Trong hậu đường cũng không thấy bóng dáng phụ nhân và thiếu niên vừa mới đi vào, nơi này chỉ có một ngọn đèn, một cái bàn và một người đàn ông đeo guốc gỗ như kẻ lang thang ngồi ở sau bàn bóp đậu phộng răng rắc, nhàn nhã nhét hạt vào trong miệng nhai, rất thích thú nhìn Hoắc Lãng đang sững người như bị sét đánh. Dựa vào cách ăn mặc và hành vi cử chỉ của người này, Hoắc Lãng thật khó để không nhận ra được đây là ai. Kỳ thực, trong lòng Thanh Nha cũng không
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.