Mục lục
Quân Lâm Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Chỉ trong nháy mắt liền giết chết một gã Linh Tiên, hai người còn lại cũng chợt sực tỉnh, một đạo cương khí hạo liệt giống như cự pháo từ phía đối diện bắn tới, trên dọc đường toàn bộ kiến trúc cơ hồ đều bị phá hủy.

Chiến Tuyết đứng ngay trước người Nhạc Vũ, một tầng quang bích thất thải lưu ly dựng lên. Cương khí kịch liệt va chạm vào quang bích cùng lục diệp hồng liên không hề có chút dao động, vô số cương phong linh lực hướng hai bên tứ tán, ở trung ương lộ ra một thanh hồng sắc tiểu kiếm đánh sâu vào Điên Đảo Thái Hư Lưu Ly Bích, mang theo sóng gợn không thôi.

Ở ngay trước mắt hai người, hiện trường của ba Linh Tiên đang đứng lại hiện ra.

Trong đó người chỉ còn lại nguyên thần gương mặt tràn đầy ngạc nhiên, cơ hồ liều lĩnh ném ra pháp bảo cùng phù triện bảo vệ quanh thân mình.

Hai người khác trong mắt bắn ra lãnh mang, giờ phút này đang triệu hoán tiên bảo hộ thân. Tốc độ của một người khá nhanh, hơi phất tay áo đã lấy ra một bình nhỏ, sau đó một đạo quang mang màu trắng từ trong bình bắn ra, trong tay áo hắn bay ra sáu phù triện, chuyển quanh bạch quang kia, xa xa đánh tới nhanh đến mức cơ hồ làm người ta không cách nào phản kháng.

- Băng Phách Thần Quang.

Nhạc Vũ cau mày, không hề cử động, trong lòng như không có chút ưu tư, cả người phảng phất như dung nhập thiên đạo, chỉ đem thần hồn của mình tập trung vào một trong ba người.

Sau một khắc, Thiên Ý Kiếm trong tay hắn lại chém ra, chẳng qua lần này hắn đâm thẳng lên không trung, phảng phất như không cách nào chém xa hơn được nữa, chỉ có long hồn trên thân kiếm không ngừng cuồn cuộn phẫn nộ gào thét.

Chỉ trong chốc lát, bạch sắc quang hoa trắng như tuyết đã bay tới trước mặt hai người.

Chiến Tuyết hừ lạnh một tiếng, vẫn ngăn cản ngay trước người Nhạc Vũ, chỉ đem Bạch Đế kiếm ghim xuống mặt đất, cương sát bốc lên, uyển nhược chẳng khác gì một con cự lang giương cánh hung hoành.

Bạch quang đánh tới, chỉ chốc lát đã đông cứng không gian mấy ngàn trượng quanh thân hai người, tiếp theo sáu phù triện cũng nổ bung ra hàn lực, tầng băng càng thêm kiên đọng, nhiệt độ không gian hạ xuống tới cực điểm.

Nhưng sau một khắc, tầng băng thật dầy kia lại phát ra tiếng vang răng rắc, đầu tiên vỡ ra như mạng nhện nứt vỡ, tiếp theo liền bạo liệt hoàn toàn, hai người bên trong hoàn toàn không chút tổn thương, hư ảnh tham lang quanh người Chiến Tuyết càng thanh thế cực lớn.

- Chỉ là tu sĩ Đại Thừa?

Người chỉ còn lại nguyên thần lập tức nhướng mày, chỉ cảm thấy lực lượng nữ tử trước mặt càng hơn bọn hắn. Nhưng bản chất pháp lực còn nằm ở cấp thấp hơn.

Nhưng nàng hiểu biết cùng khống chế thiên địa đại đạo còn hơn xa ba người bọn hắn. Tuy cảnh giới hơi thấp nhưng chiến lực phảng phất không dưới ba người bọn họ!

Chỉ chốc lát sau hắn phảng phất như nghĩ tới điều gì, trên mặt tràn đầy vẻ hoảng sợ:

- Điên Đảo Thái Hư Lưu Ly Bích, đây là đại thần thông! Hai người này là đại thần thông tu sĩ!

Hai người bên cạnh hắn sắc mặt ngưng đọng lại, một người vốn chưa động thủ nhưng hiện tại tay kết pháp ấn, mặt lộ vẻ đau đớn, tựa hồ đang đau khổ chống đỡ thứ gì đó. Ngay cổ hắn rỉ ra một đường tia máu, một người khác thấy bình ngọc vô dụng, sau một khắc liền ném ra một tam sắc phi kiếm lên giữa không trung, tràn ra quang bích tam sắc lam hồng tím bảo vệ chung quanh, một cỗ từ lực chấn động khắp nơi.

Lúc này Nhạc Vũ chợt phun ra một chữ "giết", thân kiếm mạnh mẽ lóe lên quang mang, xuyên ra âm thanh như xé tan vải vóc, thế như chẻ tre vẽ ra một đường vòng cung quỷ dị, đồng thời đem vết thương trên cổ hắn cắt sâu hơn một tầng.

