Mục lục
Đoàn Tàu Tử Vong
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bang, bang, bang ...

Diệp Sát bắn ba phát liên tiếp, trúng lưng Ngô Lương Nhân, Ngô Lương Nhân không còn cử động được nữa.

Cao Văn cũng bị một vết thương do đạn bắn, cố gắng đứng dậy, cũng muốn cầm vũ khí đánh cược lần cuối, nhưng gã cách khẩu súng rơi trên mặt đất xa nhất, thậm chí, ngay khi Cao Văn đứng dậy thì Diệp Sát đã đá gã ta ngã xuống, giẫm lên ngực của Cao Văn.

"Tha mạng, tha mạng." Cao Văn hét lên: “Thuốc gien hoàng kim cho ngươi, thả ta đi.”

Diệp Sát cười và nói: “Thuốc gien hoàng kim là của ngươi sao?”

Diệp Sát đưa tay ra một bên, Cam Lâm bước tới đặt lọ Thuốc gien hoàng kim vào lòng bàn tay của Diệp Sát.

Cao Văn sửng sốt một lúc, rồi hét lên: "Các ngươi cùng một nhóm!"

Diệp Sát cười và nói: "Ngươi không quá ngu ngốc."

Cao Văn nghiến răng và nói: "Ta hiểu rồi, ngươi đã cứu xú bà nương này."

Cam Lâm hung ác đá vào mặt Cao Văn và nói: "Hiện tại biết sợ rồi sao ? Biết cầu xin tha rồi sao?"

Diệp Sát đưa tay ngăn Cam Lâm lại, rồi nói: "Cứ trực tiếp đi."

Cam Lâm tỏ vẻ khó hiểu với Diệp Sát.

Diệp Sát liếc nhìn khẩu súng lục trong tay Cam Lâm, Cam Lâm lập tức hiểu ra.

Diệp Sát nói: "Nguyên tắc của ta là, người không trêu chọc ta, tường an không chuyện, người trêu chọc ta tuyệt phải chết, bởi vì nếu có xung đột, sẽ có hận thù, giống như gã, bây giờ gã đang hận hai chúng ta, nếu gã còn sống, chúng ta liền có nỗi lo về sau."

Có một chút tàn nhẫn trong mắt Cam Lâm.

Diệp Sát mỉm cười và nói: "Đây là quy luật sinh tồn trong mạt thế."

Cao Văn đột nhiên hét lên: "Không, đừng ..."

Bang, bang, bang ...

Cam Lâm bóp cò liên tục, như thể cô đã trút hết nỗi hận bị bỏ rơi trước đó, cho đến khi hết đạn và đầu Cao Văn bị bắn nát, Cam Lâm mới đặt súng xuống.

Diệp Sát quay lại và nói: "Đi thôi, không có lọ Thuốc gien hoàng kim nào khác ở đây, đúng rồi, hãy lấy súng của họ, nó sẽ hữu ích với ngươi." Cam Lâm nhặt súng từ dưới đất và đuổi theo Diệp Sát.

Diệp Sát cũng không quay lại đường cũ, trên thực tế, đám người Cao Văn đã không chọn đúng con đường, có nhiều lối ra vào trong viện nghiên cứu, vì vậy sẽ không mất nhiều thời gian như vậy để đi hết con đường từ đầu đến cuối.

Bởi vì, viện nghiên cứu này là cơ sở công khai, cái gì cũng không cần che giấu, xây dựng càng nhiều lối ra vào thì đương nhiên sẽ thuận tiện hơn rất nhiều.

Tất nhiên, Diệp Sát rất quen thuộc với viện nghiên cứu này vì ký ức của kiếp trước, Cao Văn mấy người chỉ có thể một đường tìm tòi.

Trong khoảng mười lăm phút, Diệp Sát đưa Cam Lâm đến thang máy, nhanh hơn nhiều lần so với thời gian đến, và đi thẳng trở lại tầng trên của viện nghiên cứu.

"Còn hai tiếng nữa mới đến bình minh, cuộc dạo chơi trong đêm của zombie sẽ kết thúc. Chúng ta có thể nghỉ ngơi ở đây một lúc." Diệp Sát ngẫu nhiên tìm một nơi tương đối sạch sẽ để ngồi xuống, sau đó ném bản đồ cho Cam Lâm và nói: "Ta nói chuyện, từ trước đến nay nói là làm."

Cam Lâm cầm tấm bản đồ lên, phía trên vẽ hai vòng tròn trên đó, chính là tấm bản đồ mà Diệp Sát đã sử dụng trước đó.

Diệp Sát nói: "Ngươi không cần phải đi đến vòng tròn trong khu biệt thự, nơi đó không có Thuốc gien hoàng kim, vòng tròn còn lại là trụ sở của CommScope trong Bất Dạ Thành, có một lọ Thuốc gien hoàng kim trong văn phòng hành chính ở tầng sáu."

Đây là lời Diệp Sát đã hứa trước đây, Cam Lâm sẽ được thông tin về một nơi có Thuốc gien hoàng kim.

Cam Lâm cắn răng và nó: "Ngươi có thể giúp ta lấy được không, vô luận yêu cầu ta làm gì cũng được."

