cười:

- Nhạc Vũ thân có Tổ Long chi huyết, lại là nữ tế Tây Hải Long tộc ta. Hôm nay số mệnh cường thịnh, làm Long tộc Đại Đế là chuyện đương nhiên. Bất quá…

Hắn đột nhiên chuyển giọng, cũng không để ý Ngao Nhuận trợn mắt, thản nhiên nói: - Nguyên Thủy đạo tổ muốn chiếu cố Tây Hải Long tộc ta cũng là cơ hội ngàn vạn năm khó gặp, có thể khiến cho Tây Hải nhất mạch chính thức căn cơ vững chắc.

- căn cơ vững chắc?

Ngao Lâm nghe vậy mỉa mai:

- Làm tay sai cho người sao?

Hoàng Long đạo nhân cũng đồng dạng bất mãn, dứt khoát trở mặt không kiên nhẫn lạnh giọng:

- Đến cùng lựa chọn như thế nào, chư vị nên quyết một lời! Chớ quên Nhạc Vũ những năm này tuy danh chấn tứ phương nhưng tột cùng vẫn chưa phải là Thánh Nhân tôn sư. Lần này tuy là tru sát Côn Bằng, đại bại Hạo Thiên dẫn tới bốn phương đố kị. Đừng nói là Xiển Giáo, ngay cả Oa Hoàng cũng sẽ không bỏ qua cho hắn. Chuyện số mệnh thịnh suy xưa nay khó dò. Tây Hải Long tộc ngươi có trăm vạn đệ tử, thực ý định có một ngày chôn cùng với hắn?

Ngao Quân Ngao Điển đều hơi kinh hãi, như nghĩ tới điều gì, ý tranh chấp trong mắt càng đậm.

Ngao Nhuận rốt cục mở miệng nói:

- Tồn vong Tây Hải Long tộc ta không nhọc chân nhân ngươi tới quan tâm. Lần này ngươi tới chỗ ta là để chúc thọ hay thế nào?

Hoàng Long cũng không đáp lời, tiếu ý lãnh khốc nhìn sang hai người đối diện.

Khí tức Ngao Quân hơi tắc nghẽn rồi hướng lên thượng thủ khẽ thi lễ:

- Lão phu nghĩ chân nhân nói vậy chắc chắn có lý. Nhạc Vũ mặc dù quật khởi phương bắc, tương lai đến tột cùng như thế nào vẫn là chuyện chưa định, đem vận mệnh toàn tộc ta đặt lên người này xác thực không tất yếu. Tiếp phù chiếu Xiển Giáo đạo tổ cũng là không tệ!

Ngao Điển bên cạnh càng hơi nhướng mày: - Liên quan đến tồn vong Tây Hải nhất tộc ta, Điện hạ vẫn nên cẩn thận mới thỏa đáng! Điện hạ chính là tộc chủ Tây Hải, đừng để tình riêng ảnh hưởng công sự. Nếu thật muốn tự quyết, Ngao Điển không thể nói trước, muốn triệu tập toàn tộc để mọi người cùng bàn luận mới là công đạo. Bất quá cứ như vậy đầu nhập vào Xiển Giáo lại lộ ra quá mức qua loa. Việc này theo ta thấy, còn cần bàn bạc kỹ hơn. Không biết chân nhân có cho Tây Hải ta một ít thời gian.

Trên vương tọa, Ngao Nhuận tái nhợt, song quyền nắm chặt, cảm thấy tức giận đến nói không nên lời, sắc giận Ngao Lâm lộ rõ trên mặt.

Hoàng Long chân nhân dù chưa mãn ý nhưng trên mặt cũng lộ ra vài phần vui vẻ, đối với lời nói Ngao Điển hoàn toàn là bỏ mặc, ngồi yên chờ Ngao Nhuận trả lời.

Đang lúc giằng co, ngoài Long Vương điện chợt huyên náo xôn xao. Lúc đầu người trong điện còn chưa để ý, qua một lúc vô số độn quang bay lên hướng ra ngoài mặt biển.

Sâu trong đại điện, hơn mười vị chuẩn Thánh, rất nhiều Đại La Kim Tiên lập tức là hai mặt nhìn nhau, tràn đầy vẻ khó hiểu, ngay cả Hoàng Long cũng là khẽ giật mình. Ngao Nhuận tuy chỉ là một kẻ Đại La Kim Tiên , danh vị Tây Hải Long Vương nhưng những tiên tu này trong thọ kỳ làm vậy cũng quá xem thường Long tộc, làm sao có gan lớn như thế. Bên kia Đại Thế Chí cũng khẽ động lên tiếng cười nói:

- Tình hình ngoài điện như vậy chắc có biến cố gì đó, sao chúng ta không ra thử xem?

Nói dứt lời cũng không không đợi mọi người đồng ý, lắc mình bước vào hư không, mọi người còn lại cũng yên lặng cất bước.

Hoàng Long chân nhân theo sát phía sau, trực tiếp xuyên qua không gian, lúc xuất hiện trên mặt biển thì ở bên cạnh Đại Thế Chí.