Tu sĩ vốn đang kết ấn nhất thời không chút dấu hiệu, đầu của hắn bị bắn lên, dòng máu nơi cổ phun ra cao tới mấy trượng.

Giờ khắc này Chiến Tuyết cũng không tiếp tục phòng thủ, giơ lên Bạch Đế kiếm, thân hình như điện chớp phá không bay lên, chém thẳng về phía trước. Chỉ thoáng chốc, liền đem tam sắc phi kiếm chém đứt vỡ, thế kiếm không ngừng, chém thẳng về phía tu sĩ còn giữ được thân thể, sau một khắc vang ra thanh âm va chạm thật lớn, đem viên châu màu trắng hộ thân của người kia đánh nát bấy, khiến hàn lực bên trong bạo liệt, tràn khắp bên trong ngàn trượng.

Sắc mặt người kia tái nhợt, tiện tay ném ra một tiểu thuẫn ngăn cản, cả người thối lui về phía sau, hai người khác hóa thành hai đạo độn quang xa xa bỏ chạy.

Vẻ mặt Nhạc Vũ âm trầm, híp lại hai mắt, liền không dùng Thiên Ý Kiếm, lấy Nghịch Thiên Đao cầm trong tay.

Ý niệm thần hồn của Nhạc Vũ lại thêm lần nữa chuyển đổi, thoát khỏi kết hợp cùng thiên đạo, đao ý kích động thêm lần nữa phóng lên cao.

Lưỡi đao trong tay sắc bén chém ra vô số thời không mảnh nhỏ, chia ra làm hai, thẳng chém tới hai nguyên thần đang bỏ chạy xa xa.

Một đao nghịch thiên dù là Linh Tiên chân chính cũng khó thể ngăn cản, huống chi giờ phút này chỉ là nguyên thần tương đương lục kiếp Tán Tiên?

Chỉ trong chốc lát cả hai nguyên thần pháp bảo đều bị chém thành nát bấy.

Cơ hồ cùng một lúc, Nhạc Vũ chợt giẫm lên mặt đất. Lưỡng Nghi Ly Hợp Nguyên Từ tầng thứ mười bỗng nhiên phát động, đem thân hình của Linh Tiên còn sót lại giữ chặt lấy. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

Sát cơ trong mắt Chiến Tuyết lóe lên, một kiếm chém thẳng lên thân thể người kia, mang theo bảy trăm vạn thạch sức lực đem thanh quang hộ thể cùng tiểu thuẫn hoàn toàn đánh vỡ, mấy ngàn bóng kiếm của Thập Ngự Phục Ma kiếm trận, năm thanh tiên binh vô số kiếm khí đồng thời xoắn mạnh, trong nháy mắt đã phá khai những phù triện hộ mệnh quanh người hắn, đem thân thể hắn cắt thành ngàn đoạn!

- Cũng may tu vi của người này chẳng qua chỉ là Linh Tiên mà thôi! Thực lực so với người vừa rồi còn kém hơn một chút.

Nhạc Vũ khẽ thở ra một hơi, đem Thiên Ý Kiếm cùng Nghịch Thiên Đao thu trở về trong tay áo.

Sau đó nhìn thấy Chiến Tuyết giết người kia xong cũng không phá tan nguyên thần, lại phát ra một cỗ sát lực to lớn vững vàng bao vây hắn. Lại đem vô số thần lực thẩm thấu đi vào, đông cứng nguyên thần, ánh mắt hắn không khỏi tán thưởng nhìn Chiến Tuyết.

Hắn cũng không dám ở lâu nơi này, Quy Khư Cung mật cảnh tuy chỉ có phương viên vài ngàn dặm, nhưng lại giấu diếm cấm chế khắp nơi, trừ phi là Ngọc Tiên trở lên, nếu không thật không có ai có thể tùy ý hành động nơi này.

Nhưng theo động tĩnh vừa rồi, đoán chừng chỉ cần vài lần hô hấp liền có người chạy tới nơi đây.

Cơ hồ không chút do dự, Nhạc Vũ vung tay thu hồi vật tùy thân của ba người kia, sau đó xông vào bên trong cung điện trong núi.

Đoạn đường này đúng là xông loạn khắp nơi, chỉ bằng linh giác cùng thành tựu phù trận tránh né nguy hiểm, vẫn hướng sâu trong núi chạy được hơn mười dặm mới dừng lại.

Giờ phút này trong lòng hắn vẫn còn chút hoảng hốt, vừa rồi động thủ chỉ trong vài lần hô hấp, cơ hồ chỉ là trong nháy mắt đã đem ba Linh Tiên toàn bộ tru diệt.

Tuy hắn từng có kinh nghiệm trước đó, nhưng đó dù sao cũng là tu sĩ Linh Tiên cảnh giới!

- Kỳ quái! Pháp lực thân thể những người này cũng không tính là quá kém. Nhưng sự thông hiểu của những người kia đối với thiên đạo pháp tắt lại quá ít! Uy năng tiên khí cũng có chút hơi thấp, tuy phẩm chất thật tốt lại dùng tài liệu cao cấp luyện chế, nhưng linh trận thô ráp, chỉ có thể phát huy ra được năm phần diệu dụng. Ngay cả Băng Phách Thần Quang vừa rồi đẳng cấp bất quá chỉ đạt tới mười hai tầng mà thôi, ta chỉ cần giơ tay liền có thể phá vỡ.

