Mục lục
Đoàn Tàu Tử Vong
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thấy bóng người màu đỏ ngã xuống đất, Diệp Sát không chút do dự, lập tức xoay người, dựa vào tay vịn cầu thang nhảy xuống cầu thang.

Trước mặt Diệp Sát là một người đàn ông trung niên khá hung ác, mũi tên đâm xuyên qua chính giữa ngực của gã ta, đây là một vết thương nghiêm trọng, nhưng người đàn ông trước mặt hắn vẫn đang cố gắng giơ súng lên.

“Không biết sống chết.”

Diệp Sát hừ một tiếng, đá khẩu M4 của đối phương ra xa, sau đó giơ súng nhắm vào đầu đối phương.

“Ngươi cũng coi là hãn phỉ rồi.” Diệp Sát nói: “Đến như vậy mà còn muốn dốc toàn lực, thực sự rất tàn nhẫn, nhưng đã đến lúc phải kết thúc.”

Bang!

Diệp Sát bóp cò, viên đạn xuyên thẳng vào đầu đối thủ, tên cướp ngã xuống đất, máu đỏ sẫm từ bên dưới rỉ ra.

Diệp Sát đi trở lại tầng ba, sau khi trở lại phòng, hắn cầm ba lô lên và nói với người phụ nữ béo: "Mọi chuyện ổn thỏa rồi, bất quá nơi này đã không có cách nào ở được nữa. Tất cả đã tan nát hết rồi, nên đổi chỗ rồi. "

Diệp Sát nói xong liền khoác ba lô lên, lập tức rời đi.

Những tên cướp đột ngột xuất hiện chỉ là một nhạc đệm nhỏ, để Diệp Sát một lần nữa trải nghiệm trật tự và hỗn loạn của Thành phố Mất Trí Nhớ, cái khác ngược lại là không đáng nhắc tới, nơi này đã không thể ở rồi, vậy liền chuyển sang nơi khác chứ sao.

Đi thẳng xuống cầu thang, Diệp Sát đang định rời khỏi khách sạn thì cửa đột nhiên bị gõ mở, một người đàn ông mặc vest lo lắng chạy vào khách sạn và đụng phải Diệp Sát.

“Ối.”

Người đàn ông mặc vest kêu lên, Diệp Sát chỉ lùi lại nửa bước, và người đàn ông mặc vest ngồi bệt xuống đất.

Người đàn ông mặc vest xoa xoa chỗ đau, ngẩng đầu nhìn thấy trên người Diệp Sát đầy binh khí, nhất thời rùng mình một cái.

Diệp Sát mỉm cười, rồi định bước ra khỏi khách sạn.

Ai ngờ, sau khi người đàn ông mặc vest rùng mình, y cười khúm núm, sau đó đi đến bên cạnh Diệp Sát, kéo Diệp Sát nói: “Ta có chuyện cần thương lượng, ngươi có thể cho ta biết số điện thoại không?”

Diệp Sát liếc nhìn người đàn ông mặc vest, sắc mặt cổ quái nói: "Thương lượng cái gì? Số điện thoại gì? Ta không có ý định giết ngươi, cũng không có ý định bắt chẹt ngươi."

"A?" Người đàn ông mặc vest sửng sốt, sau đó vỗ trán, lấy ra một tờ danh thiếp nói: "Ta là Aegis, một chuyên gia đàm phán."

Diệp Sát liếc nhìn danh thiếp, nó rất đơn giản, chỉ là chức danh nhà đàm phán, bên dưới viết một cái tên, cùng một dãy số điện thoại.

Aegis nói: "Tất cả mọi người đều là kiếm miếng cơm ăn, ta cũng biết rõ ngươi khó xử. Cướp là ăn cướp, nhưng đừng giết người. Ngoài ra, nếu ngươi ăn thịt thì cũng sẽ để lại chút canh cho mọi người. Mỗi người giao năm thành tiền, thế nào ? Sáu thành cũng được a."

Diệp Sát cau mày nói: "Cái gì mà lung tung rối loạn."

Aegis nói: "Huynh đệ, nói lời này liền không thú vị rồi, như vậy đi, nhiều nhất bảy thành, phỏng chừng cũng không ít tiền, thỏa mãn a.”

Diệp Sát càng bối rối hơn, cha nội này đang nói cái quái gì vậy?

Những người đàm phán hẳn là những người trong cảnh sát, những người chịu trách nhiệm đàm phán với bọn cướp và đảm bảo an toàn cho con tin, phải vậy không?

Nghĩ đến đây, Diệp Sát hơi tỉnh táo lại, người này nhìn vũ khí trên người mình, coi mình là kẻ cướp?

Tuy nhiên, họa phong này cũng không đúng a.

Bạn đã bao giờ thấy một nhà đàm phán thương lượng giá cả với một tên cướp chưa?

Chẳng phải bình thường đều có lẽ là thả vũ khí xuống, bình tĩnh, hoặc là ngươi có vợ, có con sao ? Ngẫm lại người nhà mình a, sau đó khuyên nhủ kẻ cướp đầu hàng ấy nhỉ.

