- Bích Hà tham kiến Đại Đế, chúc Bệ Hạ vạn phúc!
Bích Hà Nguyên Quân rũ mày khép mắt, tuy không có hảo ý mà đến nhưng lúc này cũng không dám có nửa phần sát tâm, rất sợ chọc giận người này.
Có thể phá vỡ sát cục trong Phần Minh Thiên, càng kiếm trảm Minh Hà, muốn tru sát hai nàng cũng chỉ trong nháy mắt.
Nhạc Vũ lại cười cười:
- Hai người các ngươi phụng mệnh Hạo Thiên chuẩn bị tới giết ta?
Cửu Thiên Huyền Nữ cùng Bích Hà lập tức chấn động, trên mặt đều lộ vẻ lo sợ không yên, dù đã kinh qua vô số nguy hiểm như Cửu Thiên Huyền Nữ cũng phải một lát sau mới hoàn hồn, thấy ánh mắt Nhạc Vũ dần lợi hại liền vội vàng giải thích:
- Hồi bẩm Bệ Hạ! Hai người chúng ta xác thực chính là phụng mệnh mà đến, kiếm cơ hội chặn đường Bệ Hạ. Hạo Thiên bụng dạ khó lường, tâm tính như ma, ba ngày trước chúng ta đã hoàn toàn tỉnh ngộ, sao dám đối với Bệ Hạ bất lợi? Chỉ là hôm nay nam hải quần hùng hội tụ, hai người chúng ta thoát thân không được, bất đắc dĩ mới nhập Phần Minh Thiên tránh né. Kính xin Bệ Hạ minh giám.
- Hay cho bụng dạ khó lường, tâm tính như ma!
Nhạc Vũ liếc qua Huyền Nữ, sau đó cười nhẹ, nếu không biết nữ tử này coi như là một con cờ của Nữ Oa thì không chừng đã một kiếm trảm sát, phản bội chủ cũ sảng khoái như thế vậy sau này có thể yên tâm sử dụng?
- Trẫm cũng coi như là bộ hạ của hắn nhưng ba phen nhiều lần đối với ta bất lợi, âm mưu ám toán. Có Thiên Đế thất đức như vậy, cũng khó trách Thiên Đình mấy vạn năm vẫn không lập uy quyền!
Nghe được lời này, Cửu Thiên Huyền Nữ còn chưa phát giác ra gì nhưng Bích Hà Nguyên Quân nghe được hai chữ "Thất đức" vẫn không khỏi chấn động, biết Nhạc Vũ đã chính thức nổi lên sát tâm với Hạo Thiên, ngày khởi binh phạt thiên chắc cũng chỉ trong vòng trăm năm.
Cửu Thiên Huyền Nữ có thể phản bội đầu nhập, Bích Hà nàng lại không thể. Dao Trì thánh mẫu cùng Hạo Thiên chính là sư huynh muội, càng là vợ chồng. Thân là muội muộ của Dao Trì thì dù phản cảm với Hạo Thiên thế nào cũng không thể lựa chọn.
Cửu Thiên Huyền Nữ im lặng chỉ chốc lát rồi đột nhiên lấy ra một tia thần niệm đưa đến Nhạc Vũ:
- Lần này xác thực chính là Hạo Thiên thất đức, đây là chứng cứ phạm tội. Bệ Hạ Phạt Thiên là danh chính ngôn thuận!
Nhạc Vũ chiêu lấy điểm hồn niệm tử sắc, bên trong chính là chỉ ý của Hạo Thiên cho Cửu Thiên Huyền Nữ, nhếch miệng, có đạo hồn niệm này nơi tay thì hắn đã có thể đứng về đại nghĩa, thay đổi thiên đế vị chỉ là một ý niệm. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vn
Đây chính cái gọi là quân xem thần như tay chân thì thần xem quân như gan ruột; Quân xem thần như khuyển mã thì thần xem quân như người trong nước; Quân xem thần như bùn đất thì thần xem quân như kẻ thù.
Khởi binh Phạt Thiên, ai cũng không thể nói hắn không đúng, ngay cả Hồng Quân cũng không thể lấy cớ.
- Huyền Nữ nương nương quả nhiên là rất rõ đại nghĩa!
Thoả mãn thu hồi sợi hồn niệm, tiếp đó Nhạc Vũ lại dõi mắt nhìn về phía ngoài Vô Tận Diễm Hải rồi cười nhẹ:
- Đa tạ tiền bối, Nhạc Vũ nhớ kỹ nhân tình lần này!
Trong hư không lập tức là truyền ra một tiếng tiếng cười to, sau đó trong chốc lát khí tức biến mất vô tung.
Nhạc Vũ cau mày rồi khôi phục bình thản. Người này đem Cửu Thiên Huyền Nữ cùng Bích Hà bức ở tại trong Vô Tận Diễm Hải không được thoát thân để bán cho hắn một cái nhân tình, dù cũng là trợ giúp nhưng làm việc như vậy thật khiến người có chút phản cảm.
