Những người đứng đầu cơ quan chính quyền, đứng đầu là thị trưởng Giang Châu, đang tổ chức một cuộc hội nghị.
Nhưng người ngồi ở ghế chủ toạ lại là Kỷ Tuyết Tình.
Ngoài cộng đồng doanh nghiệp ở Giang Châu, các quan chức cấp cao cũng rất coi trọng khoản đầu tư của nhà họ Kỷ.
Tuy đang ngồi cùng những quan chức nhà nước này nhưng Kỷ Tuyết Tình lại hơi mất tập trung.
Mặc dù cô đã phái người bí mật đi theo bảo vệ Giang Vũ, nhưng cô vẫn cảm thấy không yên tâm cho lắm, vậy nên trong cả quá trình cô đều đang bần thần, hoàn toàn không chú ý tới nội dung hội nghị.
Ngay khi hội nghị đang diễn ra sôi nổi, cô đột nhiên nhận được tin nhắn do vệ sĩ gửi đến.
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều giữ yên lặng, mở †o mắt nhìn Kỷ Tuyết Tình, sợ mình sẽ làm phiền đến cô cả này.
Đọc xong tin nhản, Kỷ Tuyết Tình cười bảo: “Quả nhiên đã không làm mình thất vọng!”
Khi thấy Kỷ Tuyết Tình giữ mặt lạnh từ đầu buổi đến giờ đột nhiên nở nụ cười, ai nấy cũng đều ngỡ ngàng.
Nhưng ngay cả thị trưởng cũng không dám lên tiếng hỏi lung tung.
“Tiểu Viện, kế tiếp em thay mặt tôi dự hội nghị, tôi có việc nên đi trước đây”.
Kỷ Tuyết Tình dặn dò một câu rồi đứng dậy đi ra ngoài, còn chẳng thèm ngoái đầu lại.
“Cô chủ nhà tôi tạm thời có việc, mong mọi người thông cảm nhé”, Tiểu Viện bất đắc dĩ xin lỗi mọi người.
Cô ta biết chắc chăn là Kỷ Tuyết Tình nhận được tin nhắn liên quan tới Giang Vũ, cũng chỉ anh mới có thể làm cho Kỷ Tuyết Tình quan tâm đến vậy.
Khi Kỷ Tuyết Tình lái xe trở về thiên cung Vân Đỉnh, cô chạm mặt một người đàn ông to con đang dẫn người khuân đồ vào trong sân.
“Các anh là ai? Giang Vũ đâu rồi?” Kỷ Tuyết Tình khẽ cau mày, nghỉ hoặc hỏi. “Chào mợ Giang ạI”
Người đàn ông lập tức để đồ trong tay xuống, kính cẩn khom lưng với Kỷ Tuyết Tình: “Tôi tên là Hoàng Long, nghe lệnh của cậu Giang giao dược liệu tới đây. Cậu ấy đang bận trong biệt thự, tôi không dám vào trong làm phiền ạ”.
“Ông, ông đừng có gọi lung tung, tôi không phải mợ Giang gì hết”.
Kỷ Tuyết Tình bị cách xưng hô của Hoàng Long làm cho mặt đỏ tới mang tai, song cũng thầm kinh ngạc: “Hoàng Long chẳng những không làm tổn thương đến Giang Vũ, ngược lại còn nghe lời sai sử của anh như người hầu, bất ngờ thật đấy!”
Hoàng Long toét miệng cười, khẳng định: “Mợ với cậu nhà tôi là một cặp trời sinh, sớm muộn gì cũng sẽ tu thành chính quả thôi mài”
“Dẻo mồm dẻo miệng!”
Kỷ Tuyết Tình lườm Hoàng Long, sau đó rảo bước đi vào biệt thự, nhưng trong lòng lại cực kì thích xưng hô “mợ Giang” này.
Mở cửa biệt thự ra, Kỷ Tuyết Tình ngửi thấy một mùi dược liệu gay mũi, bèn vội bịt mũi lại: “Giang Vũ, anh đang làm gì vậy?"
“Cô Kỷ, cô về sớm thết”
Giang Vũ bưng một cái nồi đun đi ra từ trong phòng bếp: “Tôi đang chuẩn bị đồ tốt cho cô bồi bổ này”.
“Đừng nói là anh đang nấu thuốc cho tôi đấy nhé!” Kỷ Tuyết Tình cảnh giác nhìn cái nồi trong tay Giang Vũ.
“Trả lời đúng rồi! Lúc trước phệ tâm cổ quấy phá trong cơ: thể cô, làm tiêu hao rất nhiều sinh lực của cô”.
Giang Vũ gật đầu, đặt nồi lên bàn: “Tôi dựa theo ký ức của mình, luyện chế ra một viên đan Cố Nguyên có thể khôi phục sinh lực nhanh chóng”.
“Anh còn biết luyện đan cơ ái”
Kỷ Tuyết Tình kinh ngạc, cúi đầu nhìn vào trong nồi, phát hiện dưới đáy nồi có một viên thuốc màu đen sáng rực.
“Đây là viên đan dược mà anh nấu băng nồi đun hả?”
Kỷ Tuyết Tình khó tin nhìn chằm chằm vào viên thuốc kia,
đây là lần đầu tiên cô nghe nói có người luyện đan bằng nồi đun đấy.
“Tôi cũng không biết nên giải thích thế nào nữa, nói chung là trong đầu tôi có ký ức về luyện đan nên tôi cũng tự biết luôn”.
Sau lần tu luyện tối qua, Giang Vũ biết ngoài cách hấp thu linh lực Thiên Địa, còn có thể nâng cao tu vi bằng cách dùng đan dược cho việc tu luyện Cửu Chuyển Thôn Thiên Quyết.
Mặc dù thiên cung Vân Đỉnh đồi dào linh lực, nhưng anh †u luyện một đêm đã hấp thu gần hết linh khí xung quanh đây, không biết khi nào mới có thể phục hồi lại?
Và để mạnh lên, anh chỉ có thể dựa vào đan dược, thế. nên anh đã nhờ Hoàng Long chuẩn bị một lô dược liệu.
Sau khi dược liệu được giao tới, Giang Vũ nhớ ra sức khoẻ của Kỷ Tuyết Tình rất yếu, nên anh đã luyện chế đan Cố
Nguyên cho cô trước.
“Tôi tin anh!”
Kỷ Tuyết Tình không do dự cầm lấy viên đan Cố Nguyên kia cho vào miệng, tò mò hỏi: “Rốt cuộc trước đây anh là ai vậy? Biết y thuật, tu luyện võ đạo, biết huyền thuật lại còn biết luyện đan, quá là toàn năng!”
“Nếu Hoàng Long nói không sai, tôi có thể là đệ tử chính thức của Cửu Huyền Thiên Long Môn”.
Giang Vũ kể cho cô nghe đúng những gì Hoàng Long đã nói.
“Cửu Huyền Thiên Long Môn?” Nghe anh nói xong, Kỷ Tuyết Tình nhíu mày: “Tôi chưa nghe nói tới cái tên này bao giờ, Hoàng Long có lừa anh không đấy?”
“Những dược liệu mà Hoàng Long giao tới này đều là thật”.
Giang Vũ sờ cằm, không để tâm lắm lắc đầu: “Dù sao tôi cũng không nhớ chuyện trước kia, cả khi tôi là đệ tử Cửu Huyền Thiên Long Môn thật thì cũng chẳng liên quan gì nhiều tới tôi bây giờ.
Tôi mất tích ba năm mà người ta vẫn chưa tới tìm tôi, chắc tôi không phải nhân vật gì quan trọng trong đó đâu.
Việc khẩn cấp trước mắt của tôi là phải cố gắng đề cao thực lực mới có thể báo thù Lưu Thư Nhất và Triệu Trung Tuyết”.
“Anh nói đúng, muốn rèn sắt thì bản thân phải cứng, bản thân mình mạnh mới là hơn hết”.
Kỷ Tuyết Tình gật đầu tán đồng: “Có điều tuy Thiên Địa Minh chỉ là một thế lực ngầm không thể công khai, nhưng nếu như đúng thật sẽ có chín thế lực kiểu này nghe theo lệnh của anh, đó cũng là một nguồn sức mạnh không yếu. Anh... ÁI”
Nói được nửa câu, Kỷ Tuyết Tình đột nhiên ôm bụng, mặt mày đỏ lên: “Trong bụng tôi như có một ngọn lửa đang cháy vậy”.
“Đây là phản ứng bình thường sau khi uống đan Cố Nguyên”.
Giang Vũ bình tĩnh giải thích: “Đan Cố Nguyên sẽ bài thải tạp chất trong cơ thể cô ra ngoài trước, sau đó sẽ phát huy tác dụng khôi phục sinh lực”.
“Bài thải ra ngoài cơ thể? Bài thải băng cách nào?”
Kỷ Tuyết Tình biến sắc mặt, nhìn chăm chằm vào Giang
Vũ. “Băng cách trao đổi chất và...” “Bủm!”
Không đợi Giang Vũ dứt lời, đằng sau lưng Kỷ Tuyết Tình đã vang lên một tiếng động nặng nề.
“Cái tên khốn này, sao anh không nói sớm hả!”
Kỷ Tuyết Tình chửi một tiếng, mặt đỏ tới tận mang tai, cô chạy thẳng lên lầu, mẹ nó mất hình tượng quá đi mất!
“Mỹ nữ đánh rắm, đại cát đại lợi!”
Dõi mắt nhìn theo bóng lưng của Kỷ Tuyết Tình, Giang Vũ xấu xa cười phá lên.
Nghe vậy, Kỷ Tuyết Tình suýt chút nữa thì ngã từ trên cầu thang xuống, rất muốn giết chết Giang Vũ luôn cho rồi!
“Luyện đan Cố Nguyên cho cô Kỷ xong rồi, bây giờ mình chế thuốc cho mình thôi nào”.
Giang Vũ lựa đi lựa lại từ trong đống dược liệu Hoàng Long giao tới, chỉ chọn ra những dược liệu cần để luyện chế một viên đan Tụ Khí.
“Không ngờ tu luyện sẽ tốn dược liệu như vậy, xem ra sau này phải kiếm nhiều tiền hơn mới có thể duy trì việc tu luyện”.
Giang Vũ bất đắc dĩ thở dài. Mặc dù Hoàng Long có tiền, nhưng bấy nhiêu cũng không đủ cho anh tu luyện lâu dài, anh buộc phải tay làm hàm nhai mới được.
Sau hai tiếng đồng hồ, Giang Vũ luyện chế thành công một viên đan Tụ Khí, tiện thể luyện chế số dược liệu còn dư thành mười viên đan Long Hổ chuyên cải thiện thể chất của người thường.
Trong sân biệt thự.
“Ông giúp tôi chuẩn bị rất nhiều dược liệu, vất vả cho ông rồi”. Giang Vũ cảm kích nhìn Hoàng Long.
“Có thể cống hiến sức lực cho cậu là vinh hạnh của tôi”. Hoàng Long nghiêm mặt, sau đó bất đắc dĩ lắc đầu: “Tiếc là Thiên Địa Minh không làm trong mảng dược phẩm, nên số
lượng dược liệu có thể mua được cho cậu cũng có hạn”.
“Tôi xin nhận lòng tốt của ông, tôi sẽ không để ông làm không công đâu”.
Giang Châu cười hỏi: “Ông mua số dược liệu này hết bao nhiêu tiền?”
Hoàng Long lưỡng lự một lát, sau đó trả lời đúng sự thật: “Tổng cộng là năm triệu!”
Khoé miệng Giang Vũ co giật, chưa tới một ngày mà đã dùng hết năm triệu, mà chỉ luyện chế được một viên đan Tụ Khí, quả thật là đang đốt tiền đây mà!
“Đây là mười viên đan Long Hổ mà tôi luyện chế, mỗi viên trị giá một triệu”.
Giang Vũ đưa một chai đan dược cho Hoàng Long: “Năm viên trong đó là chi phí ông mua dược liệu lần này, năm viên còn lại, sau khi bán được ông chuyển tiền cho tôi”.
“Một triệu một viên!”
Hoàng Long mở to mắt, khiếp sợ hỏi: “Cậu Giang, cậu có đang nói đùa không thế?”