Hắn đưa mắt nhìn bốn phía, thấy biển rộng mênh mông, sóng yên gió lặng không có nửa điểm dị tượng, còn đang cảm thấy kỳ quái thì thấy vô số tiên tu đang nhìn lên thiên không, ngay cả Đại Thế Chí cũng là như thế, thân hình cảm giác cứng ngắc.

Hoàng Long chỉ cảm thấy nghi hoặc vạn phần, cũng theo ánh mắt mọi người nhìn tới, sau một khắc thì lạnh run, hàn khí xông thẳng vào người, thân hình tê cứng, trong đầu chỉ tồn tại một ý niệm sao có thể như thế.

Người ở phía bắc đã làm gì lại khiến cho tinh tượng hôm nay đại biến?

Những tiên tu đang chăm chú nhìn ra xa cuối cùng dần dần lấy lại tinh thần, bàn tán sôi nổi.

- Côn Bằng thân vẫn mới mấy ngày mà thôi? Hơn mười vị chuẩn Thánh phương bắc, trăm vị Đại La lại đơn giản hàng phục như vậy?

- Theo ta biết, với tính cách mấy vị đó thà chịu gãy chứ không chịu cong mới đúng! Cho dù là ly khai bắc địa, hoặc là trốn vào hư không cũng tuyệt đối không thể hiệu lực cho Huyền Thánh Đại Đế!

- Chắc chắn không thể! Có Oa Hoàng nương nương che chở, dù ngăn không được đế đình nhập chủ Bắc Câu Lô Châu cũng không sợ Huyết Lục Thiên quân.

- Xem đế khí của đế tinh Huyền Thánh chỉ trong chốc lát đã nồng đậm mấy lần, có xu thế uy áp trung đình! Hẳn là Thiên Đình thượng đế thật muốn đổi chủ?

---Chắc là Nữ Oa nương nương đã cùng liên thủ với Huyền Thánh Đại Đế?

Lời vừa nói ra, mặt biển lập tức lặng ngắt, nghe rõ cả tiếng kim rơi, chỉ còn tiếng sóng biển vỗ rào rạt.

Đại Thế Chí giật mình, hồi lâu mới hơi hoàn hồn, cười khổ một tiếng nói:

- Hơn phân nửa đã là như thế rồi! Chỉ có Oa Hoàng đáp ứng, thậm chí tạo thế chân vạc tương trợ thì nhất mạch Yêu tộc ở Bắc Câu Lô Châu mới có thể hiệu lực cho Huyết Lục Thiên quân, vị Đại Đế kia rõ ràng còn có một chiêu diệu thủ này, ta và sư tôn ngươi lần này đều tính sai.

Thần sắc Hoàng Long chân nhân vẫn một tầng mờ mịt, mới vừa rồi hắn còn mới nói qua Oa Hoàng tất nhiên sẽ cùng Nhạc Vũ không chết không ngớt, chớp mắt đã thấy cả hai bắt tay liên thủ, chẳng khác một cái tát vang dội vào mặt.

Lúc này hắn càng thêm lo lắng sát kiếp tương lai, ngoài Hậu Thổ còn thêm Nữ Oa, sau lưng Nhạc Vũ đã có tới nhị vị Thánh Nhân!

Tiếng bàn tán lại nổi lên ồn ào, chỉ nghe Tứ Minh chân nhân than thở:

- Hay cho An Thiên Huyền Thánh Đại Đế! Lúc trước bại vào tay hắn đã cảm thấy tâm phục, lần này lại càng cảm thấy bội phục, nhân vật bậc này quả thật là bất thế anh kiệt.

- Cứ thế cường nghạnh nghịch chuyển Càn Khôn! Lúc trước ai có thể nghĩ đến?

- Lần này đế khí phương bắc rừng rực, càng thắng Đế Tuấn năm xưa. Sợ là mấy vị đạo tổ thánh nhân Hồng Hoang cũng khó có thể làm gì! Chính thức có thể nói là đóng đô Hồng Hoang!

Cách đó không xa một vị nữ tiên nghe vậy cũng cười khổ một tiếng:

- Thượng Nguyên ta hôm nay cũng là hối hận. Sớm biết như thế liền nên bế quan không ra mới đúng. Nếu không phải là nghe người ta xúi giục, cũng không đắc tội vị Đại Đế kia ở Đào sơn!

Nói dứt lời cũng đồng dạng tới gần Ngao Nhuận, tự nhiên cười nói:

- Long Vương chính là trưởng bối của vị Đại Đế kia, nếu có cơ hội kính xin Điện hạ giải thích cho ta một chút. Lần này chúng ta đều là mắc mưu Hạo Thiên tặc tử.

Hoàng Long nghe xong chỉ thấy chói tai cực điểm, mím môi đứng lặng.

Cách đó không xa, Ngao Quân Ngao Điển đều mặt mày tái nhợt lộ vẻ không dám tin. Trong mấy người, cũng chỉ có Ngao Nhuận Ngao Lâm là đầy mặt hồng quang, trong mắt ngập tràn kinh hỉ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK