Mục lục
Quân Lâm Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Trên Càn Khôn Dịch Ngải Bàn hình thành một vùng nhỏ huyết sắc, ẩn ước đối ứng với tinh thần chư thiên trên không trung.

Vào lúc hình thành tinh đồ trên đó thì Nhạc Vũ lại đánh ra một thủ ấn huyền ảo, quát lạnh một tiếng:

- Càn Khôn Dịch Văn, Tinh Hoàng Đạo Diễn! Phong cho ta!

Lúc này những ngôi sao trên không trung đều bừng sáng lên,

Càn Khôn Dịch Ngải Bàn cũng phát ra từng đạo ánh sáng màu đỏ quỷ dị. Nhạc Vũ cảm giác tuyệt đại nguy cơ đã yên lặng thối lui, bất quá vẫn có hai tồn tại cường đại đến cực điểm truy đuổi căn nguyên chuyện hôm nay.

Nhạc Vũ thở nhẹ một hơi, đây là lần đầu tiên hắn tiến hành che lấp thiên cơ, hai đối thủ lại đều là tồn tại đỉnh phong trong Đại Thừa tu sĩ.

Bất quá đợi đến lúc thiên cơ điên đảo hoàn thành thì trong lòng hắn cũng đã không có ý khẩn trương. Đạo diễn toán này trừ khi là thực lực đối thủ vượt xa hắn, còn không cũng khó lòng khai mở.

Đánh một trận với Không Kiếm cũng khiến hắn biết được tiêu chuẩn trận đạo của mình cũng không thua kém đối phương quá xa.

Tạo nghệ trận đạo của Không Kiếm trong Đông Thắng đại lục tuyệt đối đạt trình độ cao nhất. Có thể vượt qua hắn ở phương diện này cũng không quá vài người, huống chi đây là lúc thiên cơ hỗn loạn.

Nói cách khác, thế gian đã không còn người nào có thể dùng phép thôi diễn biết được chân tướng chuyện tình Không Kiếm. Trừ phi có được năm người có tiêu chuẩn trận đạo cao hơn Không Kiếm, hao phí pháp lực trăm năm khổ tu liên thủ thôi diễn.

Nhưng nhân vật như Không Kiếm cả thế gian chỉ sợ chưa tới hai mươi, cho dù là tìm được thì có ai chịu hao tổn pháp lực để chậm trễ tu hành?

Bất quá chuyện tình Tử Vân Tiên Phủ vẫn còn chưa xong, nguy cơ vẫn chỉ là tạm thời bị hắn trì hoãn mà thôi.

Trong vòng mười đến hai mươi năm nhất định còn có một trận chiến, khi đó cũng chỉ có thể dựa vào bản thân.

- Trong vòng mười năm, nhất định phải thành tựu Đại Thừa!

Nhạc Vũ cũng đã bình ổn tâm tình. Chuyện này thật sự cũng không quá khó khăn, một Nguyên Trí linh quả có thể tương đương với 60 năm tìm hiểu của hắn. Hơn nữa khi đã đạt đến Nguyên Anh thì hiệu quả phục dụng mạnh hơn nhiều so với lúc còn ở cảnh giới Kim Đan.

Sau này cho dù đạo pháp lẫn trận đạo không có tiến triển thì ở trước giai đoạn Đại Thừa trung kỳ, hắn cũng không cần lo lắng vấn đề bất ổn đạo cơ.

Vấn đề duy nhất hiện giờ của hắn là thần hồn của hắn sau khi trải qua rèn luyện của 1080 loại lôi kiếp quả thật cần chút thời gian.

Ổn định tâm thần, Nhạc Vũ liếc nhìn bốn phía rồi khẽ cười khổ. Thực lực Đại Thừa tu sĩ cũng quá mức khủng bố. Bản thân vận dụng vài kiện siêu phẩm trọng bảo, tất cả thần thông, hợp thêm lực của Chiến Tuyết Côn Ngô cũng mới chỉ có thể đem hai người này vây khốn.

Đến cuối cùng vẫn phải vận dụng Cửu Thiên Đô Triện Hồn Thiên Thái Hạo thần phù mới có thể thành công đánh chết.

Thực lực Không Kiếm xếp trong tán tu thiên hạ chỉ có thể trước hai mươi. Trong các tông phái lại càng ẩn tàng thực lực mạnh hơn, Đại Thừa tu sĩ cộng lại sợ cũng có trên trăm vị.

Trong những đại tông môn như Thính Vân tông , Hạo Dương Môn thì đều có ba đến năm vị đại thừa, thậm chí còn không biết có bao nhiêu Tán Tiên tọa trấn.

Nhạc Vũ lạnh toát, lúc này hắn đã không còn vô tri như trước, từ chỗ Thanh Dương Tử biết được, kỳ thật cao thủ Tán Tiên trong các đại tông môn còn nhiều hơn cả Đại Thừa tu sĩ

Từ mấy vạn năm đến nay, tất cả Đại Thừa tu sĩ đều phi thăng hay trùng nhập Luân Hồi, chuyển thế trùng tu, hoặc là như Thanh Dương Tử sau khi thi giải thì muốn cải tạo thân thể. Chỉ là hai khả năng trước cực nhỏ, sau khi độ kiếp thất bại có ai muốn đi chịu chuyện mạo hiểm như vậy?

Chính vì nguyên nhân đó mà trải qua ngàn vạn năm đã tạo nên hiện tượng số lượng Đại Thừa tu sĩ lại không nhiều bằng Tán Tiên.

Chỉ là cao thủ Tán Tiên sẽ chịu sự bài xích mãnh liệt của pháp tắc thiên địa. Sau khi đạt đến cảnh giới này còn có Nghiệp Hỏa quấn thân, không thể tăng nhân quả, không thể tạo sát nghiệt. Ngoài ra còn có kiếp số ngàn năm nên phần lớn là ẩn cư tiềm tu, không dễ dàng lộ diện.

Bất quá một khi tông môn có đại họa hàng lâm thì phần nhiều sẽ hạ sơn. Chuyện năm xưa của Tịnh Hải tông chính là như thế, có thể phục kiến tông môn, nhanh chóng quật khởi phần lớn là dựa vào lực của những Tán Tiên.

Nếu không có như thế, ngày đó Đông Hoa tán nhân cũng không cần dùng một thanh Ngự Thủy Kiếm kết nhân quả với hắn, chỉ mong ngày khác có thể tương trợ giúp một tay. Người này đã có thể phân cao thấp với Tán Tiên, đâu cần để một vài Đại Thừa tu sĩ vào mắt.

Vào lúc Nhạc Vũ nhíu mày suy ngẫm thì Côn Ngô đã cẩn thận xuyên qua kiếm trận rồi đem mấy cái Tu Di Giới lấy được ra trước Nhạc Vũ, cung kính nói:

- Chủ nhân, đồ vật trong này rất không tệ!

Nhạc Vũ lúc này mới bừng tỉnh, vội vàng vỗ vào Tử Vân hồ lô thu hồi độc vụ, sau đó cũng thu hồi hết hết các loại pháp bảo, đình chỉ lại kiếm trận.

, rồi nhìn vào trong Tu Di Giới.

Hai vị chủ nhân mà Côn Ngô đi theo trước đây đều là nhân vật kiệt xuất trong tu sĩ tiên đạo nên ánh mắt bất phàm, nói không tệ thì quả nhiên rất không tệ.

Hắn cầm ba cái Tu Di Giới lên xem xét thì phát hiện bên trong đều có không gian 600 trượng, phân biệt để ra đạo phù, linh thạch cùng với đan dược, về phần pháp bảo thì hiếm hoi, hơn nữa đều là thấp phẩm.

Không Kiếm này có thể nói là nghèo kiết, bất quá một siêu phẩm phi kiếm, một bộ kiếm trận, lại thêm thanh cờ nhỏ màu vàng dẫn phát Thanh Tiêu Nguyên Đấu Lôi đều là vật tinh kỳ. Khách quan có thể xem như giàu có trong giới tán tu, về giá trị sở hữu đã có thể tương đương với tích cóp của Quảng Lăng tông trước đây.

Bất quá chỉ bằng vào đồ vật trong giới chỉ cũng không thể nói mấy chữ "rất không tệ", linh thạch tổng cộng cũng chỉ khoảng năm sáu trăm triệu mà thôi. Ngược lại hơn ba trăm vạn đạo điển chiếm gần nửa không gian ba cái Tu Di Giới mới khiến Nhạc Vũ thoáng vui mừng.

Hắn cũng không biết những thứ này Không Kiếm thu thập từ đâu. Bất quá tạo nghệ trận đạo cường hoành của hắn quả thực không phải do may mắn, nhất định là đã trải qua mấy trăm năm nghiên cứu mới có được thành tựu hiện giờ. Đến khi hắn dùng hồn thức quét vào hai miếng hồn ngọc bên trong thì lập tức sáng mắt.

- Ừ? Đây là Thái Thanh Huyền Môn Hữu Vô Tướng kiếm! Còn có Ngọc Thanh Lan Môn Phân Quang Thác Ảnh kiếm!