Khẽ lắc đầu, Nhạc Vũ chỉ cảm thấy vô cùng cổ quái, tiên binh tiên bảo luyện chế thô ráp thì cũng thôi, nhưng sự thông hiểu về thiên địa đại đạo thật sự quá ít, mười thành uy năng chỉ dùng ra được bảy thành.

Nếu không phải thời gian cực ngắn, Nhạc Vũ có tự tin mặc dù không sử dụng Thiên Ý Kiếm cùng Nghịch Thiên Đao, chỉ trong vòng trăm lần hô hấp hắn có thể một mình đem ba người kia giết chết!

Tâm niệm vừa động, Nhạc Vũ đem nguyên thần mà Chiến Tuyết chộp tới hút vào trong tay. Đầu tiên dùng Ngũ Sắc Thần Quang đánh vào bên trong, đoạn tuyệt ý nghĩ tự sát của người kia, sau đó dùng Hoàng Quan Tâm Thuật xuyên qua Nê Hoàn tại mi tâm, xuyên vào bên trong thần hồn của người kia.

- Ân? Không ngờ là một vị thiếu môn chủ, con của một vị Ngọc Tiên tu sĩ.

Nhạc Vũ cảm giác da đầu tê dại, biết giờ phút này mình lại liên lụy một lần ân oán nhân quả.

Tiếp theo hắn chợt cười một tiếng, chỉ cảm thấy được giờ phút này mình làm cũng đã làm, không còn gì để e ngại. Sau đó hắn tiếp tục tìm tòi trí nhớ của người kia, không bao lâu đã có thu hoạch.

- Nguyên lai đến từ một thế giới tên Thiên Huyền Giới, có phương viên mấy vạn ức dặm. Bảy ngàn quốc gia, hai mươi vạn tông môn, tu sĩ đạt tới Thái Ất Chân Tiên cảnh giới! Hắc! Nhìn vào độ dày linh lực của thế giới này, chỉ sợ so với hồng hoang bổn giới ngày trước cũng không kém được bao nhiêu.

Vừa buông nguyên thần của người này, rốt cục Nhạc Vũ cũng không biết bản thân mình nên ghen tỵ hay là cảm thấy may mắn đối với hắn.

Bên trong Thiên Huyền Giới, chẳng những tuổi thọ cao tới mức người tại Đông Thắng đại lục không thể sánh bằng, gặp khó khăn khi tu hành cũng sút giảm tới mấy đẳng cấp.

Nói ngắn gọn, loại tư chất như Nhạc Vũ trước kia chỉ sợ cũng miễn cưỡng tu hành tới Kim Đan cảnh, thậm chí còn có thể tiến thêm một bước.

Bởi vì thiên địa rộng lớn, lực lượng thế giới bổn nguyên cực lớn, không sợ bị tổn hại, lực bài xích trói buộc đối với tu sĩ cũng không mạnh mẽ, uy năng thiên kiếp thua xa Đông Thắng đại lục.

Nhưng có lợi thì có tệ, ở bên trong Thiên Huyền Giới cho dù là người có thiên tư tuyệt thế muốn tìm hiểu thiên đạo cũng cực kỳ khó khăn.

Bên trong thế giới này, cũng có người có được thần uy thông thiên. Nếu có thể tu thành đại thần thông, bình thường càng có thể hoành hành ngang ngược.

- Quả nhiên cho dù là Linh Tiên cũng phải phân chia ba bảy loại, ta đây chẳng qua chỉ gặp vận khí mà thôi.

Nhạc Vũ thấy buồn cười, nhớ lại kiếp trước bình thường cuộc sống tiêu khiển của hắn cực ít, nhưng lại thích chơi game cùng những vị chiến hữu. Luôn nhắc tới những trò chơi anh hùng, tinh anh hay gì gì đó.

Hắn thầm nghĩ mình dễ dàng giết chết ba người chỉ sợ là dạng cấp thấp mà thôi, cho dù không phải chỉ sợ cũng không kém bao nhiêu.

Chẳng qua thật sự không biết tình hình của Thiên Huyền Giới là như thế, nhưng ở trong hồng hoang bổn giới lại là thế nào?

Linh Tiên bên đó có yếu ớt như mấy người này hay không?

Hắn thu hồi suy nghĩ, ngược lại nghĩ tới tin tức lấy được trong thần hồn người này, sau đó chân mày cau lại.

- Lần này tiến vào hơn sáu mươi người, hơn phân nửa đều đã đi vào trong núi. Tuyết nhi cảm giác không được, xem ra đều dùng Ẩn Linh Châu, cũng may không cùng một môn phái. Những người khác thì cũng thôi, vấn đề có hai gã Ngọc Tiên, còn có ba người tu thành đại thần thông, chỉ sợ có chút khó dây vào!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK