Lâng Phi Dương âm thầm vui vẻ khi thấy bố con nhà họ Trương đuối Giang Vù đi. Ngay sau đó, óng ta già vờ an ủi hai bô’ con ròi nhân tiện chêm vào mấy câu nói xấu đế hạ thấp nhán phấm của Giang Vũ.
Hiện tại, bố con nhà họ Trương cầm hặn Giang Vũ đến tận xương tủy. Tuy nhiên, bây giờ họ đang lo cho bệnh tình của Trương xáo xào, bằng không họ nào để Giang Vũ đi dễ như vậy.
Bên này, Té Bảo Quốc nhận được báo cáo cúa Tê Thiên Minh vội vàng gọi điện đến cho người bạn cũ Trương Hiến Minh và khuyên ỏng ta nên tin vào những gì Giang Vũ nói. Nhưng mà…
Trương Hiến Minh không cho Tê Bảo Quốc kịp nói gì là đã chửi mắng xối xả, sau đó tuyên bố cat đứt quan hệ bạn bè và sau này không cần gặp mặt nữa.
Bên này, Bruce không để ý Giang Vũ. Sau khi ông ta nói mọi người im lặng, lại tiếp tục thôi miên Trương xảo xáo.
“Bây giờ xảo xáo ngủ đi, sáng hỏm sau tỉnh lại hãy quên hết mọi chuyện không vui nhé”.
Bruce đoán thời gian cũng đã đủ cho quá
trình chữa trị, nên dặn dò cò gái lân cuối rồi xoay người nhìn bố con nhà họ Trương: “Hôm nay tạm thời là giai đoạn chữa trị sơ bộ cho cô Trương, đó cũng là bước đâu tiên. Bây giờ, cô ấy sẽ ngủ đến sáng mai”.
“Ông đúng là chuyên gia đứng đầu, quá giỏi!”
Trương Hiến Minh cám thán với gương mặt đầy kính nế: “ông chữa khỏi con gái của tôi đi, nhà họ Trương… xáo xáo sao thế?”
Trương Hiến Minh chỉ nói nửa câu đã bất ngờ mở to mắt, nhìn chăm chú vào người sau lưng của Bruce như không thế tin nối.
Trên gương mặt cúa Lăng Phi Dương với Trương Hồng Nham cũng xuất hiện vẻ hoảng hốt, giống như họ đã thấy gì đó rất đáng sợ…
“Ông Trương yên tâm đi, cô Trương đâ vào trạng thái ngủ say rồi”.
Bruce nghe Trương Hiến Minh gọi tên của Trương xáo xáo mà không cám thấy sự khác lạ, còn nghiêm túc nói: “Cô ấy sẽ khồng tỉnh dậy khi chưa hết thời gian, nhưng tỏi cần tốn rất nhiều thời gian và sức lực đế chữa khỏi triệt đế bệnh cho cô Trương. Vặy nên, gia đình nên đưa thêm phí đi!”
“Đưa thêm gái mẹ ông!”
Lăng Phỉ Dương nuốt ngụm nước bọt rồi la lớn: “Ông nhìn sau lưng mình đi!”
Bruce ngơ ngác xoay người lại theo lời
nhãc nhở, cuối cùng đập vào mãt ông ta là một khuôn mặt đầy vết sẹo và đòi mát mở to chỉ toàn lòng trắng.
Chẳng biết từ khỉ nào mà Trương xảo xáo đã ngồi dậy, mà bộ dạng bây giờ rất đáng sợ. Hai mắt của cò gái trợn trắng, với khuôn mặt dữ tợn, tóc lại dựng thẳng đứng lên hết rất quái dị…
“Á!”
Bruce gặp mọi chuyện mất kiếm soát mà giật mình, thét lẽn. ông ta lui về sau vài bước, rồi mới đứng dậy.
“Grừ!”
Trương xáo xảo tru lẻn tiếng quái thú, rồi nhào đến liên tục cào vào gương mặt tuấn tú của Bruce.
“Chuyện này không thế xảy ra được, chác chán không thế được!”
Bruce ngã ra đất với gương mặt đầy máu do Trương xảo xảo cào nát, nhưng ông ta vần chưa thể tỉnh táo mà lác đầu như trống lác: “Cô ta đã bị tỏi thôi miên chìm vào giấc ngú rồi, hoàn toàn không thể tính dậy vào lúc này. Chuyện này là sao?”
“Câu hói này là tòi nên hói ông mới đúng. Cuối cùng, con gái tỏi bị làm sao?”
Trương Hiến Minh vừa lo lắng, vừa tức giận khi thấy Trương xảo xảo xuất hiện thái độ quái dị. Ông ta gào lên hỏi Bruce.
“Tòi… Tôi không biết, chuyện này phản
khoa học quá!
Bruce không quan tâm đến vết thương bị cào rướm máu trên mặt mình mà tiếp tục cãi lại.
“Mẹ nó thằng chó, em gái tỏi ra dạng này mà có thế sử dụng khoa học đế giài thích được à?”
Trương Hồng Nham nhìn đầu tóc dựng đứng và đôi con ngươi tráng hếu của Trương Xảo Xảo mà tức giận, gầm lên.
“Bruce nghĩ cách giải quyết mau, ông phải chữa cho cô Trương khỏe lại!”
Lăng Phi Dương lo lắng khoán vay của nhà họ Lăng sẽ thất bại, vội vàng quát chêm vào.
“Tôi… Chúa ơi! Cõ ta bay được kìa!”
Bruce vừa định nói gì đó lại thấy cơ thể của Trương xào xảo lơ lửng trên không trung một cách đầy quý dị.
Ba người khác cũng sợ hãi trợn trừng mắt, khi thấy cảnh tượng kinh hoàng này.
“Vụt!”
Trương xáo xáo không đợi mọi người thoát khỏi nỏi khiếp sợ, mà lao nhanh ra ngoài cửa sổ như đạn bán.
“Mẹ ơi, con đến với mẹ đây!”
Trương xảo xảo hét lên rồi đâm thắng cơ thể vào cửa sổ, làm cứa kính vỡ tan. Sau đó, cơ thế của cõ gái cứ thế tự do ngã xuống lầu.
Nơi mọi người đang đứng là tầng bốn, nếu Trương xảo xào ngã xuống thì châc chần sẽ chết.
“Xảo Xáo!*’