Lúc này, mập mạp vặn người đi xuống cầu thang, tựa hồ nghe được hai người đối thoại, trực tiếp nói với Diệp Sát: “Đừng để ý tới y, y chỉ là một tên lừa đảo mà thôi.”

Aegis không hài lòng: “Ta đến đây để giúp, bà không muốn mạo hiểm mạng sống của mình vì một ít tiền phải không?”

“Đi con bà nó lo lắng tính mạng.” Người phụ nữ béo hét lên: “Nói chuyện với xác của những tên cướp đó trên lầu á."

Aegis sững sờ, sau đó y ngạc nhiên hỏi: "Chúng chết hết rồi sao?"

Diệp Sát bên cạnh càng nghe càng hồ đồ. Cũng may, người phụ nữ béo không quên Diệp Sát, dứt khoát chỉ vào Aeges và giải thích ngắn gọn cho Diệp Sát.

Sau khi nghe người phụ nữ béo giải thích, Diệp Sát cuối cùng cũng hiểu ra.

Cái gọi là người đàm phán có phần giống với người đàm phán theo cách hiểu của Diệp Sát, nói một cách đơn giản là đàm phán với tội phạm.

Tuy nhiên, những người đàm phán không có quan hệ với cảnh sát, trên thực tế, Thành phố Mất Trí Nhớ hoàn toàn không có cảnh sát, nếu không thì làm sao có thể gọi là vùng đất loạn lạc?

Do đó, các nhà đàm phán thực sự là những chuyên gia độc lập đóng vai trò trung gian trong việc đàm phán với bọn tội phạm, đảm bảo an toàn cho con tin hoặc mặc cả.

Ví dụ: nếu ngay bây giờ khách sạn đang bị cướp, nếu những tên cướp không bị Diệp Sát giết, người đàm phán sẽ thương lượng với đối phương và lấy một tỷ lệ phần trăm nhất định của số tiền thay vì lấy đi tất cả, và sẽ yêu cầu đối phương không giết bất cứ ai.

Tất nhiên, các nhà đàm phán cũng sẽ tính một khoản tiền nhất định, khoản tiền này được gọi là phí đàm phán, hoặc là bình an tài.

Người phụ nữ béo nói: “Có chuyên gia đàm phán có chút thực lực xác thực có thể bảo vệ tất cả mọi người, bởi vì muốn đàm phán, trước tiên cần phải có thực lực nhất định, những chuyên gia đàm phán kia trong tay đều có vũ khí, hơn nữa người còn rất nhiều, nhưng là. . . .”

Người phụ nữ béo liếc nhìn Aegis, ánh mắt đầy khinh thường.

Người phụ nữ béo nói: "Ta chưa bao giờ thấy qua một tên ngốc tay không tấc sắt mà đến thương lượng với kẻ cướp."

Aegis đột nhiên đỏ mặt, nhưng y không biết phải phản bác thế nào.

Thực ra, nghề chuyên gia đàm phán có thể tóm gọn trong một câu là lính đánh thuê thu tiền môi giới, muốn đàm phán với người ta thì trước hết phải có bản lĩnh khiến người ta khiếp sợ.

Diệp Sát lắc đầu và nói với Aegis: "Ta không phải là kẻ cướp, ngươi cũng không cần thương lượng với ta, tạm biệt."

Sau khi Diệp Sát nói xong, hắn trực tiếp rời khỏi khách sạn.

Người phụ nữ béo tiếp tục chế nhạo Aegis: "Nghe thấy chưa? Ở đây không cần ngươi đến múa mép khua môi, ngươi có thể xéo đi rồi."

"Hừ!" Aegis hừ lạnh nói: "Lần sau có phiền phức, coi như ngươi cầu ta, ta cũng không tới."

Aegis nói xong liền nhanh chóng chạy khỏi khách sạn, không đợi người phụ nữ béo nổi giận.

Mặt khác, sau khi Diệp Sát rời khỏi khách sạn, hắn dự định sẽ đi một vòng quanh thành phố để xem có thể tìm được tin tức gì không, đồng thời tìm một nơi ở mới.

Ngồi xuống trước sân ga của trạm xe buýt, Diệp Sát định bắt xe buýt trước và đi theo lộ trình của xe buýt đến nhiều nơi khác nhau trong Thành phố Mất Trí Nhớ.

Nhưng khi Diệp Sát ngồi xuống ghế, đột nhiên, một bóng người ngồi bên cạnh Diệp Sát, đưa một chai cà phê đóng hộp và nói: "Uống không?"

Diệp Sát nhận lấy cà phê và nói: "Chúc mừng ngươi thông qua sân ga thứ nhất, nhưng ta nên nói là ta không thích hợp tác với người khác."

Diệp Sát suy nghĩ một lúc và nói: "Như vậy, ngươi muốn nói giao dịch gì?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK