Cô không thể không có chút kiêng kị nào mà nương nhờ Giang Triết, không thể tựa vào trong ngực anh cất tiếng cười to được nữa, Cũng không thể cứ quấn lấy người anh đòi anh làm thế này thế kia được nữa.
Cô biết, cô và anh cuối cùng cũng sẽ phải lập gia đình, anh sẽ có người mình yêu, chỉ cần nghĩ đến đây trong lòng Giang Thiến Nhi lại có hàng loạt đau đớn.
Nụ cười của cô càng ngày càng ít, rõ rang trước mặt là một bàn đầy thức ăn phong phú nhưng cô lại chẳng thể nào nuốt xuống.
Giang Triết nhìn người bên cạnh ngày một gầy đi, không có sức sống mà đau lòng.
Vì vậy, trong Minh Đế, từ trên xuống dưới, người người đều nơm nớp lo sợ, BOSS tức giận, hậu quả thật nghiêm trọng.
Bởi vì lý do công việc, Lục Không Cách thường xuyên tới đây, tự nhiên cũng sẽ gặp gỡ Giang Triết.
Mỗi lần Lục Không Cách đều chọn đúng dịp thời gian ăn trưa mà đến, muốn mời anh đi ăn, lần thứ nhất Giang triết không có đáp ứng Lục Không Cách.
Bất qua, Lục Không Cách làm sao có thể dễ dàng nhận thua như vậy? Nếu không cô cũng sẽ không chờ tới tận sáu năm để ngóc đầu quay trở lại.
Hôn nay, hai người đi ra ngoài, Lục Không Cách nói, ở Giang Bắc gần đây mới mở một quán ăn mới, không bằng đi nếm thử.
Mới đầu Giang Triết định cự tuyệt, nhưng nghĩ đến Giang Thiến Nhi thích ăn ngon, không bằng mình đến trước nếm thử, sau đó sẽ mang cô đi ăn.
Giang Triết nhìn người phụ nữ cơ hồ như muốn treo ngược trên cánh tay mình, anh khẽ nhíu mày, lạnh lùng nói: " Buông ra "
" Triết " Lục Không Cách cười duyên.
" Nếu như không đi được phải đến bệnh viện." Giang triết dừng cước bộ.
Lục Không Cách trong lòng chua chua, lại hướng về phía Giang Triết le lưỡi một cái, " Quỷ hẹp hòi." Sau đó buông tay ra.
--- ------ ------ ------ ---------
Chẳng qua là hơn hai mươi phút buôn bán quả thật bốc lửa.
Giang Triết nhìn một hàng người đang xếp hàng chờ ở cửa, trong lòng lại nghĩ: Nếu Giang Thiến Nhi thực sự thích món ăn ở đây, mình liền mua lại nơi này.
Lục Không Cách trước đó đã đặt bàn trước, Giang Triết bước vào trong, đột nhiên nghe có người kêu: " Giang Thiến Nhi "
Là một bé trai thanh âm trong sáng, Giang Triết chợt xoay người, ánh mắt nhanh chóng đảo qua, quả nhiên nhìn thấy Giang Thiến Nhi trong đội ngũ người đó.
Anh xoay người sang chỗ khác, liền lôi kéo Giang Thiến Nhi vào trong.
" Anh "
Giang Thiến Nhi nhìn bạn học bên cạnh một chút, có chút khó sử.
Giang Triết nghe được giọng nói bất đồng của cô, dừng lại cước bộ.
" Thế nào?"
" Mọi người cùng nhau tới đây, em làm sao có thể bỏ họ lại." Giang Thiến Nhi nhẹ nói.