Trầm ngân chỉ chốc lát, Nhạc Vũ quay đầu nói:
- Hai người các ngươi có thể tự rời đi! Huyền Nữ ngươi đã nguyện hiệu trung với ta vậy trong vòng ba tháng đem binh đóng ám giới giúp sư môn ta truy quét Thiên Ma!
Lại nhìn về Bích Hà Nguyên Quân, sát ý trong mắt như lửa, sau một lát mới thu liễm:
- Hai năm sau sẽ là kỳ đại thọ Dao Trì thánh mẫu, khi đó trẫm sẽ đến nhà thăm!
Dứt lời hắn cũng không để ý đến hai nữ tử này, mang theo Chiến Tuyết vượt không mà đi, trong khoảnh khắc ra khỏi Vô Tận Diễm Hải, trong lửa khói ngập trời chỉ còn lại hai người Cửu Thiên Huyền Nữ cùng Bích Hà Nguyên Quân, đều thần sắc kinh ngạc, ánh mắt quái dị cực điểm.
Cũng không biết qua bao lâu, Cửu Thiên Huyền Nữ mới đờ đẫn nhìn lên thương không.
Nhạc Vũ có thể che lấp khí trụ bản thân nhưng không thể nào che lấp thiên tượng, chỉ thấy tinh không phương bắc cơ hồ đã hòa hợp một mảnh.
Tứ phương tinh thần Đông Tây Nam Bắc lúc này chừng non nửa đều xoay quanh Huyền Thánh Đế tinh cùng Trung Thiên Tử Vi, ẩn ẩn có xu thế liên thông .
Ba đại tinh cung Hậu Thổ, Huyền Vũ, Thanh Long cũng đã trong vòng tuần hoàn của tinh cung phương bắc, thanh thế to lớn độc thành nhất mạch, che đậy tinh không.
- Quả nhiên là đế khí tràn đầy, Thiên Đế đỉnh cách! Một kẻ tiểu tiên mà năm đó ta xem thường mà hôm nay chỉ có thể nhìn lên.
Thở dài một tiếng, Cửu Thiên Huyền Nữnhìn phía Bích Hà, mắt hàm áy náy.
- Ngay cả Hồng Quân đạo tổ cũng đành chịu hắn, còn có người phương nào có thể địch An Thiên Huyền Thánh Đại Đế? Sợ là Thánh Nhân cũng muốn ngồi yên. Sau cuộc chiến Phần Minh Thiên, đại thế thiên hạ đã định. Huyền Nữ ruồng bỏ Thiên Đế là tình thế bất đắc dĩ, chỉ vì tính mệnh! Kính xin Bích Hà muội muội thông cảm một hai. Thiên hạ sát kiếp đã dấy lên, kiếp nạn đầu tiên chính là huyền thánh vi tôn. Thần đạo đại hưng, thế không thể ngăn. Ngày sau kính xin muội muội tự giải quyết cho tốt, trân trọng, cáo từ!
Tiếng nói vừa dứt, liền đã rời đi thẳng hướng đế đình phương bắc.
Bích Hà Nguyên Quân vẫn đứng yên tại chỗ, mắt hiện vẻ mờ mịt.
-- Cục diện quả thực tối ác liệt, bất quá lại khó có thể nghịch chuyển, sau hai năm đến nhà bái phỏng là có ý gì? Lúc này tỷ tỷ đâu còn có tâm tư làm thọ yến?
Ra khỏi cực nam chi địa, Nhạc Vũ cùng Chiến Tuyết một đường đi về phía tây. Khi còn trong Phần Minh Thiên đã ẩn ước cảm ứng linh lực ngoại giới, ở bên ngoài càng thêm rõ ràng, trận trận linh lực đang ảnh hưởng đến thiên địa, là biểu hiện đại năng chuẩn thánh đang hồi kịch chiến, cương phong linh lực cơ hồ tiếp cận đến tột cùng.
Đi về phía tây chừng 20 tỷ dặm liền chỉ thấy trước mắt một mảnh hư không chừng tỷ dặm đã bị dư lực Chuẩn thánh Kim Tiên kịch chiến chấn đông từng khúc nát bấy, bên ngoài chiến trường có hai người đang đứng, một vị là Xích Tùng Tử, một vị khác là Trấn Nguyên.
Hai người hợp lực, dốc sức duy trì lấy mảnh không gian này chưa từng chính thức nát bấy, sắc mặt đều hiện hồng tỏ vẻ đã hết sức cố gắng, khi trông thấy Nhạc Vũ vẫn cười cười, Trấn Nguyên Tử càng một tiếng cảm thán:
- Bệ Hạ thật đúng hảo thủ đoạn, còn hơn ta cùng với Hồng Vân nhiều vậy! Trong Phần Minh Thiên đúng là nghịch phản Thiên Cơ, lưu lại một con đường trước khi chứng đạo, không biết Bệ Hạ chuẩn bị khi nào lấy vị thiên đế?
Nhạc Vũ khẽ thi lễ, cũng không giấu diếm: - Đệ tử hôm nay vẫn chỉ là Thái Sơ Kim Tiên, cũng nên đợi đến lúc Thái Thượng chi cảnh mới dễ trấn áp Hồng Hoang.
Trấn Nguyên Tử ngưng mày nhìn kỹ Nhạc Vũ, sau một lát cả kinh khẽ gật đầu:
- Bệ Hạ chỉ kém một vật là có thể có Khai Thiên thần thông! Lại có khối Tạo Hóa Ngọc Điệp nơi tay, chắc hẳn trong trăm năm có được thành tựu Thái Thượng. Ngày sau khởi binh Phạt Thiên, Địa Tiên nhất mạch ta sẽ khởi 3000 vạn tiên tu trợ Bệ Hạ một tay!
Nhạc Vũ nghe vậy không khỏi hơi động dung. 3000 vạn tiên tu đã là non nửa thực lực của Vạn Thọ sơn, trừ đi phần không bị Trấn Nguyên Tử khống chế, đã chẳng khác gì là dốc sức tương trợ.
Xích Tùng Tử bên kia cũng cười cười:
- Bệ Hạ lần này đến vì Nhiên Đăng? Người này coi như là mưu trí chi sĩ, không kém Hỗn Độn đại năng. Lần này Bệ Hạ có thể đem hắn bức nhập tuyệt cảnh, chính thức là trí như vực sâu biển lớn, làm cho người khó lường. Chỉ mong Bệ Hạ sau khi đi vào đừng khiến cho không gian vỡ nát mới tốt.
Nhạc Vũ cười nhẹ, hướng Xích Tùng Tử thi lễ rồi bước vào vết rách thời không.
Nhìn qua bóng lưng Nhạc Vũ cùng Chiến Tuyết biến mất trong thời không phong bạo, ánh mắt Trấn Nguyên Tử lập lòe, thần sắc phức tạp cực điểm. Xích Tùng Tử lại hâm mộ:
- Chúc mừng đạo hữu sớm kết thiện duyên. Ngày khác tất có cơ chứng đạo!
Trấn Nguyên Tử lại cười khổ lắc đầu:
- Ta kinh qua bảy lần Thiên Nhân cảm ứng, cuối cùng mới chứng nhận Thái Thượng hồn ấn. Nếu muốn siêu thoát chứng đạo cần thành tựu Khai Thiên thần thông mới có cơ hội. Mặc dù ngày sau có hắn trợ giúp cũng cũng không chuyện dễ!
Trong lời nói tuy tràn ngập đắng chát nhưng lại mang theo vài phần mừng rỡ, thần sắc cảm khái:
- Không dối gạt Xích Tùng Tử đạo hữu, năm đó có thể giúp hắn một tay, chỉ sợ là quyết định sáng suốt nhất đời của Trấn Nguyên Tử. Khi đó chưa từng nghĩ đến, hắn có thể có thành tựu hôm nay? Rõ ràng cả ta và sư tôn ngươi cũng không thắng được.
Xích Tùng Tử lại hừ lạnh một tiếng, trong mắt lôi đình điện thiểm:
- Vị Đại Đế này chắc chắn rất cao minh! Thủ đoạn đem Nhiên Đăng bức đến tuyệt cảnh lại càng đặc sắc. Bất quá chúng ta thực sự cũng không phải không thể thắng, chỉ là bởi vì danh phận thầy trò nên không thể thi triển tay chân. Lúc mười vạn năm trước nghe hắn giảng đạo cũng không nghĩ hắn có dã tâm như vậy! Nửa bản Tạo Hóa Ngọc Điệp liền đem toàn bộ chúng ta vào tròng. Có thể chính thức buông tay ứng đối cũng chỉ có ba mạch Vu tộc, Hồng Vân cùng Đế Tuấn.
Trấn Nguyên Tử nghe vậy lại một hồi yên lặng, tựa hồ như nhớ đến điều gì, thần sắc lộ vẻ thương cảm.
Hơn mười vạn năm trước, Hồng Vân bởi vì Hồng Quân mà chết, mười vạn năm sau, Hồng Quân lại bởi vì đệ tử Hồng Vân phải tạm thời đoạn tuyệt hi vọng cùng Thiên Đạo dung hợp, thật là nhân quả tuần hoàn, báo ứng khó chịu.
Hai người nói chuyện, Nhạc Vũ tuy đang ở trong thời không phong bạo cũng ngầm nghe thấy nhưng cũng không để ý mà vẫn tiến vào chỗ sâu, tiếp cận chỗ trung tâm phong bạo.
Nhìn về nơi xa, Nhạc Vũ nheo mắt.
- Quảng Thành tử, Vân Trung Tử, Huyền Đô pháp sư, Dược sư Vương phật, bất không thành tựu phật, bất động như lai.
Hắn cười nhạt, chỗ này chính thức là nơi để đại năng tụ tập, tinh anh hai giáp Xiển Phật cơ hồ tận hợp nơi đây.
Đang lúc hưng phấn quan chiến, từ xa chợt có một nhân ảnh hình dung tuấn tú như nữ tử bay đến, bất quá lúc này thần sắc cực kỳ khó coi.
Vừa tới trước người Nhạc Vũ liền hiện ra pháp tướng, rõ ràng là thiên thủ thiên nhãn, tổng cộng ngàn lẻ bốn mươi tám con mắt chiếu qua Nhạc Vũ.