Nhạc Vũ kêu khẽ một tiếng rồi nhắm mắt dùng hồn thức thăm dò phân tích khẩu quyết hai thần công này.

Vô luận tạo nghệ trận đạo phù đạo của hắn hiện giờ đều có thể sánh được với nhân vật đứng đầu trong giới Đại Thừa tu sĩ, kiến thức nhãn quang đều là nhất lưu đương thời. Chỉ qua một lạt, hắn đã biết tuy hai loại thần thông này có phương pháp tu luyện bất đồng nhưng phương phương pháp lợi dụng pháp tắc lại như nhau. Nhưng nếu để nói là đồng nhất bản nguyên căn cơ thì lại không thể.

- Hắc! Nguyên lai tưởng rằng là kim hệ đại thần thông, không ngờ trong đó lại có cả quang hệ của Ngũ Hành diễn sinh. Bất quá nếu đồng tu hai môn thần thông này thì đã có thể coi như một đại thần thông kim hệ. Người này cũng như Phong Bạch, chưa từng tu thành hai thần thông này. Nếu không kỳ thật thực lực đủ để bằng được Đông Hoa tán nhân.

Nhạc Vũ cười lạnh rồi đem hết đồ vật trong Tu Di Giới thu vào trong không gian tu di cực lớn kia. Tiếp đó hắn đánh nát ba cái Tu Di Giới, dùng Đại Hóa Chư Thiên Chân Viêm luyện hóa. Thứ này tuy không có quá nhiều tác dụng với Biểu Lí Càn Khôn Đồ nhưng cũng có chút tác dụng chữa trị thương thế mà kiếm khí của Không Kiếm mới tạo ra.

Đợi đến xử lý xong mọi chuyện thì Nhạc Vũ mới phát hiện sắc mặt Chiến Tuyết hơi tái đi.

Hơi suy nghĩ một chút, Nhạc Vũ liền biết là do nàng vừa mới dùng Bạch Đế kiếm trấn áp Không Kiếm nên dùng tín ngưỡng lực quá sức.

Chiến Tuyết dùng bốn ngàn năm trăm vạn tín đồ, trong vài năm đã nhảy vào thần cách đệ tam gia, tích lũy vốn là cực nhỏ, đại chiến với Đại Thừa tu sĩ tiêu hao cực lớn.Lúc này không bị đánh rơi Thần giai đã xem như tốt rồi.

Nhạc Vũ không khỏi thầm lo lắng, quay đầu ân cần nói:

- Không cần chống chọi nữa, cứ ngủ đi vài năm tích lũy thần lực, vững vàng ở cảnh giới hiện giờ rồi đợi đến lúc tìm được Lục phẩm tử tâm liên hãy nói.

Chiến Tuyết cảm thấy ấm áp nhưng vẫn lắc đầu:

- Không cần! Thiếu gia, nhiều lắm là về sau ta tạm thời không cần vu lực là được. Hiện giờ bên hoàng hôn giới có tiểu thư cùng Lâm Trác Nhiễm Lực giúp đỡ, tín đồ của ta khuếch trương rất nhanh, đã có sáu trăm ngàn rồi!

Nhạc Vũ thấy thần sắc quật cường của nàng thì hơi nhướng mày rồi khẽ thở dài. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Sáu trăm ngàn tín đồ, kỳ thật chống chọi một thần giai ngũ cách cũng quá đủ. Chỉ là Chiến Tuyết lúc đấu pháp quá tâm ngoan thủ lạt, một khi hắn ra lệnh thì chuyện gì cũng dám làm. Vì thế mà lực cắn trả của tín ngưỡng lực cũng thật dày, hơn nữa mỗi ngày tích lũy thần lực quá ít.

Dùng pháp lực mang theo Chiến Tuyết Côn Ngô xuyên ra Biểu Lí Càn Khôn Đồ, Nhạc Vũ phất tay thu hồi họa đồ. Tiếp đó hắn nhìn lại thanh phi kiếm đang bị Thông Thiên Long Ngục Ân áp chế.

- Thanh huyền binh này còn hữu dụng hơn cả Thư Hùng Băng Diễm kiếm mà Tử Vân đạo nhân.

Nhạc Vũ cười nhẹ rồi thu hồi Thông Thiên Long Ngục Ấn. Kiếm này đồng dạng không có Kiếm Linh, chủ nhân vừa chết đã mất đi thần hồn khống chế nên yên lặng nằm đó. Nhạc Vũ cầm lên phân tích mới biết vật này cũng không phải là chất ngọc như hắn vẫn tưởng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK