“Hừ, đó là đương nhiên, cái này gọi là có thù phải báo.”
Giang Thiến nhìn hai người bên cạnh càng đấu càng cao hứng kia, hiểu rõ thật ra thì nên để cho mình vui vẻ một chút.
Chẳng qua, đối với chuyện đi xem phim, cô thật sự chẳng có hứng thú gì.
“Cậu không đi sao? Không đi sẽ hối hận. Mình vốn định giới thiệu với cậu món điểm tâm ngày hôm nay".
Giang Thiến cười cười chua sót, hôm này tâm trạng cô không tốt, dù cho có bao nhiêu đồ ăn ngon, cô cũng không có hứng thú gì cả.
Lý Thanh Hàng cũng không nói gì, chỉ yên lặng nhìn Giang Thiến.
“Nha đầu, vui vẻ lên.”
Anh rốt cuộc cũng mở miệng, nhiều ngày trôi qua như vậy, anh gần như là dính bên người Giang Thiến, nhưng mà, bất kể anh có cố gắng như thế nào, giữa cô và anh vẫn chẳng có chút khởi sắc nào.
Anh nghĩ mình nên chuẩn bị tâm lý, đây là một cuộc chiến lâu dài.
Bữa tối này chẳng vui vẻ gì, không có người nào mở miệng nói chuyện, Giang Thiến ăn rất ít, Lý Thanh hàng nhìn cô, thật lâu, chỉ có thở dài.
Tại sao dù mình cố gắng như thế nào, cũng không thể chiếm được trái tim cô.
Tâm trạng không vui vẫn kéo dài mấy ngày sau đó, mãi đến khi trời quang mây tạnh.
Trải qua một thời gian dài như vậy, Giang Thiến cảm thấy được tâm tư của mình đã trở nên mù mịt, hôm nay, thời tiết đột nhiên nắng ráo, vì thế Lý Thanh Hàng đề nghị đi ra ngoài một chút.
Vốn Lý Thanh Yểu sẽ đi cùng, chỉ là cô nàng lại cảm thấy hứng thú với một vị sư huynh ở phòng thí nghiệm, liền quấn lấy vị sư huynh kia rồi.
Vì có thể dành thời gian đi cùng Giang Thiến, Lý Thanh Hàng đã cố ý dàng ra nửa ngày, Giang Thiến cũng không tiện từ chối.
Lý Thanh Hàng chọn được đường dành cho người đi bộ, thời tiết thế này, đi trên đường, ánh mặt trời chiếu lên người, không biết có bao nhiêu thoải mái dễ chịu.
So với mấy hôm trước, sắc mặt Giang Thiến đã hồng nhuận hơn một chút, tuy nhìn qua vẫn có vẻ rầu rĩ không vui, nhưng ít ra mỗi lần Lý Thanh Hàng nói chuyện với cô, anh cũng không để lộ sắc mặt trước cô.
Hai người chậm rãi đi trên đường, kỳ thật cũng không định mua thứ gì, nhìn cô gái nhỏ ăn mặc, trang điểm xinh đẹp đi qua bên mình, bản thân liền cảm thấy vui vẻ.
Kỳ thực, đường phố này có vẻ hơi dài, bởi vì mặt đường rộng lớn, cho nên có rất nhiều người thích đến chỗ này đi dạo.
Hai bên đường đều là những tòa nhà cao chót vót, bên trong bày đủ loại hàng hóa rực rỡ.
Lý Thanh Hàng chậm rãi đi bên cạnh Giang Thiến, trên người cô có một mùi hương như có như không, làm cho người ta say mê.