Thịch! Nghe được thanh âm thần bí, Diệp Sát ngồi bệt xuống đất, thở hổn hển, đòn vừa rồi thật sự đánh hắn đủ mạnh, không có chỗ nào trên người không bị thương. Sau khi ngồi một lúc, Diệp Sát cảm thấy dễ chịu hơn, từ dưới đất đứng dậy, lảo đảo đi đến bên cạnh xe bán tải, lấy ra một chai nước khoáng đổ vào miệng, một hơi uống cạn hơn phân nửa, sau đó rất xa xỉ đem phần còn lại đều xối hết lên trên đầu. Sau khi tùy tiện ném chai nước khoáng sang...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.