Diệp Sát cười và nói: "Ta đã nói qua, ngươi giao không ra một cái giá lớn."

Cam Lâm nói: “Chỉ cần ngươi giúp ta, chỉ cần ta tồn tại, về sau ngươi nói cái gì, ta đều sẽ nghe ngươi.”

Diệp Sát lắc đầu và nói: "Nếu ngươi có thể sống sót, như vậy có lẽ trên sân ga Đoàn tàu tử vong tiếp theo thì có thể có tư cách thương lượng với ta, nhưng bây giờ ngươi không có tư cách, bởi vì ta không cho nợ."

Diệp Sát nói xong liền nhắm mắt lại bắt đầu chìm vào giấc ngủ, thái độ của hắn rất rõ ràng, hiển nhiên là hắn không muốn cùng Cam Lâm tiếp tục đề tài này,

Cam Lâm ngồi dưới đất, ôm chân, đột nhiên vỡ òa rơi nước mắt.

”Tại sao? Tại sao lại trở nên như thế này? "

"Tại sao đột nhiên lại là tận thế?"

"Ta không muốn, ta không muốn như thế này, ta chỉ muốn sống thật tốt."

Cam Lâm phát tiết lấy tâm tình của mình, bắt đầu la to, chỉ tiếc, Diệp Sát không có bất cứ xúc động gì.

Bởi vì ở kiếp trước, Diệp Sát đã nhìn thấy nhiều cảnh tượng như vậy.

Đồng cảm với Cam Lâm, sau đó liều mình đi giúp cô tìm Thuốc gien hoàng kim?

Không, mạt thế không ai đáng được thông cảm, càng không cần cầm tính mạng của mình đi đồng tình người khác, cuối cùng chỉ có mình là người bị tổn thương.

Nghĩ đến đây, đột nhiên trong đầu Diệp Sát hiện ra mấy bóng người trận chiến trên đỉnh của Đoàn tàu tử vong, Diệp Sát vẫn lo lắng nhớ lại, sau đó răng Diệp Sát ngày càng cắn chặt hơn. Những kẻ đó đều được Diệp Sát cứu, vì cái gọi là tình đồng tâm.

Thậm chí, Diệp Sát còn dẫn dắt họ lần lượt vượt qua khó khăn, cùng nhau thành lập một đội, cùng nhau sống sót và giúp họ trở nên mạnh mẽ hơn!

Sau đó, những kẻ này đã phản bội Diệp Sát vì một lọ thuốc X!

“Ta hy vọng kiếp này các ngươi còn có thể sống sót trên Đoàn tàu tử vong.” Diệp Sát nắm tay càng lúc càng chặt, móng tay cắm sâu vào da thịt, thấp giọng nói: “Đến lúc đó, ta sẽ cho các ngươi biết rõ cái gì gọi là sống không bằng chết."

Tiếng khóc của Cam Lâm ngày càng nhỏ dần, có lẽ cô ấy đã mệt mỏi vì khóc, hoặc cô ấy nghĩ rằng Diệp Sát cứng lòng và sẽ không giúp được gì, vì vậy cô ấy chỉ khóc một cách rấm rức.

Mà Diệp Sát cũng từ đầu tới cuối duy trì cảnh giác, hắn cũng không yên tâm Cam Lâm.

Hai người có hiềm khích và xung đột, đó chỉ là sự hợp tác tạm thời vì lợi ích của họ, hơn nữa, Cam Lâm vẫn có một khẩu súng trong tay. Tuy nhiên, theo khả năng của Cam Lâm, cho dù cô ấy có súng, miễn là đề phòng thì sẽ không bị bắn lén, hắn cũng không nghĩ Cam Lâm là đối thủ của mình.

Cũng may, Cam Lâm rất thành thực và không có động tĩnh nào cho đến rạng sáng.

Khi cuộc dạo chơi trong đêm của zombie rút đi, Diệp Sát đứng dậy và bước ra khỏi viện nghiên cứu, hắn không định đánh thức Cam Lâm, sự hợp tác giữa hai người đã kết thúc. Về phần Cam Lâm có thể sống sót hay không, thì có vấn đề gì với hắn?

Sau khi rời khỏi viện nghiên cứu, Diệp Sát không định quay lại cứ điểm tạm thời của mình mà định trực tiếp quay trở lại Đoàn tàu tử vong.

Rất khó để tìm thấy sân ga của Đoàn tàu tử vong, nhưng đó là lúc ban đầu, bây giờ thì không quá rắc rối, có thể quay trở lại từ nơi mình đến, Diệp Sát chỉ cần tìm cửa hàng quần áo.

Diệp Sát vẫn sử dụng phương pháp cũ, zombie có thể tránh được sẽ tự nhiên tránh, những con không thể tránh được sẽ giết, zombie trên đường phố phần lớn là zombie bình thường, không khó đối phó.

Vào buổi trưa, Diệp Sát thành công tìm thấy cửa hàng quần áo mà hắn đến, sau đó đi qua phòng thử đồ của cửa hàng quần áo và bước vào sân ga Đoàn tàu tử vong.

Sau khi Diệp Sát trở lại toa số 7, hắn cũng khá hài lòng, bởi vì hắn là người đầu tiên quay lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK