Diệp Sát cau mày, cuối cùng cũng hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Thí nghiệm Hắc kim Arbiter do CommScope tiến hành có vẻ là một thí nghiệm tàn khốc, sau đó tận thế đột nhiên ập đến, một lượng lớn zombie tấn công viện nghiên cứu.
Mặc dù vậy, CommScope dường như không bỏ cuộc và lên kế hoạch vận chuyển các đối tượng thí nghiệm ra khỏi viện nghiên cứu, kết quả là vào giây phút cuối cùng, lũ zombie đã vào viện nghiên cứu trước và giết chết tất cả mọi người.
“Nhưng, cũng không đúng a.” Diệp Sát mơ hồ: “Vật thí nghiệm thì sao?”
Diệp Sát xem tiến độ video, sau đó tua đi tua lại, mãi cho đến đẩy về phía trước tiến vào sau tám tiếng, Diệp Sát rốt cục bừng tỉnh đại ngộ.
Một đội binh lính mặc trang phục sinh hóa, tay cầm súng xông vào phòng làm việc, thu dọn zombie, đồng thời lấy rương kim loại chứa thi thể thí nghiệm.
Nhưng những người này hiển nhiên không biết, trước khi chết một nhà nghiên cứu đã ném Chip Hắc kim Arbiter vào trong ngăn tối dưới bàn làm việc để bảo vệ Chip Hắc kim Arbiter không bị hư hại.
Diệp Sát suy nghĩ một chút, sau đó thì thầm: "Nói cách khác, để con Chip Hắc kim Arbiter trong tay hoạt động thì phải tìm cơ thể thí nghiệm? Cả hai có lẽ là một thể."
Hắn nghĩ tới đây có chút dở khóc dở cười, mình đã rời khỏi Bất Dạ Thành, vậy mình có thể đi đâu tìm thi thể thí nghiệm của Hắc kim Arbiter? Chip Hắc kim Arbiter này không phải là mục nát ở đây sao?
"Trừ phi..." Diệp Sát nhướng mày nói: "Thi thể thí nghiệm bị vận chuyển đến thành phố khác, sau đó dựa theo lộ trình Đoàn tàu tử vong, có lẽ một ngày nào đó ta có thể tìm được thi thể thí nghiệm."
Sau khi cẩn thận cân nhắc, Diệp Sát cảm thấy thực sự đúng là có hy vọng.
Những người khác có thể không rõ ràng, nhưng Diệp Sát có ký ức của kiếp trước, biết cái gọi là Bất Dạ Thành và Thành phố Mất Trí Nhớ, tất cả đều được đặt tên theo Đoàn tàu tử vong.
Những thành phố này thực sự là những thành phố đã tồn tại trong thực tế.
Ví dụ, khi đến Bất Dạ Thành, cửa hàng quần áo thực sự là cửa hàng hàng đầu của thương hiệu quần áo nổi tiếng thế giới Louis Vuitton, chứ không phải một nhãn hiệu quần áo ngẫu nhiên nào đó chưa từng nghe đến trước ngày tận thế.
Điều này cho thấy điều gì? Trên thực tế, kỳ thực đã rất rõ ràng rồi!
Do đó, các thành phố trên các tuyến đường này không được xây dựng hay hư cấu bởi Đoàn tàu tử vong, mà tự chúng tồn tại, sau đó phải hứng chịu mạt thế tiến đến.
Cũng chính vì vậy, miễn là thi thể thí nghiệm của Hắc kim Arbiter được vận chuyển đến các thành phố khác và Đoàn tàu tử vong ngừng chạy giữa các thành phố này, Diệp Sát tin rằng mình vẫn còn cơ hội.
Tuy nhiên, nếu thi thể thí nghiệm vẫn ở trong Bất Dạ Thành thì Diệp Sát coi như xong, theo kinh nghiệm của Diệp Sát ở kiếp trước, Đoàn tàu tử vong sẽ không đến cùng một thành phố lần thứ hai.
Diệp Sát thở dài và nói: "Hết thảy tùy duyên a."
Diệp Sát rút ổ cứng ra, sau đó kết nối các ổ cứng khác để kiểm tra, nhưng hắn không thu được bất kỳ thông tin hữu ích nào khác.
Tuy nhiên, điều chắc chắn là CommScope đang tiến hành các thí nghiệm vô nhân đạo với con người, bởi vì trong video, trên bàn làm việc bên ngoài, mọi người cũng bị trói, vô số nhà nghiên cứu đang chỉ trỏ và ghi hình.
Sau khi Diệp Sát xem xét sơ bộ các ổ cứng khác, hắn dứt khoát tiêu hủy toàn bộ ổ cứng.
Dù sao, Diệp Sát đã biết chuyện gì đang xảy ra, vì vậy những ổ cứng này không còn cần thiết nữa.
Đồng thời, tìm kiếm thi thể của Hắc kim Arbiter cũng đã trở thành nhiệm vụ mặc định trong lòng Diệp Sát, hiện tại hắn không biết làm thế nào để hoàn thành, nhưng nếu sau này có tin tức liên quan thì Diệp Sát sẽ không bỏ lỡ nó, chỉ có thể tạm thời đặt trong lòng mà thôi..
“Vẫn là trước tiên nghĩ đến sự tình Thành phố Mất Trí Nhớ a.” Diệp Sát liếm khóe miệng nói: “Ngày mai ta nên xem kỹ nơi này một chút, ít nhất phải hoàn thành một trong ba nhiệm vụ mà Đoàn tàu tử vong đưa ra mới có thể đảm bảo có thể quay lại Đoàn tàu tử vong. "
Nói xong, Diệp Sát không còn suy nghĩ gì nữa bởi vì thông tin hạn chế, vào lúc này hắn chỉ nằm xuống giường và ngủ thiếp đi.
…..
Một đêm không có chuyện gì xảy ra!
Sáng sớm hôm sau, Diệp Sát bị đánh thức bởi tiếng huyên náo.
Tiếng bước chân, tiếng ồn ào, thậm chí Diệp Sát mơ hồ nghe thấy tiếng súng nổ.
Diệp Sát lập tức cảnh giác bật dậy, chộp lấy khẩu súng lục bên cạnh gối, bước nhanh đến cửa và mở cửa.
Rầm!
Cánh cửa vừa mở ra , Diệp Sát nghe thấy một tiếng động lớn, nhìn sang một bên, là người phụ nữ béo ở quầy lễ tân hoảng sợ chạy lên tầng ba, sau đó không cẩn thận ngã xuống đất.
Hình thể kia mà ngã một phát, cũng khó trách có động tĩnh kinh thiên động địa như vậy rồi.
Diệp Sát giắt súng vào sau thắt lưng, đi tới cửa nói: "Chuyện gì vậy? "
Người phụ nữ béo vừa khóc vừa hoảng sợ nói: "Cướp, cướp, cướp!"
Diệp Sát nhìn người phụ nữ béo một cách kỳ lạ. Bà đang cướp ta à? Bà dùng cái gì để cướp ta? Bà to gan thật nha, nhưng một thân thịt mỡ ...
Phanh!
Đúng lúc này, tiếng súng đột nhiên vang lên khiến Diệp Sát và người phụ nữ béo bị dọa nhảy dựng.
"Tất cả mở cửa giao tiền ra. Để chúng tao đi vào sẽ không khách sáo như vậy đâu."
Tiếng hét thô bạo vang lên, sau đó hai người đàn ông to lớn cầm súng đi lên tầng ba.
Người phụ nữ béo đẩy Diệp Sát vào phòng, một mình chen vào trong phòng rồi nhanh chóng đóng cửa lại.
Diệp Sát lập tức chợt ý thức được, nhìn người phụ nữ béo nói: “Ý bà là người khác ăn cướp? "
Người phụ nữ béo bật khóc nói: “Chồng tôi bị chúng bắn chết rồi, tôi đang nấu ăn trên tầng hai nên chạy thoát."
Lúc này, ngoài cửa hai tên đại hán đã bắt đầu gõ cửa, mà đối với những người đóng chặt cửa phòng không muốn mở ra, tự nhiên là dứt khoát một súng bắn nát khóa cửa, trực tiếp xông vào, lập tức tiếng kêu thảm thiết liền không ngừng truyền đến.
Người phụ nữ béo nhìn Diệp Sát lo lắng hỏi: "Làm sao bây giờ?"
Diệp Sát liếc nhìn người phụ nữ béo, bà ta cũng rất thông minh, sở dĩ chạy lên lầu ba đại khái là bởi vì bà ta đã nhìn thấy mình có một khẩu súng ngày hôm qua.
Không, ánh mắt của Diệp Sát đột nhiên cứng lại, người ở Thành phố Mất Trí Nhớ, trí nhớ không phải chỉ có 24 giờ sao?
Người phụ nữ béo này chắc không nhớ hôm qua mình cầm súng cướp người qua đường bên ngoài khách sạn.
Diệp Sát rút khẩu súng từ thắt lưng ra và nói: "Làm sao ngươi biết ta có súng?"
"Ngươi có súng?" Người phụ nữ béo nhìn Diệp Sát rút súng ra, đột nhiên hô to: "Ngươi cùng những tên cướp bóc kia là cùng một bọn!"
Diệp Sát cũng ngẩn ra, sau đó lắc đầu nói: "Ta có súng, nhưng ta không theo bọn chúng, nếu ngươi không biết ta có súng thì tại sao lại chạy lên chỗ ta?"
Người phụ nữ béo nói: "Ở tầng một bọn chúng còn có người, ta không chạy lên đây thì còn biết đi đâu?"
Diệp Sát không nói nên lời, nguyên lai không phải thông minh ấy nhỉ.
"Được rồi." Diệp Sát nói: "Ta ở khách sạn của ngươi cũng coi là duyên phận, chuyện này ta giúp ngươi, ngươi có thể trốn ở chỗ này."
Diệp Sát cười rồi đi vào phòng ngủ, đem một thanh súng ngắn khác cũng cắm ở bên hông, sau đó cây cung tổng hợp Hắc Ưng được đeo ở phía sau, và khẩu súng trường AUG đã được cầm lên.