"Thiến Nhi, anh sẽ trở về, em chờ anh."
Thanh âm ôn nhu, Giang Thiến Nhi bất tri bất giác đáp một tiếng "Dạ"
Mới đem điện thoại bỏ vào túi, lại nghe tiếng chuông điện thoại vang lên.
"Thế nào?"
"Tôi chỉ muốn tìm cô nói chuyện một lúc."
Thanh âm giống như đã từng quen biết, Giang Thiến Nhi tìm kiếm ở trong đầu, Lục Không Cách, là thanh âm Lục Không Cách.
"Giữa tôi và cô không có chuyện gì để nói." Giang Thiến Nhi lạnn lùng nói.
Không nghĩ tới bên kia tự nhiên thở dài.
Giang Thiến Nhi người đàn ông này, tôi yêu đã sáu năm, hôm nay rốt cuộc phải buông tay, trong lòng vẫn có chút khó chịu, thật ra cũng không có gì, chỉ là muốn cùng cô nói chuyện phiến, nếu như cô không yên tâm có thể để cho những vệ sĩ kia cùng đi."
Giang Thiến Nhi trầm mặc không nói.
"Tôi thật sự muốn lập tức rời xa nơi này, nơi này đã làm tôi quá thương tâm. GiangThiến Nhi, tôi ở đây không có bạn bè, cô có thể hay không vì tôi nói lời tạm biệt, địa điểm vẫn là chỗ lần trước."
Giang Thiến Nhi vẫn không nói lời nào, nhưng cô thừa nhận mình có chút động tâm.
"Giang Thiến Nhi tôi chờ cô, bất kể là chờ đến khi nào, tôi cũng sẽ chờ cô, ngày mai tôi phải rời khỏi nơi này." Trong giọng nói Lục Không Cách có chút thương cảm.
"Được, tôi sẽ tới."
Giang Thiến Nhi rốt cuộc nói.
Cô xoay người, nhưng người hộ vệ phía sau lập tức đi tới.
Sau truyện lần trước Giang Triết hung hăng mắng A Đức một trận, cho nên bây giờ mọi người đối với Giang Thiến Nhi đều bảo vệ rất cẩn thận, tỉ mỉ.
"Giang Tiểu thư, cô muốn đi nơi nào?"
"Ở cửa trường học, thấy một người bạn, nếu các anh không yên lòng có thể đi theo tôi, nhưng không nên vào, nếu không mặt mũi của tôi biết để đâu."
Những người đó ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi.
"Giang tiểu thư, một người cũng không thể vào sao?"
"Đúng vậy, phải chờ ở cửa."
Giang Thiến Nhi nói xong, vừa móc điện thoại, vừa đi ra bên ngoài.
Cô thừa nhận mìnn bị cảm động, cho nên nhờ đồng học thay bản thân kêu trình diện sau, liền trực tiếp đi tới chỗ Lục Không Cách.
Mấy ngày không thấy, Lục Không Cách tiều tụy đi rất nhiều, nhìn thấy Giang Thiến Nhi đi vào, cô thế nhưng đứng lên.
"Cô tại sao lại gầy như vậy?"
Lục Không Cách lắc đầu một cái, sau đó cười cười.
Cô(LKC) thật sẽ phải rời đi rồi, nhưng vẫn có chút không cam lòng, cho nên liền gọi điện thoại cho Giang Thiến Nhi, Lục Không Cách biết đây là trận cuối cùng rồi.