Trong ba nhiệm vụ lớn ở Thành phố Mất Trí Nhớ, khám phá bí mật của Thành phố Mất Trí Nhớ là một nhiệm vụ tương đối hư vô phiêu miểu, không thể nhìn thấy cũng không thể chạm vào, chỉ có thể khám phá và mang về Đoàn tàu tử vong.
Bước tiếp theo là tiêu diệt nguồn bệnh zombie và Tiến sĩ T. Nguồn bệnh zombie thực ra tương đối hư vô, bởi vì không ai biết nó trông như thế nào, nhưng nó ít nhất là một thứ.
Vậy thì, câu trả lời đã rõ ràng, thứ đang đứng trước mặt hắn là người chứ không phải vật, ngoài Tiến sĩ T ra thì còn có thể là ai nữa?
Khoảng hơn chục người trên Đoàn tàu tử vong đã đến đây để giết Tiến sĩ T!
Diệp Sát đột nhiên cười.
Không có đầu mối, không có quá trình, nhưng, nhiều khi kết quả là quan trọng nhất.
Diệp Sát bận rộn với hai nhiệm vụ đầu tiên, hắn thực sự không chú ý đến nhiệm vụ giết Tiến sĩ T và lấy Tế bào virus biến đổi ZX, nhưng bây giờ nó đã đến trước cửa nhà hắn, Diệp Sát không có lý do gì để bỏ qua.
Diệp Sát từ từ nâng cung lên, nhìn Tiến sĩ T và nói: "Tình trạng của ngươi có vẻ không được tốt lắm."
Tiến sĩ T đã chiến đấu liên tiếp với hơn chục người, chỉ đến lúc này Diệp Sát nhận ra Tiến sĩ T dường như bị thương nặng, máu chảy khắp người và khuôn mặt đầy mệt mỏi.
Mặc dù dường như không có vết thương rõ ràng nhưng điều đó không có nghĩa là Tiến sĩ T vẫn ổn.
"Tiểu tử, chỉ bằng ngươi sao?" Tiến sĩ T âm trầm nói: "Có hơn mười người bọn hắn cũng không làm gì được ta, hiện tại ngươi chỉ có một người."
Diệp Sát cười nói:" Đừng so sánh ta với một đám tạp ngư, chỉ là nói suông thôi, không bằng tới đánh đi!"
Trong nháy mắt khi Diệp Sát vừa nói xong, ngón tay đang kéo căng dây cung bỗng nhiên buông lỏng, mũi tên thiêu đốt trên dây cung liền hướng Tiến sĩ T bay vụt tới.
Tiến sĩ T vội chộp lấy một chiếc bàn bên cạnh ném mạnh về phía trước.
Đoá một tiếng, mũi tên thiêu đốt cắm thẳng vào bàn, ngay lập tức bốc cháy dữ dội.
Tuy nhiên, công kích của Diệp Sát vẫn chưa dừng lại, khi hắn bắn ra mũi tên thiêu đốt, Diệp Sát lập tức lấy một mũi tên khác, lần này nó được thay thế bằng một mũi tên xuyên thấu.
Phốc!
Lại một tiếng xé gió vang lên, mũi tên xuyên thấu bay ra trực tiếp xuyên qua mặt bàn, cắm vào vai Tiến sĩ T.
Diệp Sát nghiêng đầu, ngoại trừ sức mạnh của mình, ông già này dường như không mạnh lắm, lão ta thực sự đã giết hơn chục người xuống tàu tử thần? Chẳng lẽ mấy người kia quá vô dụng?
Ngay khi Diệp Sát đang nghĩ, Tiến sĩ T vô cùng tức giận khi một mũi tên xuyên qua vai, lão ta đột nhiên gầm lên.
"Tiểu tử, đây là ngươi bức ta."
Tiến sĩ T đột nhiên lấy ra một khẩu súng bắn kim tiêm, trên súng có một ống nghiệm, bên trong chảy ra một loại chất lỏng màu xanh lục phát sáng.
Diệp Sát nhìn lấy kia chất lỏng màu xanh lục kia cảm giác không đúng, nó dường như là nguồn gốc của căn bệnh zombie.
Ngay sau đó, Tiến sĩ T bất ngờ giơ súng kim tiêm nhắm vào cổ đâm xuống, sau khi bóp cò, toàn bộ chất lỏng trong ống nghiệm được bơm vào cơ thể Tiến sĩ T.
Hừ, hừ, hừ...
Sau khi tiêm thuốc nước xong, Tiến sĩ T ném cây súng kim tiêm sang một bên, thở hổn hển. “Tiểu tử, thứ này một ngày chỉ có thể tiêm hai lần.” Tiến sĩ T hung ác nói: “Đây là lần thứ ba, không biết phải trả cái giá nào, nhưng mỗi lần tiêm thì hiệu quả đều tăng gấp đôi.” Tuy nhiên, hiệu quả đều lại là sự thực, cho nên ngươi hẳn phải chết không nghi ngờ."
Trong khi Tiến sĩ T đang nói, cơ thể lão ta đột nhiên run lên, sau đó cơ thể lão bắt đầu phồng lên như một quả bóng bay.
"Dựa vào." Diệp Sát nhìn bộ dạng của Tiến sĩ T, kinh ngạc nói: "Hình ảnh này thật quen mắt!"
Khi Diệp Sát đang suy nghĩ, cơ thể của Tiến sĩ T đã vượt quá hai mét, bay lên độ cao gần ba mét, đôi mắt của lão ta chuyển sang màu đỏ như máu.
Nhưng mà làn da trên người lão ta càng ngày càng tái nhợt, không có một tia huyết sắc, thậm chí trắng nõn tựa hồ có chút trong suốt.
Rống!
Ngay sau đó, Tiến sĩ T bất ngờ ngẩng đầu và gầm lên.
Phốc một tiếng, cùng với tiếng gầm của Tiến sĩ T, cánh tay phải của lão ta nổ tung.
Diệp Sát chợt giơ tay lên quét qua, quét sạch tất cả những miếng thịt đang bay về phía mình, ngay sau đó Diệp Sát nhìn chằm chằm vào Tiến sĩ T.
Chưa khai chiến liền tự phế một tay?
Diệp Sát cũng không cảm thấy đơn giản như vậy.
Quả nhiên, cánh tay bị gãy của Tiến sĩ T đã mất máu, thịt và xương, nhưng kinh mạch lại nguyên vẹn một cách đáng kinh ngạc, sau đó những kinh mạch đó lại quấn quít với nhau, xương thịt mới lại mọc ra. Đó là một cánh tay khổng lồ, màu đỏ như máu, cực kỳ khổng lồ, so với cánh tay trái của Tiến sĩ T thì ít nhất phải lớn gấp hai ba lần, đồng thời lòng bàn tay cũng không phải lòng bàn tay, mà là một móng vuốt chỉ có ba đầu ngón tay, móng tay phát ra ánh sáng yếu ớt và sắc bén như đao.
Rống, rống, rống. . .
Sau khi biến hình xong, Tiến sĩ T như mất trí, điên cuồng gầm lên, vung cánh tay khổng lồ quét sạch mọi thứ xung quanh.
Diệp Tra cau mày nói: "Đây là zombie sao? Đây là chủng loại gì?"
Bởi vì trước kia đội trưởng trở thành Kẻ Thôn Phệ, hiện tại nhìn thấy bộ dáng Tiến sĩ T, Diệp Sát tự nhiên theo bản năng nghĩ đến zombie biến dị, nhưng vấn đề là nếu Tiến sĩ T là zombie biến dị, vậy là cái dạng gì?
Đúng vậy, Diệp Sát vậy mà không biết!
Trong ký ức về kiếp trước của Diệp Sát, chưa từng có một zombie biến dị nào dưới hình dạng Tiến sĩ T.
“Quên đi, cũng không quan trọng.” Diệp Tra lại giương cung lên , lạnh lùng nói: “Mặc kệ là cái gì, cứ việc giết nó đi, nhiệm vụ thứ hai liền hoàn thành.”
Diệp Sát một bên nói, một bên cài tên lên dây cung, lập tức nhẹ buông tay, mũi tên xuyên thấu liền hướng lấy T tiến sĩ bắn tới.
Tiến sĩ T mãnh liệt quay sang một bên một và giơ cánh tay khổng lồ của mình lên.
Phốc!
Mũi tên đâm trúng cánh tay khổng lồ của Tiến sĩ T. Diệp Sát không khỏi bất ngờ vì mũi tên xuyên thấu vậy mà cắm vào cánh tay khổng lồ đó.
Mũi tên xuyên thấu tự nhiên như tên gọi của nó, có thể xuyên thủng tất cả đồ vật, đương nhiên chỉ là miêu tả, không phải tuyệt đối, bình thường xuyên thủng hai ba tầng đồ vật, sau khi kiệt lực thì không thể tiếp tục xuyên thủng.
Tuy nhiên, đây là lần đầu tiên Diệp Sát nhìn thấy một mũi tên xuyên thấu thậm chí không thể xuyên thủng lớp vật thể thứ nhất, thậm chí, nó chỉ là một cánh tay lấy huyết nhục thành hình.
Rống!
Lúc này, Tiến sĩ T gầm lên một tiếng, sau đó cánh tay khổng lồ vung một cái, một cái bàn bị ném lên không trung đập về phía Diệp Sát.
Diệp Sát giao nhau hai tay cố gắng bắt nó, ngay lập tức cảm thấy một lực rất lớn, toàn bộ người trực tiếp té bay ra ngoài.
"Thật là cường đại!" Diệp Sát giống như cá chép từ dưới đất lật lên, tuy nhìn thấy cánh tay kia, Diệp Sát đoán sức lực người này vô cùng kinh khủng, nhưng cũng phải thử một chút.